121 “Chiến sự Khang Tần mới kết thúc, nếu như ta mang nàng đi, thì đối với Tần quốc là một sự sỉ nhục, không ai có thể tha thứ cho chuyện này cả. ”Ánh mắt của Lệ Cơ khôi phục sự bình tĩnh và lạnh lùng ban đầu, hiện thực đã định trước chúng ta có duyên nhưng không có phận.
122 Tư Hầu kiệt lực giằng co, nhưng lại bị ta ôm chặt lấy cái eo nhỏ nhắn không cho nàng giãy dụa, sau đó từ phía sau xâm nhập vào động đào, đau đớn làm cho Tư Hầu kêu to một tiếng, động tác giãy dụa đã làm lộ cái cổ áo của nàng, đồi ngọc phong đung đưa sinh động.
123 “Mộ Dung lão bản muốn nói cho ta biết cái gì?”Mộ Dung Yên Yên đi bước ra một chỗ khác, ta đi theo phía sau nàng. Nàng thấp giọng nói:“Có người bố trí mai phục trong thủy vực của Đại Tần, cho nên khi điện hạ tới thủy vực Đại Tần thì bỏ thuyên lên bờ, cải trang đi Khang Đô.
124 Bởi vì phòng của Tuệ Kiều và Thải Tuyết ở sát vách, nên Vân Na không dám lớn tiếng rên rỉ, cố gắng kiềm chế những tiếng thở dốc trong cổ họng, điều này lại càng thêm rung động lòng người.
125 Đây là một trọng trấn quan trọng nơi biên giới, thường xuyên có chiến hỏa, những vết thương trước mắt thật sự là rõ ràng, đi trên tuyến đường chính trong thành mà thấy rất ít người kinh doanh hoặc bán hàng rong.
126 Đã tới thành trì nên binh sĩ thủ vệ đã hoàn thành sứ mạng của họ, lấy thân phận của họ không cách nào hộ tống ta vào trong thành được. Mà ta cũng không làm loại hành động bất kính như thế này với Hâm Đức hoàng đế, mặc dù không có ý nghĩ gì khi suất lĩnh năm nghìn binh lính vào trong thành, thế nhưng vào miệng của người khác lại không hay.
127 “Tiêu mỗ đã cáo lão hồi hương, hôm nay chỉ là một thường dân áo vải mà thôi. ”Thiếu nữ phía sau đưa cho hắn một chén rượu, Tiêu Mông Hiên hai tay dâng lên trước mặt ta, nói:“Chén thứ nhất kính Bình vương năm đó chịu nhục, tự thân vào quốc gia hổ lang, hóa giải nguy cơ chiến hỏa cho Đại Khang ta.
128 “Thu Lãng!”Nàng bỏ qua Đường Muội trước mắt, liều lĩnh công về phía ta. Đường Muội làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, xoay ngược chuôi đao đánh ngay vào hậu tâm của thiếu phụ kia, thiếu phụ kia thét lên một tiếng, ngã vào trên mặt đất.
129 “Các ngươi yên tâm, ngày mai ta sẽ vào cung gặp mặt phụ hoàng, xin hai người các ngươi tới vương phủ. ”Dịch An cười nói:“Tiểu chủ nhân sợ rằng còn không biết, bệ hạ đã ân chuẩn cho chúng ta rời khỏi hoàng cung, tới vương phủ hầu hạ người.
130 “Vì sao hôm đó công tử không để lại một người sống?”Ta mỉm cười nói: “Ta giữ lại tính mạng cho họ, thì họ sẽ khai ra người chủ mưu phía sau hay sao?”Trần Tử Tô cười nói: “Phương thức hành sự của công tử thay đổi so với trước kia rất nhiều.
131 “Phòng ở đã sắp xếp xong chưa?”Tư Hầu gật đầu nói:“Trong tiểu lâu này bố trí rất đặc biệt, mỗi một gian phòng đều vô cùng tinh, xảo đẹp đẽ, còn hơn nhà của muội ở Tần đô rất nhiều.
132 “Ở trong lòng ta chưa từng coi Thải Tuyết là thị nữ. ”Duyên Bình ở một bên hiểu ý mỉm cười. Ta vội vã dùng xong bữa sáng, sau đó bảo Dịch An chuẩn bị xe ngựa, dưới sự hộ tống của Đường Muội và Tiêu Trấn Kỳ, ta đi vào trong cung gặp Hâm Đức hoàng đế.
133 Trán Phi ở cùng hai cung nữ uyển chuyển đi vào Dưỡng Tâm Điện, trong đôi mắt đẹp của nàng mang theo nét cười quyến rũ, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều toát lên vẻ kiều mị.
134 Bàn tay nhỏ nhắn của nàng chỉ vào danh sách, nói:“Tả Ngọc Di, là nữ nhi của tướng quốc Tả Trục Lưu, năm nay mười tám tuổi, nàng chính là con gái nuôi của hoàng hậu, tướng mạo đoan trang, bề ngoài tú lệ, bên trong thông minh.
135 Trong đầu ta bỗng nhiên có một ý nghĩ, nâng khuôn mặt Vân Na lên, cười nói: “Đêm nay ta sẽ cưới mấy người các nàng!”Vân Na nhẹ giọng phi nói:“Huynh nói bậy bạ gì đó?”Ta mỉm cười nói:“Chỉ cần muội tình nguyện, chúng ta chẳng cần phải câu nệ lễ nghi gì cả, ta sẽ bảo Dịch An chuẩn bị một chút, đêm nay ta và mấy người các nàng bái đường thành thân.
136 Thấy ta mấy người đều ngừng công việc, cùng nhau nói:“Chủ nhân!”Ta ý bảo bọn họ tiếp tục, Gia Cát Tiểu Liên di chuyển xe lăn đi tới chỗ ta, hắn mỉm cười nói:“Sau khi ta tỉ mỉ quan sát địa hình vương phủ, thì phát hiện một tòa địa cung không nhỏ, có thể là năm đó Kính Vương Long Thiên Thần dùng nơi này làm nơi giấu của cải.
137 “Dịch công công trước kia rời khỏi hoàng cung đã giao cho nô tài mỗi ngày đều phải vào trong đó quét dọn. ”Ta cười nhạt một tiếng đã đi trước tới Thanh Nguyệt cung.
138 Việc này không chỉ vì hắn có Tây cung Tĩnh Đức phi làm hậu thuẫn, mà nguyên nhân chủ yếu là vì Lâm Bi Phong dũng mãnh thiện chiến, đã từng lập vô số chiến công cho Đại Khang, hơn nữa hắn đối với Hâm Đức hoàng đế trung tâm không hai lòng.
139 Dực Vương rất nặng tình, đối với thê tử của mình nhớ mãi không quên, ta từ phòng tranh trong cung, tìm hồi lâu mới được bức họa Thiên Dạ Yến Đồ năm đó đại sư Khải Chi vẽ.
140 “Cữu phụ yên tâm, Dận Không nhất định sẽ không phụ giao phó của người. ”Trong đôi mắt Dực vương hiện lên một chút thả lỏng, thấp giọng nói:“Ngươi đi đi, sáng sớm ngày mai ta sẽ đích thân đến khấu kiến bệ hạ.