1 “Thế giới này tồn tại vì con –”
Điều thứ 1300: Người máy mất chủ nhân giám thị nên bị tiêu hủy ngay — [Ấn bản thứ 53 về Điều lệ Quản lý tổng hợp người máy giữa các hành tinh]
“Nhiên liệu không đủ! Nhiên liệu không đủ!”
“Mức độ hư hại của đuôi thuyền là 65%, hãy lập tức phái kỹ sư sửa chữa!”
“Phi thuyền sắp bay khỏi khu vực thiên thạch, trước khi nhận được thông báo chính thức, xin các vị hành khách đừng tháo dây an toàn trên người, rất cám ơn sự hợp tác của quý vị.
2 “Nhân loại?” Là một người máy được thiết lập bộ óc siêu việt, Alpha chỉ tốn 0. 0000001 giây để hoàn tất việc nhận dạng ngôn ngữ.
Alpha nhanh chóng đổi giọng mình thành ngôn ngữ cổ xưa của Trái Đất mà cậu bé đang sử dụng, rồi dùng hai ngón tay xách nhóc con lên.
3 Alpha thiệt tình chẳng biết làm sao với nhân loại mini này, bèn nhấc thằng bé giao cho Sigma.
“Trông nó. ” Hắn chỉ nói mỗi câu.
Bé con và Sigma nhất tề gật đầu.
4 Pi là người máy trinh sát, sứ mệnh chủ yếu là tìm tòi, thăm dò, phân biệt và đánh lén mục tiêu, hình thể Pi tương đối nhỏ, thời điểm chế tạo chọn dùng nhiều kỹ thuật ẩn thân nên có tính che giấu cực cao.
5 “Cơ hội sống sót duy nhất chính là nhân loại tên Mục Căn kia. ” Trong lúc di chuyển cấp tốc, não của Alpha cũng đang vận hành cực nhanh, lời nói của người máy thiếu dầu xa lạ được hắn đặt vào “tâm”.
6 Nhóm người máy nghiêm túc chuyển thông tin của Mục Căn thành dạng tư liệu rồi ghi chép vào hệ thống, từ nay về sau, Mục Căn là chủ nhân của họ.
“Oa oa oa ~ sau này mình là người một nhà rồi!” Mục Căn mút mút ngón tay bị đâm xước, mừng rỡ reo lên.
7 Mục Căn được thả ra mà hét chói tai, không phải bị dọa sợ, mà là vui vẻ.
Bụng Epsilon to quá chừng ~ còn có thật nhiều thứ Mục Căn chưa thấy bao giờ, nhưng không được Epsilon cho phép, bé con chỉ nhìn nhìn đầy kính nể, cuối cùng lưu luyến không rời chui khỏi bụng Epsilon.
8 Mười ba năm bay qua vèo vèo vèo ︿( ̄︶ ̄)︿
………︿( ̄︶ ̄)︿………
︿( ̄︶ ̄)︿………………
………………︿( ̄︶ ̄)︿
……… Quác quác quác…………
Sau khi đóng chắc linh kiện cuối cùng, Mục Căn nhìn kỹ thành phẩm vừa gia công xong: Đây là một cái chân máy, nhưng chỉ bề ngoài là chân thôi, chẳng có tí kim loại sáng bóng nào, vật liệu thoạt nhìn rất quái gở.
9 Trong lúc hai anh em làm chính sự bên ngoài, Alpha triệu tập các người máy mở cuộc họp.
Nhóm người máy không có kinh nghiệm nuôi dạy nhân loại, trong quá trình Mục Căn trưởng thành, bọn họ thường xuyên mở hội nghị như này.
10 Nhằm mang đến những điều tốt nhất cho đứa con yêu quý, họ sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì.
Kể cả chuyện hack hệ thống nhà người ta, hại cả tinh hệ gà bay chó sủa.
11 “Cho hỏi, tại sao phải chế tạo lại phi thuyền?” Người máy A rụt rè mở miệng, dù tuổi hắn lớn nhất ở đây, dù mọi người đã sống cùng nhau nhiều năm, nhưng do chương trình thiết lập, hắn vẫn là người máy hiền lành cẩn thận như trước: “Chẳng lẽ chúng ta không thể đi cùng Mục Căn sao?”
Màn hình tối của năm người máy còn lại nhất tề lia về phía A.
12 Trên hành tinh này, Mục Căn là tên loài thực vật duy nhất ăn được ở đây.
Cây cỏ xấu xí, vừa ốm vừa ngắn, còn héo úa vàng vọt. Loại thực vật này là năm xưa dân di cư Trái Đất vô tình mang đến, nếu lẫn trong những thực vật khác, cơ hồ chẳng ai ngó ngàng tới nó.
13 Trong nháy mắt Mục Căn nhảy vào, cửa phi thuyền cũng khép lại.
Mục Căn ôm chặt các bác vào lòng, nhảy ba bước thành một bước tới bàn điều khiển gần đó.
14 Cả gia đình cũng chen chúc trước bàn điều khiển, dõi mắt nhìn theo hành tinh màu vàng càng lúc càng xa, phi thuyền nhất thời lặng ngắt như tờ.
Có chút thương cảm, có chút hưng phấn, nhưng chủ yếu vẫn là cảm giác thỏa mãn khi cả nhà quây quần bên nhau, một cảm giác tràn đầy đang cuộn tròn mềm mại trong ngực.
15 Giảng xong Lịch sử thì đến Địa lý, vành đai thiên thạch Lăng Hoàng Đế Biển Chết mà bọn họ sắp tới là trọng điểm giảng dạy của Beta, một tiết Địa lý kéo dài đủ bốn mươi phút, thấy Mục Căn bắt đầu mất tập trung, Beta bấy giờ mới tuyên bố tan học.
16 Ngay khoảnh khắc mở mắt, Mục Căn choáng mất mấy giây.
Thiết bị kết nối cậu đang đeo thông với hệ thống của Epsilon, do Epsilon mở toàn bộ quyền hạn của radar trinh sát, nên tất cả hình ảnh Mục Căn “nhìn thấy” thực chất là tình hình trong “mắt” Epsilon.
17 “Ta là người máy loại hình vận chuyển, phương pháp điều khiển cũng không phức tạp, cực giống trò chơi Super Kart, Mục Căn chơi Super Kart rất giỏi, nhất định có thể điều khiển được ta ngay lập tức.
18 …3…2…1! Giải trừ khống chế. ”
Mục Căn nghe bác Epsilon đếm ngược ba giây cùng hai chữ “giải trừ”, cảm thấy trên người chợt nặng xuống. Những thiên thạch vốn đang lẳng lặng lơ lửng chung quanh cậu như bừng tỉnh từ giấc ngủ sâu, và bắt đầu chuyển động!
Phi thuyền như ngựa hoang thoát cương lao về phía thiên thạch khổng lồ trước mặt!
Không xong rồi! Kỳ thật mấy thiên thạch ấy đều đang chuyển động cao tốc! Bất động ban nãy chỉ là ảo giác của cậu, thực tế là do tốc độ phi thuyền ngang hàng với chúng mà thôi! Nay không còn các bác kiểm soát, Mục Căn không thể đúng lúc bắt kịp tốc độ bay của thiên thạch, hậu quả là phi thuyền cậu lái biến thành cừu non lọt nhầm ổ sói!
Thoạt nhìn từ xa, đại khái là phi thuyền Mục Căn điều khiển hóa thành thứ duy nhất đứng im giữa rừng thiên thạch.
19 Bảy lực hút từ các phương hướng khác nhau cùng lôi kéo phi thuyền của Mục Căn!
Sau một giây cầm cự, đầu phi thuyền từ từ lệch sang phải, độ lệch cơ hồ nhìn không ra, rồi cả phi thuyền bắt đầu lao vút về bên phải!
Hướng đó thoạt nhìn không hề có chướng ngại vật, nhưng hệ thống quét hình của Epsilon đã sớm xác định hướng ấy rốt cuộc có thứ gì: Là một hành tinh nhỏ còn đen hơn than đá!
Tuy nhiên, nó không thuần một màu đen, vỏ ngoài hành tinh vô cùng nóng, tựa như một hòn lửa sắp tàn.
20 Người máy A chỉ là người máy công trình đời đầu thô sơ nhất, nói đơn giản là người máy culi. Ổ cứng của dạng người máy này không đủ lớn, bên trong cũng chẳng có gì dính dáng tới giải trí.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13