161 “Dận Không, thương thế của ngươi ra sao?”Ta cung kính nói:“Khởi bẩm phụ hoàng, thương thế của hài nhi không sao, đa tạ phụ hoàng lo lắng. ”Hâm Đức hoàng đế gật đầu nói:“Các ngươi đều là hoàng nhi của ta, trong lòng ta các ngươi đều rất trọng yếu, ta không muốn các ngươi tiếp tục lục đục với nhau.
162 “Sáng sớm ngày mai hài nhi và Sở Nhi tới kính trà. ”Dực Vương gật đầu nói:“Ngươi trên người mang thương tích, nên nghỉ ngơi thực nhiều, nếu như không thể tới cũng không miễn cưỡng, không cần câu nệ lễ tiết rườm rà.
163 Thấy Sở Nhi đang ngượng ngùng, ta giúp nàng cởi cái yếm, thân thể trong suốt hoàn mỹ của nàng hiện lên ở trước mắt ta. Ta nhẹ nhàng vuốt ve làn da của nàng, Sở Nhi e thẹn run rẩy muốn đẩy ta ra, nhưng trong lúc vô tình lại chạm vào bên dưới, cho nên kinh hoảng cuống quít lùi sau.
164 “Hôm nay bệ hạ lại chủ động đưa ra chuyện người thừa kế, nói là trong vòng một năm sẽ xác lập thái từ, hơn nữa…”Trái tim của ta đập bang bang, đối với câu tiếp theo của hắn vô cùng chờ mong.
165 Ta biết các vị hoàng tử này giống như hoa trong nhà ấm, quen sống sung sướng nhàn hạ, nay sắp bị trục xuất ra ngoài, trong tâm hồn có sự sợ hãi vô cùng.
166 Gia Cát Tiểu Liên ở lại nông trang ngoài Khang Đô phụ trách xây dựng địa đạo, trong một thời gian ngắn sẽ không thể đi Tuyên Thành được. Ta và Sở nhi suất lĩnh hơn một trăm võ sĩ rời đi, Dịch An và Duyên Bình đều phải đồng hành với ta.
167 Đợi cho thuyền lớn chạy tới gần, ta thấy trên thuyền có treo hai lá cờ xí một bên có chữ Khang, một bên có chữ Trử, xem ra đây là đội thuyền do Thủ thành Trử Đại Tráng phái tới.
168 Có một trung niên thư sinh mặc quần áo cũ nát đang cho gà ăn, bên cạnh còn có một nha dịch đang quét tước những vũng nước trong phủ. Thấy ta và Sở Nhi vào, thư sinh kia thả tay xuống nói:“Nhị vị tới cáo trạng hay tới tìm người?”Ta đè nén lửa giận trong lòng, lạnh lùng nói:“Đương nhiên là tới cáo trạng!”Thư sinh kia cười nói:“Ba năm nay công tử là người đầu tiên tới đây cáo trạng.
169 “Việc này làm ta rất khó mở miệng, cũng bởi vì sợ muội khẩn trương, nên ta mới giấu diếm tới bây giờ. ”Kỳ thực lấy thân phận của ta nạp thêm mấy thê thiếp cũng không có gì, nhưng mà Sở nhi thân là nữ nhi của Dực Vương, lại được Hâm Đức hoàng đế ngự ban làm Vương phi, ta phải lo lắng tới cảm thụ của nàngSở nhi nhẹ giọng nói:“Chuyện gì Dịch An cũng nói cho muội biết rồi, Sở Nhi cũng không phải là người ngang ngược không hiểu chuyện, huynh cùng với mấy nàng ấy quen nhau trong lúc hoạn nạn, muội sao lại trách huynh được chứ.
170 “Muội làm sao vậy? Sao gặp ta mà có cảm giác như không thích?”Ta vừa mới hỏi, thì Dao Như đã che mặt khóc nức nở. Tư Hầu vội vàng ôm lấy nàng an ủi. Vân Na u oán thở dài nói:“Điền bá phụ mất tích trên đường đi.
171 Tình hình nguy hiểm ở chỗ này mới được khắc phục thì một khúc sông khác lại xuất hiện lỗ hồng, một dòng nước mang theo uy lực không thể kháng cự bỗng nhiên không biết từ địa phương nào vọt ra, hồng thủy kêu réo ầm ầm, cát, bùn, đá theo nhau cuốn tới.
172 Trong lúc ngủ đang lơ mơ ngủ, Sở Nhi lắc lắc hai cánh tay của ta. Ta mở hai mắt, theo phương hướng mà Sở Nhi chi nhìn lại, thấy bầu trời đã trong sáng, màu nước và màu trời giống như nhau, kết hợp lại một chỗ, mơ hồ có thể thấy được chút ánh sáng le lói.
173 “Nếu như chúng ta có thể đãi ra vàng thì sao?”Ba người không hiểu, nghi hoặc nhìn ta. Trử Đại Tráng là người thứ nhất nói:“Nếu có thể đãi ra vàng, thì tiền dùng cho trị thủy có thể nói là lấy từ nước trị nước.
174 Triệu Đông Tề dùng danh nghĩa quan phủ mở mười hai khách điếm, thế nhưng toàn bộ khách điếm này vẫn kín chỗ. Ta dùng danh nghĩa của mình khai trương hai cửa hàng vàng ở trung tâm Tuyên Thành, vàng trong cửa hàng toàn bộ là vàng được lấy ra từ những mỏ vàng của ta.
175 “Trước đây Tiền mỗ từng muốn công việc làm ăn của mình kéo dài tới Hồ Lỗ, nhưng mà Đông Hồ và Tần quốc tình thế căng thẳng, muốn thông thương là không có khả năng.
176 “Làm ăn cũng giống như chiến trường, thời gian là mấu chốt của sự thành công, cơ hội sẽ không chờ đợi ta đến. ”Ta tràn đầy đồng cảm gật đầu, nhưng mà đột nhiên ở ngoài cửa có một tiếng kêu lớn vang lên:“Bình vương điện hạ!”Ta có thể nhận rạ đây chính là thanh âm của Trử Đại Tráng, chẳng nhẽ hắn biết tin toàn bộ mỏ vàng đã được bán cho nên tới đây muốn giục lấy tiền?Trên mặt Trử Đại Tráng chẳng có chút mừng rỡ nào, mà ngược lại có ba phần đau thương, vội vã đi tới trước mặt ta, thê lương lên tiếng nói:“Bình vương điện hạ.
177 “Hai ngày nay, ngày nào ta cũng mơ thấy hoàng huynh của mình, ta thấy huynh ấy không ngừng khóc lóc kể lể với ta. Nếu như ta không đích thân tới Bắc Hồ, thì sợ rằng kiếp này ta không an lòng được.
178 Ngoại trừ Sở nhi, Đường Muội, Đột Tạ ta chỉ dẫn theo hơn hai mươi võ sĩ, vốn ta định mời Tiền Tứ Hải đi cùng, thế nhưng Tiền Tứ Hải lo lắng chuyện An vương mới mất, tình thế không rõ, cho nên không dám đem thân nhập hiểm địa.
179 “Phổ Mạn không dám làm phiền tiểu thư, để ta tự lo thôi. ”Sở nhi cười nói:“Không cần khách khí, ta giúp ngươi. ”Nàng đổ rượu thuốc ra xoa nắn vết thương cho Phổ Mạn, đôi mi thanh tú của Phổ Mạn nhăn lại, có vẻ dị thường thống khổ, xem ra thương thế của nàng không phải là giả.
180 “Cái quả này chua quá. ”Sở nhi nếm thử một miếng nói:“Sao muội lại không cảm thấy?”Ta ha hả cười nói:“Không phải là muội có rồi chứ?”Sở nhi nhẹ giọng nói:“Sao nhanh như vậy được, tháng trước muội vẫn có.