181 Tọa kỵ của Sở Nhi đột nhiên bị bắn trúng cổ, con ngựa này hí lên một tiếng thảm thiết, bốn chân loạng choạng ngã xuống. Ta thấy vậy bèn nắm lấy cái eo nhỏ nhắn của nàng, ôm nàng lên con ngựa của ta.
182 “Nhã Khắc, bọn họ dùng Phổ Mạn uy hiếp chúng ta, họ không phải người tốt, tại sao phải cứu hắn. ”Tên nam tử người Hồ tên là Nhã Khắc lạnh lùng nhìn hán tử kia một cái nói:“Mông Lý Đa, nơi này do ai chỉ huy?”Mông Lý Đa căm giận bất bình trợn mắt nhìn Nhã Khắc, nhưng ánh mắt của hắn khi nhìn Phổ Mạn lại rất tha thiết.
183 Vương Chính nhìn ta nói:“Ở phía đông cách nơi này chừng ba dặm có một sơn đạo, đó là con đường bắt buộc phải qua nếu như muốn tới Bắc Hồ, không biết là Xoa Tháp tộc này di chuyển tới đây từ lúc nào.
184 Ta và Sở Nhi ngồi xung quanh một đống lửa, hưởng thụ đặc sản của người Xoa Tháp tộc là thịt quay và rượu trái cây, Nhã Khắc và thê tử của hắn là Đông Thải Tô ngồi cùng với chúng ta, không ngừng mời rượu.
185 “Chuyện này là do ta gây ra, nên cũng khó thoát khỏi trách nhiệm, không bằng như vậy, ta tự mình đưa các ngươi đến Bắc Hồ, lấy việc này biểu đạt sự áy náy trong lòng ta.
186 Toàn bộ phủ viện này không lớn, chẳng qua chỉ là một khu nhà theo kiểu tam tiến tam xuất, khắp nơi giăng đầy vải tang, càng làm cho nó chật chội. Một gã người còn trẻ, đang lầm rầm khấn vái ở ngoài linh đường.
187 Sở nhi cởi đồ tang, mai tóc dài xõa ra, ta cài cửa phòng lại, từ trong khe cửa nhìn ra ngoài, thấy hai gã võ sĩ theo đuôi chúng ta tới đây. Thác Bạt Ngọc Nhi quả nhiên trong lòng có quỷ, phái người giám thị chúng ta.
188 Áo liệm của hắn đã bị Đô Sắc Hiến tìm tòi cởi ra, ta cổ sức cắn cắn môi, vén vạt áo của hắn lên, thì thấy trước ngực hắn có một vết đao thật sâu. Dận Tường quả nhiên là bị đôi gian phu dâm phụ này hại chết, ta chậm rãi vuốt mắt cho hắn, trong lòng bi phẫn không thể hình dung được.
189 Thác Bạt Thuần Chiếu đi tới trước mặt Đô Sắc Hiến, một tay giữ lấy hắn, Đô Sắc Hiến đã tỉnh lại từ lâu rồi, khi thấy Thác Bạt Thuần Chiếu, thì trên mặt hiện lên sự kinh hoàng:“Thái.
190 Phủ đệ của Xích Lỗ Ôn ở vào thành nam Ô Khố Tô, nơi này là nơi ở của những vương công quyền quý Bắc Hồ. Xích Lỗ Ôn ở Ô Khố Tô danh khí rất lớn, ta và Nhã Khắc dễ dàng tìm được phủ đệ của hắn.
191 “Ta coi trọng Bình vương điện hạ ở sự can đảm và năng lực, người một mình tới Bắc Hồ chịu tang, lại có thể thay đổi được ý của đại hãn, đồng thời còn có thể khiến người đồng ý cho điện hạ mang tro cốt về nước, còn trả lại đất đai.
192 Bãi săn Hách Lan ở phía tây của Ô Khố Tô thành, vốn đây chỉ là một lần đi săn bình thường. Nhưng khi hỏi Nhã Khắc mới biết, hôm nay là tết Tát Khố Lan của Bắc Hồ, đây là ngày đản sinh của vị thần thảo nguyên Tát Nhĩ Đông.
193 “Xem ra chức phò mã thảo nguyên của huynh đã được định đoạt rồi. ”Ta cười khổ nói:“Sao người Bắc Hồ lại không nói lý thế nhỉ? Chuyện này có khác gì mua ép bán ép.
194 Khi đêm xuống, chúng ta đã tới thảo nguyên cách Ô Khố Tô thành hơn mười dặm, quay đầu nhìn lại phương hướng Ô Khố Tô thành, ta như trút được gánh nặng thở dài một hơi.
195 “Cho dù ta có muốn, nhưng mà đi đâu tìm đồng cỏ bây giờ?”Ta mỉm cười nói:“Phía bắc Tuyên Thành có một đồng cỏ quanh năm hoang vu, tại sao huynh không tới đó?”Nhã Khắc có chút run sợ nhìn ta:“Huynh đệ, chúng ta không phải là con dân Đại Khang, làm gì có quyền chăn thả ở nơi đó?”Ta ha ha cười nói:“Vậy thì đại ca nói cho đệ biết, Xoa Tháp tộc thuộc về quốc gia nào?”Nhã Khắc không cách nào trả lời được, hắn trầm mặc.
196 Triệu Đông Tề trước tiên hỏi ta tình huống của chuyến đi Bắc Hồ, sau đó mới đem trọng tâm câu chuyện chuyển về Tuyên Thành. Hắn cười híp mắt nói:“Tài chính bán đấu giá các mỏ vàng còn rất nhiều, chúng ta đang tiến hành nạo vét khúc sông.
197 Thật ra ta chỉ cần sáng tạo cơ hội cho họ, họ sẽ làm ra tài phú cho Tuyên Thành, sẽ có nhiều bách tính có việc làm, chuyện này có ý nghĩa hơn nhiều so với việc lấy tiền của thương nhân.
198 “Huynh đừng vội, hôm nay muội tìm huynh không phải là để vấn tội!”Ta ngạc nhiên nói:“Vậy thì có chuyện gì?”Vân Na nói:“Huynh cảm thấy Trử Đại Tráng này thế nào?”Ta nhíu mày nói:“Người này là tính tình không tệ, nhưng mà năng lực quản lý chung của hắn quá kém, sỡ dĩ Tuyên Thành suy sụp như thế này, hắn cũng có ít nhiều quan hệ, hơn nữa.
199 Ta nhẹ nhàng vuốt ve điểm đỏ trước ngực của nàng, mỉm cười nói:“Muội bây giờ đã tin, ta không bao giờ quên muội chưa. ”Yến Lâm nhẹ nhàng cắn một cái trên ngực ta, nói:“Nhưng huynh vẫn đối xử với các nàng kia tốt hơn muội!”Ta thở dài nói:“Có phải muội cố tình gây sự không!”Yến Lâm nói:“Vậy vì sao.
200 “Tử Tô chỉ nói sự thực, lúc trước công tử lợi dụng chuyện mỏ vàng hấp dẫn thương nhân, ta cũng nhận thấy nó là một diệu kế, nhưng kế này chỉ có hiệu quả trong một thời gian.