Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Người Tìm Xác

Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50: Hầm Rượu Ngầm
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Vào năm 1907 đã có một nhà khoa học phương Tây từng làm một thí nghiệm, kết quả, ông phát hiện trọng lượng của con người sau khi chết sẽ nhẹ đi 21 gram, đây chính là cái được gọi là “trọng lượng của linh hồn“.

Danh sách chương Người Tìm Xác


Chương 1: Trọng Lượng Của Linh Hồn

1 TIỀN TRUYỆN (1)

N năm trước.

Còn nhớ tất cả mọi chuyện đều bắt đầu vào buổi chiều mùa xuân năm đó, mặt trời chói chang hơn ngày bình thường một chút.


Loading...

Chương 2: Tìm Xác Ở Đập Nước

2 Nhưng nghĩ lại, cậu bé vừa cảm nhận được khi nãy chắc là con trai của ông chủ anh ta rồi. Nghĩ tới đây, tôi hỏi anh trai kia: “Lúc con trai của ông chủ các anh mất tích mặc quần áo màu gì?”

Anh ta hơi ngạc nhiên: “Cậu hỏi cái này làm gì?”

“Không phải tôi đang muốn giúp các anh à? Tôi thường tới đây nên rất quen thuộc, anh tả quần áo của cậu bé kia đi, tôi sẽ giúp tìm thử.


Chương 3: Chú Lê Tới Tìm

3 Chắc vì sợ xui nên khi anh ta nghe tôi nói xong thì thoăn thoắt leo lên thuyền, sau đó anh ta giơ ngón tay cái lên: “Cậu em, không ngờ cậu lại là giỏi như vậy đấy! Chúng tôi tìm ba ngày rồi mà vẫn không ra!”

Tôi chỉ cười khẽ rồi nói: “Đi thôi, lên bờ rồi nói tiếp.


Chương 4: Ánh Mắt Sắc Bén

4 Tôi đẩy cửa ra vào của quán trà Xuân Lai, thấy một người đàn ông mặc áo màu đen rộng rãi đang ngồi ở bên trong. Quán trà hôm nay khá vắng khách, chắc đó chính là người đã gọi cho tôi.


Chương 5: Chữ Viết Trên Thân Trúc

5 Cha mẹ Tôn Hưng Nghiệp qua tuổi 40 mới có đứa con gái này, mà Tôn Hưng Mai lại đang trong thời kì phản nghịch, nên dù yêu chiều con gái hết mực, họ vẫn không biết phải sinh hoạt với cô như thế nào.


Chương 6: Thi Thể Cô Gái Trong Rừng Trúc

6 Vì đang là giờ cơm, chẳng mấy chốc, xung quanh chúng tôi đã ngồi đầy người. Mọi người tới đây ăn cơm rất nhiều nên chắc thức ăn ở đây rất ngon.

“Hưng Nghiệp? Lâu rồi không gặp?” Một người đàn ông nhiệt tình tới chào Tôn Hưng Nghiệp.


Chương 7: Thì Ra Là Anh

7 Từ lúc Tôn Hưng Nghiệp nhìn thấy thi thể của Tôn Hưng Mai, vẻ mặt của anh ta vẫn luôn trong tình trạng đờ đẫn, còn tôi thì sốt ruột báo cảnh sát ngay nên kéo anh ta đi về phía đỗ xe.


Chương 8: Gặp Lại Chú Lê

8 Cả tôi và Tôn Hưng Nghiệp đều chẳng ngờ sẽ gặp được hung thủ ngay lúc ấy, khi nãy vội vào đây nên không ai mang theo dây thừng hay thứ gì có thể trói được.


Chương 9: Người Không Có Quá Khứ

9 Tôn Hưng Nghiệp cũng coi như là một người đàng hoàng, anh nói với tôi: “Cậu đếm đi Tiến Bảo. ”

Tôi khách sáo xua tay: “Không cần đâu ạ, em tin anh. Vết thương của anh thế nào rồi? Sao xuất viện sớm thế? “

“Không sao, chỉ là vết thương ngoài da thôi, chuyện của Hưng Mai vẫn còn phải xử lý nên anh xuất viện sớm.


Chương 10: Kumu Qusar

10 Tôi nghe xong thì giật mình: “Hào phóng như vậy, chắc người này rất quan trọng, nếu tìm được thì tiền công là bao nhiêu ạ?” Nhưng vừa hỏi xong, tôi đã thấy hối hận, dù sao bây giờ chú Lê cũng là đội trưởng, tôi hỏi thẳng chuyện tiền bạc thế kia hình như không hay lắm thì phải?

Không ngờ chú Lê chẳng để ý gì mà nói: “Nếu tìm được thì sẽ nhận một trăm vạn, họ bao hết các chi phí tổn thất.


Chương 11: Người Mất Tích Bí Ẩn

11 Tôi mơ mơ màng màng xuống xe, vừa nhìn xung quanh thì ngơ cả người, đùa gì thế, cắm trại ngoài trời à? Chú Lê thấy vẻ mặt của tôi, bèn cười nói: “Sao? Lần đầu ngủ ngoài trời à? Vậy cháu phải tập làm quen đi, sau này còn nhiều cơ hội như vậy lắm đấy!”

“Đây là đâu thế?” Tôi mù mịt hỏi chú Lê.


Chương 12: Bão Cát Ập Tới

12 Không biết đã ngủ được bao lâu, chợt tôi bị tiếng động kì lạ đánh thức. Tôi ngồi dậy nhìn, thấy cách đó không xa, một bầy thú không biết là loài gì đang chạy tới, trông có vẻ khá to.


Chương 13: Tòa Thành Đau Thương

13 Đoàn chúng tôi đột nhiên gặp phải bão cát, bị vây trong xe, chứng sợ hãi giam cầm của tôi có dấu hiệu phát tác. Vì muốn làm tôi phân tâm, chú Lê kể cho tôi nghe thân phận của người mất tích bí ẩn này.


Chương 14: Sương Mù Màu Tím

14 Cung điện màu đen nhìn từ xa sừng sững dưới bóng đêm, trông lại càng âm u hơn, tôi cũng không muốn ngủ qua đêm ở đó, vậy nên mọi người đồng ý chọn một căn nhà gạch gần cổng đá.


Chương 15: Điện Tế Màu Đen

15 Diệp Tri Thu nghe tôi phân tích xong thì càng sợ hãi hơn, xanh mặt hỏi: “Sương mù có thể là hiện tượng tự nhiên, nhưng còn những ngọn đèn trong nhà thì do ai đốt?”

Đúng vậy! Đây mới là tai họa ngầm lớn nhất.


Chương 16: Tháp Đen Kinh Hoàng

16 Tòa tháp đen gần ngay trước mắt, khiến mọi người đều sững sờ. Với nền kỹ thuật hiện nay, muốn xây một tòa tháp thế này chẳng phải việc gì khó, nhưng nếu ở 2000 năm trước, thì chắc chắn đây không phải việc dễ dàng.


Chương 17: Xác Chết Cô Dâu

17 Người phụ nữ kia vẫn ngồi yên ở đó, như thể đã đợi chúng tôi cả ngàn năm. Ngay lúc nhìn thấy cô ta, chẳng hiểu sao cảm giác đau buồn lại xuất hiện, đau đến nỗi tim tôi như bị bóp chặt, đau đớn đến tận cùng sự bi thương, khiến tôi muốn khóc…

Trong một nơi quỷ quái, đột nhiên có một người phụ nữ mặc bộ váy cưới đỏ thẫm, ai mà nhát gan một chút thôi cũng sẽ bị dọa hết hồn.


Chương 18: Bể Chứa Cá Chết

18 Người cá mập tin rằng những hòn đá màu đen này có năng lượng thần bí, nếu dùng chúng để xây cung điện thì sẽ tránh được hỏa hoạn. Nên họ dùng tất cả những khối đá màu đen trên đất xây thành tòa kiến trúc kiên cố này.


Chương 19: Gió Lốc Đen

19 Mọi người nghe chú Lê nói xong thì nhanh chóng cùng quay lại miếu, dù sao ở đấy cũng chỉ có một thi thể, còn hồ nước kia thì lại có vô số. . .

Không biết có phải do tâm lý không, mà dù đi tới đại điện rồi, tôi vẫn nghe thấy rất nhiều lời thì thầm, xôn xao, nhưng nghe kĩ thì không rõ họ muốn nói gì.


Chương 20: Quả Nhiên Là Ông Ta

20 Bên ngoài miếu thần gió gào càn quét như quỷ khóc sói gào, thế nhưng trong miếu thần lại yên tĩnh lạ thường, cảm giác như một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe rõ.


Loading...