101 Khổng Minh nghe như vậy xem lại người ấy là Tiều Châu, bèn nói :- Há vì nhưng điềm bất thường đó mà khoanh tay sao ?Nói đoạn, sai làm thịt trâu heo đến miếu Chiêu Liệt Hoàng đế mà khấn.
102 Tư Mã Ý bị đại bại nhiều phen nên rất buồn rầu, cứ cố thủ không dám ra đánh. Còn Khổng Minh hàng ngày sai mang mũ Kim Khôi của Ý ra trước trận mà nguyền rủa.
103 Khổng Minh thấy Khương Duy muốn chém Ngụy Diên vội can ngăn. Khương Duy ngưng gươm lại. Sau đó Khổng Minh thổ ra huyết rồi nằm trên giường nói với Ngụy Diên :- Tư Mã Ý biết ta đau nên sai Hầu Bá đến do thám.
104 Dương Nghi nghe quân báo phía trước sạn đạo bị lửa bốc, lại có một đạo binh chặn đường thì cả kinh, bèn nói với chư tướng :- Chắc là Ngụy Diên tạo phản đón đường cướp linh cữu Thừa Tướng ?Phí Vĩ nói :- Nếu y đốt Sạn đạo ắt có làm biểu dâng Thiên Tử, vu cho bọn ta làm phản.
105 Quan Thái sử U Châu là Vô Kỳ Kiệm dâng biểu tâu : Công Tôn Uyên đã tạo phản, tự xưng là Yên vương, cải niên hiệu là Thiên Hớn nguyên niên, lấy Liêu Ðông làm chánh, cất cung điện, đặt quan chức, dấy binh đánh Thành Ðô.
106 Ngày ấy, Tư Mã Ý thấy Tào Sảng đem binh ra khỏi thành thì cả mừng, bèn dẫn một số tướng sĩ tâm phúc cùng hai con vào thành, lại sai Tư Ðồ Cao Nhu Cam Tiết Việt đến chiếm dinh Tào Sảng trước, sai Vương Quang chiếm dinh Tào Hy.
107 Khương Duy thấy Tư Mã Sư rượt tới thì mắng rằng :- Mi là thằng con nít sao dám đến đây mà múa may. Bèn đốc ngựa đến đánh. Tư Mã Sư chống cự một lát thua chạy dài.
108 Khương Duy ở Thành Ðô được thư Gia Cát Cách muốn hiệp nhau đánh Ngụy, trong lòng cả mừng. Bèn sai Liêu Hóa làm Tả tiên chuông, Trương Dực làm Hữu tiên phong, Hạ Hầu Bá làm tham mưu, Trương Ngưng làm Vận lương sứ, kéo đến Dương Bình Quan phạt Ngụy.
109 Tại Dương Châu có Văn Khâm và Vô Khâu Kiệm được lệnh trấn giữ, bỗng được tin Tư Mã Sư phế chúa bèn mắng rằng :- Sao nó dám làm chuyện khi vua , phản tặc như vậy, nếu không sớm trừ ắt sinh đại họa !Văn Khâm nói :- Tôi có đứa con tên Văn Anh sức mạnh vô song, nếu sai làm tiên phong kéo về Lạc Dương mà vấn tội, ắt là nên việc.
110 Khương Duy kéo binh về Chung Ðề được Hậu Chúa phong làm Ðại Tướng Quân. Còn Vương Kinh nhờ Ðặng Ngãi và Trần Thới giải vây rồi rước vào thành khoản đãi.
111 Tư Mã Chiêu kéo binh đến Hoài Nam thì gặp đại binh của Ngô. Hai bên dàn trận vừa xong thì tướng Ngụy là Vương Cơ ra khiêu chiến với tướng Ngô là Châu Dị.
112 Nghe tin, Ðặng Ngãi cười bảo :- Nó sợ binh Tư Mã tướng quân tới nên rút, chớ rượt theo mà mắc kế nó. Cho quân đi thám thính, quả nhiên quân Khương Duy có để mai phục thiệt.
113 Về đến triều, Khương Duy được Hậu Chúa vời vào bảo :- Khanh đi chinh chiến quá lâu, trẫm nhớ nên triệu về chớ không có việc chi. Khương Duy tâu :- Công đã gần thành mà phải bỏ, hẳn là kế phản gián của Ðặng Ngãi đây.
114 Ðược ít lâu, Khương Duy sửa đường sạn đạo gần xong liền viết biểu xin phạt Ngụy lần nữa. Hậu Chúa còn phân vân thì Tiêu Châu thưa :- Tôi xem thiên văn thay đất Tây Thục ánh sáng lu mờ, e cất quân sang bất lợi, xin Bệ Hạ không chuẩn y.
115 Nhằm năm Cảnh Nguyên thứ tư, Chung Hội xuất quân, Tư Mã Chiêu theo đưa hơn mười dặm mới trở lại. Triệu Ðế thưa với Tư Mã Chiêu :- Chung Hội có chí lớn, nay lại giao trọn binh quyền, tôi e có điều tai hại.
116 Xảy có quân vào báo, Chung Hội và Ðặng Ngãi chia binh tới mấy đạo cùng tiến vào đất Thục. Khương Duy liền dẫn binh về Kiếm Các. Nói về tướng giữ ải Kiếm Các, là Ðổng Khuyết ngày đêm cố thủ trước quân Ngụy.
117 Quân về báo tin Hậu Chúa hay Miêng Trước đã thất thủ, cha con Gia Các Chiêm đều tử trận, Hậu Chúa triệu hết bá quan vào thương nghị. Có người bàn nên chạy vào Nam Trung là chổ hiểm trở rồi sẽ lo sau, người thì lại e người Man Phương hay phản phúc, tới đó sẽ càng sanh khó, người khác lại khuyên Hậu Chúa nên qua nương náu bên Ðông Ngô rồi sẽ tính kế sau.
118 Chung Hội được tin Tư Mã Chiêu dẫn bản bộ quân mã sắp đến, vội hỏi Khương Duy :- Tấn Công đã sai ta bắt Ðặng Ngãi, vậy còn tới đây làm gì ?Khương Duy giục :- Tướng Quân phải bắt gấp Ðặng Ngãi mới đặng.
119 Ngô chúa từ khi nghe Thục mất thì lo sợ phát bịnh, không dậy nổi , sắp qua đời thì kêu Thừa Tướng là Bộc Dương Hưng vào, chỉ thái tử Tôn Linh rồi mất.