61 Thanh Lam nghĩ tới đó liền gật đầu, mỉm cười và đáp:- Hiền muội nói rất phải, người truyền thụ võ công cho hiền muội thế nào cũng là một vị kỳ nhân tuyệt thế.
62 Lúc ấy một cái bóng trắng ở trên cao phi xuống, và có ánh sáng bạc lóng lánh chỉ nghe thấy kêu "bộp" một tiếng, chiếc sào ở trong tay ông già đã bị chém gãy làm đôi.
63 Thiếu nữ áo đen ấy chính là Lan Nhi. Nàng được Bạch Mai cởi trói cho xong, vì bực mình bọn đệ tử của Đường Môn dùng thuốc mê rồi bắt trói nàng đem tới đây, nên nàng đuổi vào tới đằng lái, thì vừa gặp các thủ hạ của Đường Môn thừa lệnh Thẩm Khang, đang mở lồng thả rắn độc và bò cạp độc ra.
64 - Mau phi lên tiếp!Thanh Lam nghe thấy giọng nói rất thánh thót rót vào tai và người chàng cũng bị người đó lôi thẳng lên nữa. Chàng liền nín hơi lấy sức, khom lưng đạp mạnh một cái, người đã lên tới trên đỉnh sườn núi rồi.
65 Thanh Lam thấy Bạch Mai đã bị Giao Cơ lôi đi, đành phải theo hai người đi luôn. Giao Cơ với Bạch Mai vừa đi vừa chuyện trò vui vẻ, trông rất thân mật.
66 Tuy thiếu nữ áo đỏ mới tới Trung Nguyên, nhưng từ thuở bé nàng đã được sư phụ rất thương mến, nên nàng hiểu biết rất nhiều về tình hình của giang hồ. Bây giờ nàng thấy Thanh Lam như vậy, mới hay yêu phụ thể nào cũng đã cho Thanh Lam uống một thứ Xuân dược rất mạnh, nên chàng mới mất hết lý trí như thế.
67 Phu nhân chúng tôi liếc mắt nhìn Liễu cô nương, rồi lên tiếng hỏi:- Cô bé ở trong tay Ngô lão gia là ai thế?Có lẽ lão già ấy biết phu nhân chúng tôi hỏi như thế là có mục đích gì rồi.
68 Tiểu Hồng thấy đâm hụt thế kiếm ấy, cũng rất khôn ngoan vội quay người về phía sau và giơ kiếm lên chống đỡ kiếm của thiếu nữ nọ. Hai người lại đấu với nhau rất kịch liệt, nhưng về kiếm pháp thì thiếu nữ áo tía còn kém hơn Tiểu Hồng một mức.
69 Bạch Mai thấy Thanh Lam cứ ngẩn người ra, không thèm trả lời mình, nàng cảm thấy hơi vọng vì mãi nàng mới nghĩ ra được mưu kế này để ba người tụ họp với nhanh được, mà không thấy chàng ta khen mình nửa lời.
70 Thanh Hà vừa cười vừa đáp:- Năm xưa tiên tổ sư đi tìm kiếm các thứ độc vật, mục đích cũng là để giải cứu tai ách cho dân chúng. Độc bào với Lang Cao trượng chỉ là những vật dùng để hộ thân khi đi vào hang núi sâu kiếm thuốc đấy thôi sao lại không có thứ hoá giải được nó cơ chứ?Bạch Mai trố mắt lên và hỏi tiếp:- Những vật đó là những vật gì thế?- Hồng Hòang châu.
71 Thanh Lam trợn to đôi mắt lên, tia ra hai luồng ánh sáng phẫn nộ và đáp:- Đường Thiên Sinh xảo quyệt và ác độc thực. Y hy sinh tính mạng của hai tên đệ tử để ám hại chúng tạ.
72 Thiên Sinh khẽ phẩy tay ra hiệu cho đại hán áo đen kia rút lui, rồi mới quay đầu lại hỏi Thanh Lam tiếp:- Hai vị hào khí can vận thực. Tự nguyện đi qua Độc Trận Đồ của lão phu.
73 Bạch Mai không sao hiểu được, lại hỏi tiếp:- Nguyên nhân ra sao?Lúc ấy Thanh Lam cũng giật mình đến thót một cái và thốt ra mấy tiếng "cái vòng Phích Lôi".
74 Chàng vội múa Thất Tinh kiếm lên bảo vệ trước ngực, nhưng trùm ám khí ấy rất độc, từ dưới bắn lên như thế, dù có trường kiếm ở trong tay cũng không làm gì được, mà muốn né thì đã muộn rồi.
75 Ba người cùng một ý nghĩ, vội nhảy vào chỗ trống đó để tránh né. Ngờ đâu nơi đó lại là cạm bẫy. Chân của ba người vừa đụng xuống mặt đất, miếng ván trên mặt đất đã đột nhiên rớt xuống hiện ra một cái lỗ hồng tối om, mùi tanh hôi ở bên dưới xông lên khiến ai cũng phải buồn nôn buồn oẹ, nên ba người đoán chắc bên dưới thể nào cũng là cái hố nuôi những con độc vật.
76 Tiểu Hồng bực mình gắt luôn:- Cô nương không biết!Thiên Sinh lại cười nhạt mấy tiếng. Chống gậy Lan Can xuống đất nói tiếp:- Lời nói của lão phu nặng như núi Thái Sơn, đáng lẽ các người chỉ cần xuyên qua Độc Trận đồ là sự ân oán của đôi bên được xí xoá liền và lão phu quyết không làm khó dễ các ngườị Nhưng bây giờ được biết là Giang thiếu hiệp đã nhờ có Hồng Hoàng châu, vật báu của Đường môn nên mới phá được trận ấỵ Việc này ta lại phải sự một cách khác.
77 Ngẫu nhiên chữa khỏi vết thương độc của Lan Nhi, Thanh Lam mừng rỡ khôn tả. Lan Nhi thở hắt ra một cái thực mạnh, người cử động mấy cái rồi mới từ tử mở mắt ra nhìn.
78 Tuy chỉ gặp có một lần, nhưng Thanh Lam rất tôn kính Thiên Lý Cô Hành Khách. Chàng nghe tiếng nói cũng biết người áo đen này không phải là Thiên Lý Cô Hành Khách, nhưng chàng biết ngay người này chính là người đã lấy trộm cuốn Dịch Cân kinh của chùa Thiếu Lâm chứ không saịĐại Giác đại sư thất thanh hỏi:- Thí chủ nói thực hay nói đùa thế?Người áo bào đen với giọng khinh khỉnh đáp:- Lão phu không bao giờ nói dối ai hết.
79 Thanh Lam nghe thấy ông ta nói như thê lo âu vô cùng vội đỡ lời:- Lão tiền bối đi Bắc Hải như vậy không sợ nguy hiểm đến tính mạng hay saỏLy Hỏa chân nhân liếc nhìn Tiểu Hồng, lớn tiếng cười và đáp:- Huyền Linh Tú tuổi đã ngoài trăm, võ công thông huyền ngày thường rất tự phụ, tính lại hay bênh môn đồ.
80 Thanh Lam chưa kịp trả lời thì Bạch Mai đã gật đầu, cướp lời đáp:- Vâng, chúng tôi muốn đi Đồ Long đảo thực. Tại sao lão trượng lại biết rõ như thế?- Vì lão thấy người nào đi Đồ Long đảo cũng hay đem theo đao kiếm.