21 Nhắc lại, Ðổng Thừa và các bạn hỏi Mã Ðằng: - Ông muốn rủ thêm người nào? Ðằng trỏ tay vào quyển "Uyên hàng, lộ tự" (1), nói: - Hiện có quan Mục Dự Châu là Lưu Huyền Ðức ở đây.
22 Nhắc lại, Trần Ðăng hiến kế cho Huyền Ðức rằng: - Tào Tháo chỉ sợ Viên Thiệu. Hiện Thiệu như con hổ chiếm cứ bốn châu Tinh, U, Thanh, Ký. Quân giáp sĩ có tới một trăm vạn, văn quan võ tướng rất nhiều, thế lực rất mạnh.
23 Nhắc lại Tào Tháo nổi giận thét chém Lưu Ðại, Vương Trung, thì Khổng Dung can: - Hai tướng ấy đâu phải là đối thủ của Lưu Bị, nếu chém đi e mất lòng tướng sĩ.
24 Tào Tháo lấy được tờ huyết chiếu, liền thương nghị với bọn mưu sĩ muốn phế Hiến Ðế, chọn người có đức lập làm vua. Trình Dục can rằng: - Minh công được oai lừng bốn bể ấy cũng nhờ lấy danh nghĩa của nhà Hán, nay nếu phế vua trong lúc bốn bể chưa bình ắt sanh họa lớn.
25 Lúc ấy Trình Dục dâng kế: - Vân Trường sức đánh muôn người, không dùng kế khó thắng. Nay phải sai quân của Lưu Bị mới đầu hàng vào Hạ Bì ra mắt Quan Công, và nói dối là: "Trốn được mà về", rồi dùng chúng làm nội ứng.
26 Viên Thiệu muốn chém thì Huyền Ðức ung dung nói : - Em tôi thất lạc mải đâu, làm sao tôi biết ? Lại còn thiên hạ thiếu gì người mặt đỏ râu dài mà lại nhứt định buộc là em tôi ? Viên Thiệu vốn tánh tình bất nhất nghe vậy lại trách Thơ Thọ : - Nếu nghe ngươi, suýt nữa xử người vô tội rồi ! Bỗng có một tướng ra trước trướng mà rằng : - Tôi là bạn thân Nhan Lương xin vì bạn mà báo thù.
27 Thái Dương xưa nay thấy Quan Công được trọng đãi thì ghét lắm. Tào Tháo nói : - Không quên chúa cũ, đó là bậc trượng phu , các người nên lấy đó làm gương.
28 Hạ Hầu Ðôn dẫn năm trăm quân kỵ chạy tới và nói : - Thừa lệnh Thừa Tướng, ta trấn giữ nơi đây, làm sao ngươi lại xông pha chém giết thủ hạ của ta như vậy ? Nói rồi xông lại đánh với Quan Công.
29 Nói về Tôn Sách binh ròng tướng mạnh trấn giữ một cõi Giang Ðông. Tào Tháo nghe tin , buột miệng than rằng : - Sư tử con ai ngờ nay lại lớn mạnh thế. Nghĩ rồi có ý đem em gái gả cho Tôn Sách.
30 Thấy Viên Thiệu tới Quan Ðộ , Hạ Hầu Ðôn liền phi báo Tào Tháo. Tháo lập tức cất bảy vạn binh, cho Tuân Úc ở lại giữ Hứa đô. Bổn Sơ chia quân bốn đạo Ðông Tây Nam Bắc, chu vi hơn chín mnơi dặm.
31 Viên Thiệu thua đau mấy phen vội thâu tàn quân, về Ký Châu dưỡng bệnh, thường than vãn vì chẳng nghe lời Ðiền Phong mới ra nổi này. Nghĩ vậy lại sợ xấu mặt với Ðiền Phong nên ngầm sai người đi giết Ðiền Phong.
32 Viên Thượng từ khi nghe cha muốn ình nối nghiệp thì vừa lo hai anh, lại vừa tự phụ nên một mình xuất quân ra Lê Dương. Bên Tào có Trương Liêu ra đón đánh, chừng vài hiệp thì Viên Thượng đã núng thế chạy miết về hướng Ký Châu.
33 Tào Phi liền ngừng tay hỏi : - Hai người là ai ? Hai người thưa là Lưu Thị vợ Viên Thiệu và Danh Thị vợ của Viên Hy. Tào Phi kêu Danh Thị lại gần, thay mặt mũi lọ lem lấy tay áo mà lau, thay lồ lộ một sắc đẹp mê hồn.
34 Tào Tháo cho Tào Phi , Tào Thực ở lại hoàn thành đền đài, còn thì kéo cả về Hứa đô. Sáu mươi vạn tàn quân của Viên Thiệu từ nay tay Tào Tháo và sự nghiệp Viên Thiệu kễ như chấm dứt.
35 Triệu Vân liền nạt Thái Mạo : - Ngươi mời Chúa Công ta phó yến mà sao lại ruợt theo như vậy ? Thái Mạo nói : - Ðông đủ văn võ chín Quận, ta là thượng tướng mà không theo bảo vệ Lưu sứ quân chăng ? Nghe nói có lý, Triệu Vân liền bõ đi kiếm, kiếm hoài không thấy thì trở về Tân Giả.
36 Lưu Bị định kế đoạt Phàn Thành Từ Thứ tiến cử Gia Cát Lượng Ðang thương nghị thì có quân báo cáo Tào Nhơn đánh Tân Giả. Huyền Ðức hỏi thì Ðơn Phước ghé tai thì thầm.
37 Tư Mã hai lần cử danh sĩ Lưu Bị ba Phen tới thảo lư Hay tin Từ Thứ tới Hứa Xương. Tào Tháo bèn ra khỏi thành mà nghênh đón. Từ Thứ vào tận phủ bái yết rồi xin đi thăm mẹ.
38 Chia Thiên Hạ, Long Trung Vạch Kế Ðánh Trường Giang, Tôn Thị Báo Thù Nhắc lại Huyền Ðức sau hai phen đi cầu Khổng Minh mà không được, hôm ấy lại sửa soạn đi nữa.
39 Thành Kinh Châu, Lưu Phong Cầu Kế Ðồi Bác Vọng, Gia Cát Dụng Binh Nhắc lại Tôn Quyền đốc thúc quân tướng công phá Hạ Khẩu, Hoàng Tổ binh thua tướng thiệt, liệu thế địch không nổi, liền bỏ thành Giang Hạ, trốn chạy về phía Kinh châu.
40 Thành Kinh Châu, phu nhơn muốn hiến Nơi Tân Giả, Gia Cát lửa thiêu Khổng Minh nói : - Ðất nầy tôi đã nói với Chúa Công không dụng võ được. Ta phải có Kinh Châu thì mới xong.