1 “ Các vị khách, chào buổi chiều. ” Trên loa điện tử truyền đến thanh âm êm tai mà tao nhã: “ Hôm nay là ngày mở cửa cuối cùng của triển lãm quán, từ ngày mai, tất cả những món đồ cổ nơi này sẽ dời tới nhà bảo tàng của liên bang cất giữ, mời…” Trong biển người chen chúc trong triển lãm quán, tuy rằng không thể nói là chen vai thích cánh, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
2 Phương Minh Ngụy theo bản năng che lại tai trái, viên hạt châu kia lại khéo léo vừa bay đến bên tai hắn thì lập tức nhanh chóng chui tọt xuống. Đúng vậy, chính là như vậy mà hãm xuống, sau đó, trong lỗ tai Phương Minh Ngụy tựa hồ có một thứ nho nhỏ nhô ra, giống như là một cái bớt nho nhỏ bẩm sinh đã có.
3 Giống như tiến nhập vào bên trong một trạng thái thần bí mà kỳ lạ, hắn thậm chí còn có thể cảm nhận được mỗi một điểm biến hóa của thân thể mình. Ánh mắt của hắn dần dần thâm thúy, gắt gao nhìn chằm chằm khay hoa quả phía trước, đột nhiên tựa hồ một đạo tinh quang hiện lên.
4 Nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy sau nhà hàng xóm có một ngôi mộ nhỏ, trong lòng Phương Minh Ngụy đại động. Tinh cầu Tạp Lí Mỗ hoang vắng, mỗi một gia đình đều có một mảnh đất lớn có thể sử dụng.
5 Sau nửa giờ, Phương Minh Ngụy rốt cuộc có một chút hiểu biết đối với ý thức yếu ớt ở trong đầu mình. Thứ này chính là ý thức yếu ớt từ máy truyền cảm sinh ra, nhưng lại có một loại chênh lệch thật lớn so với ý thức của chính mình.
6 “ Đinh…” Tiếng chuông tan học vang lên, bác sĩ Tạp Tu dặn dò mấy câu, đi ra khỏi phòng học. Lục tục có bạn học tiến lên hướng hắn chúc mừng vài câu, Phương Minh Ngụy mang theo vẻ cười đạm mạc cảm ơn tất cả.
7 “ Không có hứng thú?” Thi Nại Đức dùng ánh mắt như đánh giá quái vật tiền sử xem xét Phương Minh Ngụy, đột nhiên cười, lôi kéo hắn đi tới thang máy đến tòa lầu thí nghiệm đi đến, đồng thời nói: “ Bằng hữu, tới thử thử a, ta tin tưởng ngươi sẽ mê say nó, tựa như mê say một nữ nhân xinh đẹp động lòng người vậy.
8 “ Làm sao vậy?” Thi Nại Đức nhìn thấy vẻ mặt Phương Minh Nguy mất hồn mất vía, lo lắng hỏi. “ A, không có gì, chúng ta đi a. ” “ Được. ” Thi Nại Đức động tác rất nhanh, nháy mắt đã rời đi.
9 “ A, thật tốt, ngươi là thiên tài, tuyệt đối là…” Thi Nại Đức hai mắt tỏa ánh sáng, tận hết sức lực kêu lên: “ Ngươi là thiên tài tốt nhất mà ta đã gặp qua, tuy rằng so với ta còn thiếu chút nữa, nhưng đã thực rất giỏi.
10 “ Tốt lắm, bằng…Nga, huynh đệ, ta là nói, ngươi đã đủ tư cách, ân, đúng vậy, ta cam đoan ngươi đã học được đi đường. ” Thi Nại Đức chắc chắn nói. Hơi hơi cười, không thể tưởng được nhanh như vậy, ngay lúc này Thi Nại Đức đã chuyển lời xưng hô từ bằng hữu biến thành huynh đệ.
11 “ Như vậy đi, nhớ kỹ, phải hình S. ” Thi Nại Đức làm một tiêu chuẩn né tránh hình chữ S, theo sau nói: “ Đến đây đi, thử một lần. ” “ Tốt. ” Phương Minh Nguy chỉ lên tiếng ngắn ngủi, căn bản là không cần hắn thao túng, huấn luyện cơ giáp đã theo sát con đường vừa rồi Thi Nại Đức đi qua hoàn mỹ tiêu sái làm một lần.
12 Trong hư không không ngừng xuất hiện tân bạch quang, mỗi một đạo bạch quang đều đại biểu ột người một lần nữa sống lại, hay là rời đi. Một nam tử đầu trâu mặt ngựa đột nhiên ngoài cửa lớn đi đến, đi tới trước mặt hai người kia.
13 Đi, chạy, nhảy, nghiêng người, quay cuồng, biến hình tốc độ S… Tuy rằng loại cơ giáp cũng không giống nhau, nhưng tư thế cơ bản thì đối với mỗi cơ giáp mà nói đều là giống nhau.
14 “ Chia ra mười chín giây? Trời ạ, hắn từ khu cao cấp tới sao?” Sau một lát, ngoài cửa truyền đến tiếng ồn ào. Có người lại kích động kêu lớn: “ Bên trong, mở cửa, cho chúng ta đi vào?” Thi Nại Đức biến sắc, chỉ cần nhìn quần chúng bên ngoài tình cảm mãnh liệt, chỉ biết giờ phút này tuyệt đối không thể mở cửa.
15 Tựa hồ là suy nghĩ một hồi, Tạp Tu rốt cục nói: “ Được rồi, điều kiện các ngươi là gì?” “ Hắn có thể gia nhập hiệp hội các ngươi, nhưng đồng thời phải gia nhập công ti chúng ta.
16 Thi Nại Đức vỗ trán, nói: “ Huynh đệ, đó là sản phẩm đại chúng, ngươi hiểu không? Bởi vì trong học viện đại đa số người không thể đổ bộ lên khu trung cấp, cho nên bọn họ mới sử dụng thứ này.
17 Cầm truyền cảm khí trong tay, vô ý thức lăn qua lộn lại nhìn, trái tim Phương Minh Nguy nhảy mạnh. Mỗi tháng một trăm vạn tín dụng trợ cấp, điều này có thể sao? Như thế nào nghe có điểm cảm giác như truyện thần thoại trong đêm.
18 “ Leng keng. ” Chuông cửa vang lên, thanh âm người bảo mẫu trí năng cơ giới vang lên: “ Tạp Lí Mỗ công lập học viện gởi thư tốc hành, ngài cần tiếp nhận không?” Gởi thư tốc hành, thật đúng là rất nhanh.
19 Nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, Phương Minh Nguy nhẹ nhàng thở ra, nếu không có như thế, chính mình sợ là thật sự không biết phải nên làm như thế nào mới tốt.
20 Đến tận đây, hắn mới thực sự tin lời của Thi Nại Đức. Thao túng cơ giáp cũng không phải là một sự tình đơn giản, ngay cả là thiên tài như Thi Nại Đức, không có sự cố gắng hơn mười năm cũng không thể nổi bật.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Dị Năng, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Khoa Huyễn, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 32
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn, Nữ Phụ
Số chương: 50