81 Triệu Vân can rằng :- Quốc tặc là Tào Tháo, không phải Tôn Quyền. Nay Tào Phi soán Hớn, xin bệ hạ phải đánh Quang Trung trước. Sau đó đánh bọn phản nghịch.
82 Huyền Ðức lên binh đến Bạch Ðế thành thì dừng tại đó. Bỗng có xin báo Gia Cát Cẩn muốn xin ra mắt. Huyền Ðức cấm chỉ không cho vào. Huỳnh Quyền tâu :- Gia Cát Cẩn là em Thừa Tướng Tây Thục, đến đây ắt có việc chi.
83 Tiên chúa được tin Huỳnh Trung trốn thì mỉm cười nói :- Huỳnh Hớn Thăng không phản đâu. Bởi ta nói lỡ lời rằng mấy tướng già không dùng được nữa nên Trung buồn mà đi lập công đó thôi.
84 Lục Tốn hay tin binh Thục rút về núi thì cả mừng. Ðứng quan sát Tốn thấy xa xa là một đạo binh toàn bọn già yếu bệnh tật, lại có cờ đề chữ : Tiên phong Ngô Bang.
85 Tiên Chúa đại bại chạy về Bạch Ðế Thành, kiểm điểm lại binh mã thấy mất hơn bảy vạn. Triệu Vân cứ cố thủ, ngày đêm sai giữ các cửa thành rất ngặt. Lúc đó Mã Lương chạy về đem hết lời Khổng Minh tâu với Tiên chúa.
86 Hôm nay Khổng Minh xin Hậu Chúa cho Ðặng Chi làm sứ qua Ðông Ngô. Hậu Chúa y tấu. Còn Ðông Ngô, từ ngày Lục Tốn dẹp yên binh Ngụy thì được Tôn Quyền phong làm Phụ Quốc tướng quân, kiêmlãnh Kinh Châu mục.
87 Khổng Minh ở Thành Ðô đang lo luyện tập quân sĩ, chỉnh đốn triều chính, bỗng có tin báo Mạnh Hoạch dấy binh tại đất Kiến Ninh. Quan thái thú ở đó lại liên kết với giặc mưu phản.
88 Sau khi Mạnh Hoạch được thả chư tướng hỏi Khổng Minh :- Mạnh Hoạch là một tay lợi lại tại Nam Man, sao không giết cho rồi ?Khổng Minh cười :- Ta bắt Mạnh Hoạch dễ như thò tay vào túi lấy đồ thì cần gì phải giết y.
89 Ðang bàn luận, Khổng Minh bỗng được tin Man Vương Mạnh Hoạch liên kết với nước Phiên, nay mai sẽ kéo đến đánh nữa. Khổng Minh nghe nói cười mà rằng :- Chúng càng đánh càng phục ta chứ hề chi.
90 Mạnh Hoạch cả giận hét lên :- Ta với ngươi người cùng một nước, ta cũng không hề thù oán ngươi. Sao ngươi lại phản ta như vậy ?Dương Phong nói :- Anh em con cháu ta thảy đều thọ ơn Thừa Tướng, ta không lấy chi đền đáp được.
91 Khi tiến quân đến sông Lư thủy thì bỗng dưng giông to nổi lên. Binh Thục không dám qua sông, bèn trở lại báo cho Khổng Minh. Khổng Minh hỏi Mạnh Hoạch lý do.
92 Trong khi Khổng Minh tiến quân đến Miêu Dương thì có tin Tào Tuấn sai Hạ Hầu Mậu làm lại Ðô Ðốc dốc binh mã nơi Quang Trung thẳng đến cự địch. Ngụy Diên nghe nói bèn bày mưu rằng :- Hạ Hầu Mậu chưa từng xuất trận.
93 Mã Tuấn nghe nói, hỏi Khương Duy :- Kế chi mà bắt được Khổng Minh. Khương Duy thưa :- Nếu Khổng Minh làm kế như vậy, ắt có đạo binh phục gần đây. Tôi sẽ dẫn binh ra ngoài còn Thái Thú giả đò kéo binh ra đi, rồi lại kéo binh trở về để cùng tôi bắt đạo binh phục của y.
94 Ngụy chúa sai Trương Hấp làm tiên phong theo Tư Mã Ý đem binh thẳng tới , còn một phía sai Tân Tỷ và Tôn Lễ đem năm vạn quân đến giúp Tào Chơn. Riêng Tư Mã Ý dẫn binh ra khỏi ải rồi mời Trương Hấp mà dặn :- Khổng Minh thường làm việc gì cũng rất cẩn thận.
95 Khổng Minh về đến Hớn Trung, kiểm điểm binh mã không hề mất mát. Sau đó, đòi Vương Bình vào mà trách :- Ta khiến ngươi đóng ở Nhai Ðình với Mã Tắc, sao không cản nó để thất như vậy ?Vương Bình thưa :- Tôi can gián đôi ba phen, xin đắp thành nơi đường xung yếu mà giữ, nhưng Mã Tắc không nghe, nên chia quân cho tôi đóng ở dưới lộ cách đó chừng mười dặm.
96 Tháng chín năm Kiến Hưng thứ sáu nhà Hớn, Tào Hưu bị bại binh vì Lục Tốn nơi Thạch Ðình. Trong lòng hết sức buồn rầu nên sanh bệnh. Khi về đến Lạc Dương thì bịnh nặng mà chết.
97 Ðang lâm trào, Tào Tuấn được tin báo :- Ðô Ðốc Tào Chơn bại trận , binh Thục đã ra khỏi Kỳ Sơn. Tào Tuấn thất kinh vội hỏi Tư Mã Ý :- Không hay khanh có kế chi ?Tư Mã Ý đáp :- Tôi biết chúng sẽ ra ngả Trần Thương nên đã khiến Hích Chiêu đến đó.
98 Khổng Minh tới Kỳ Sơn đóng trại chờ binh Ngụy. Tư Mã Ý đem binh đến Trường An, Trương Hấp rước vào thuật hết các việc. Ý sai Hấp làm tiên phong, Ðái Lăng làm phó tướng kéo binh đến Kỳ Sơn.
99 Khi ấy chư tướng thấy Khổng Minh không chịu rượt theo tức tối lắm. Khổng Minh nói :- Nếu ta rượt theo ắt sa kế. Nay cứ để chúng tự do ra về, rồi ta theo đường Tà Cốc mà lấy Kỳ Sơn thì chúng khôngbiết đâu mà đỡ.
100 Khổng Minh đi thẳng về Thành Ðô ra mắt Hậu Chúa, tâu rằng :- Tôi đang đại thắng quân Ngụy, cố chiếm Trường An , nay bệ hạ đòi tôi về triều có việc chi ?Hậu Chúa nói :- Lâu ngày tướng phụ xa cách, ta nhớ nên thành về đây thăm hỏi.