41 Nghe ca ca nói muốn cầu xin tam lang một chuyện, trong lời nói dường như cảm thấy chuyện này cũng không đơn giản, nhất thời Như Nương cho rằng hắn định để Tiếu gia ra mặt đi đòi đồ cưới, trên mặt lập tức lộ ra chút vẻ không hài lòng.
42 Tiếu Húc, Tiếu Dương vừa cúi đầu xem, nhất thời thay đổi sắc mặt, trên công báo truyền đến một tin tức vô cùng trọng yếu: thứ sử Mông Châu khu Kiếm Nam chính gốc tiêu xài hoang phí, cai quản dân chúng khắc nghiệt, thủ lĩnh Ô Man ở địa phương dẫn dắt bộ tộc khởi binh phản kháng, chỉ mấy ngày lửa cháy lan ra đồng cỏ đưa đến cục diện xuất hiện các cuộc phản loạn quy mô nhỏ ở Tây Nam Di, triều đình đã mệnh cho võ tướng dưới trướng của An Nam Đô Hộ Phủ dẫn binh Thục đi chinh phạt.
43 Tiếu Húc, Tiếu Dương vừa cúi đầu xem, nhất thời thay đổi sắc mặt, trên công báo truyền đến một tin tức vô cùng trọng yếu: thứ sử Mông Châu khu Kiếm Nam chính gốc tiêu xài hoang phí, cai quản dân chúng khắc nghiệt, thủ lĩnh Ô Man ở địa phương dẫn dắt bộ tộc khởi binh phản kháng, chỉ mấy ngày lửa cháy lan ra đồng cỏ đưa đến cục diện xuất hiện các cuộc phản loạn quy mô nhỏ ở Tây Nam Di, triều đình đã mệnh cho võ tướng dưới trướng của An Nam Đô Hộ Phủ dẫn binh Thục đi chinh phạt.
44 Uyển Như được Tiếu Dương sủng ái hai gò má đỏ bừng, tim đập mãnh liệt, lúc đang răng môi triền miên nàng lại khe khẽ đẩy hắn mấy cái, tiếng như ruồi muỗi từ chối khéo nói: "Này, còn ở thư phòng đấy.
45 Uyển Như được Tiếu Dương sủng ái hai gò má đỏ bừng, tim đập mãnh liệt, lúc đang răng môi triền miên nàng lại khe khẽ đẩy hắn mấy cái, tiếng như ruồi muỗi từ chối khéo nói: "Này, còn ở thư phòng đấy.
46 Mang theo Kim Châu sải bước rời đi, Tiếu Dương chỉ nhìn sang hành động của thê tử, rồi sau đó kéo tiện tỳ trên tay vòng qua bình phong ra khỏi nội thất, đi tới phòng ngoài sau đó hắn mới trong cơn giận dữ quát mắng: "Ngươi có bản lĩnh nhỉ, dám can đảm nói nói xấu nương tử!"
"Nô tỳ, những lời nô tỳ nói -- a!" Kim Châu còn chưa nói hết đã không nhịn được kêu thảm một tiếng, bởi vì áo nàng ta bị giật ra không thể dùng sức, tam lang trực tiếp ké tóc nàng ta đi ra ngoài, có thể không đau sao?
Giờ phút này, Kim Châu mới chính thức sợ hãi, thậm chí từ trong lòng cũng lộ ra hàn ý, rốt cuộc nàng ta cũng biết lang quân vô cùng quan tâm nương tử, hoàn toàn không như suy đoán ban đầu của mình, ở một phương diện nào đó nương tử không chú ý tôn nghiêm ngã vào lấy lòng.
47
Mang theo Kim Châu sải bước rời đi, Tiếu Dương chỉ nhìn sang hành động
của thê tử, rồi sau đó kéo tiện tỳ trên tay vòng qua bình phong ra khỏi
nội thất, đi tới phòng ngoài sau đó hắn mới trong cơn giận dữ quát mắng: "Ngươi có bản lĩnh nhỉ, dám can đảm nói nói xấu nương tử!"
"Nô
tỳ, những lời nô tỳ nói -- a!" Kim Châu còn chưa nói hết đã không nhịn
được kêu thảm một tiếng, bởi vì áo nàng ta bị giật ra không thể dùng
sức, tam lang trực tiếp ké tóc nàng ta đi ra ngoài, có thể không đau
sao?
Giờ phút này, Kim Châu mới chính thức sợ hãi, thậm chí từ
trong lòng cũng lộ ra hàn ý, rốt cuộc nàng ta cũng biết lang quân vô
cùng quan tâm nương tử, hoàn toàn không như suy đoán ban đầu của mình, ở một phương diện nào đó nương tử không chú ý tôn nghiêm ngã vào lấy
lòng.
48 Vừa nghĩ tới phải đi kinh thành ra mắt Vĩnh An vương, thân là mệnh phụ phải đi bái kiến Thái hậu, hoàng hậu, còn phải cùng với bà bà (mẹ chồng) Quận chúa tham gia các loại liên hoan.
49 Vừa nghĩ tới phải đi kinh thành ra mắt Vĩnh An vương, thân là mệnh phụ phải đi bái kiến Thái hậu, hoàng hậu, còn phải cùng với bà bà (mẹ chồng) Quận chúa tham gia các loại liên hoan.
50 Liên tiếp vài ngày, Uyển Như đều đang đợi kỳ nghỉ hưu mộc tiếp theo tìm gặp Thôi Văn Khang, cũng do dự không biết nên mở miệng hỏi ca ca chuyện Kim Châu như thế nào, cũng không thể nói thẳng "giúp muội trông chừng người này, có gì thì giết nàng ta đi" được?
Vô cớ tùy ý giết người cũng không quá được, nghiêm chỉnh mà nói cũng phạm pháp rồi, nhiều nhất chỉ có thể nói là nàng ta "ốm chết hoặc chịu hình mà chết", bỏ qua cơ hội lần trước Uyển Như đối với chuyện "sống lại báo thù" cũng cảm thấy rất khó xử, nghiêm khắc mà nói, nàng cũng không phải là người độc ác gì.
51
Liên tiếp vài ngày, Uyển Như đều đang đợi kỳ nghỉ hưu mộc tiếp theo tìm gặp Thôi Văn Khang, cũng do dự không biết nên mở miệng hỏi ca ca chuyện Kim Châu như thế nào, cũng không thể nói thẳng "giúp muội trông chừng người này, có gì thì giết nàng ta đi" được?
Vô cớ tùy ý giết người cũng không quá được, nghiêm chỉnh mà nói cũng phạm pháp rồi, nhiều nhất chỉ có thể nói là nàng ta "ốm chết hoặc chịu hình mà chết", bỏ qua cơ hội lần trước Uyển Như đối với chuyện "sống lại báo thù" cũng cảm thấy rất khó xử, nghiêm khắc mà nói, nàng cũng không phải là người độc ác gì.
52 Tiếu Dương mò mẫm vào nhà sau đó dựa vào trí nhớ vòng qua bàn, huân hương, bình phong…, trực tiếp đi tới giường hẹp, đi tới nửa đường lại cảm thấy có chút kỳ lạ, dựa vào năng lực có thể dò xét doanh trại địch của mình, sao không nghe được tiếng hít thở?
Lại gần chút đưa tay dò xét, nhất thời mặt tam lang trầm xuống rất muốn chửi má nó – không ngờ là không có ai, trên giường rất lạnh, thậm chí chắn cũng không trải ra, rõ ràng không phải nửa đêm đứng dậy thay y phục, mà là chưa từng đi vào ngủ!
"Như Nương?" Tiếu Dương gọi một tiếng, vừa lấy hỏa chiết tử* từ trong ống trúc luôn mang theo bên người ra, nhẹ nhàng mở ra sau đó sử dụng đốt để đốt đen, rồi sau đó vừa nhìn thì không khỏi cười khổ, trong phòng đúng là không có một bóng người, không chỉ không có ai trên đất còn ném chút mảnh vụn hoa cây xương bồ.
53
Tiếu Dương mò mẫm vào nhà sau đó dựa vào trí nhớ vòng qua bàn, huân hương, bình phong…, trực
tiếp đi tới giường hẹp, đi tới nửa đường lại cảm thấy có chút kỳ lạ, dựa vào năng lực có thể dò xét doanh trại địch của mình, sao không nghe
được tiếng hít thở?
Lại gần chút đưa tay
dò xét, nhất thời mặt tam lang trầm xuống rất muốn chửi má nó – không
ngờ là không có ai, trên giường rất lạnh, thậm chí chắn cũng không trải
ra, rõ ràng không phải nửa đêm đứng dậy thay y phục, mà là chưa từng đi
vào ngủ!
"Như Nương?" Tiếu Dương gọi một tiếng, vừa lấy hỏa chiết tử* từ trong ống trúc luôn mang theo bên người ra, nhẹ nhàng mở ra sau
đó sử dụng đốt để đốt đen, rồi sau đó vừa nhìn thì không khỏi cười khổ,
trong phòng đúng là không có một bóng người, không chỉ không có ai trên
đất còn ném chút mảnh vụn hoa cây xương bồ.
54 Không lâu lắm, Uyển Như đi Phục Lịch Đường tìm bà bà hỏi chút chi tiết chuyện chuẩn bị lên đường, cũng định tìm tất cả cơ hội nói bóng nói gió động tĩnh những ngày nay của Tiếu Dương.
55 Không lâu lắm, Uyển Như đi Phục Lịch Đường tìm bà bà hỏi chút chi tiết chuyện chuẩn bị lên đường, cũng định tìm tất cả cơ hội nói bóng nói gió động tĩnh những ngày nay của Tiếu Dương.
56 Đến đình nghỉ mát, Thôi thứ sử người chuyên bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh lại dùng một loại thái độ gần như khúm núm đón Quận chúa, lời nói đặc biệt cung kính, nở nụ cười rực rỡ khác thường, cả hai kiếp rồi Uyển Như cũng chưa bao giờ thấy được bộ dáng của phụ thân mình như vậy.
57 Đến đình nghỉ mát, Thôi thứ sử người chuyên bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh lại dùng một loại thái độ gần như khúm núm đón Quận chúa, lời nói đặc biệt cung kính, nở nụ cười rực rỡ khác thường, cả hai kiếp rồi Uyển Như cũng chưa bao giờ thấy được bộ dáng của phụ thân mình như vậy.
58 Tiếu Dương quyết định trong lòng rồi đi tìm mẫu thân mình thương lượng lộ trình công việc, đã có trưởng bối ở đây hắn chuyên quyền không tốt, cho dù là hỏi tượng trưng một chút cũng phải để mẫu thân quyết định cuối cùng.
59 Tiếu Dương quyết định trong lòng rồi đi tìm mẫu thân mình thương lượng lộ trình công việc, đã có trưởng bối ở đây hắn chuyên quyền không tốt, cho dù là hỏi tượng trưng một chút cũng phải để mẫu thân quyết định cuối cùng.
60 Vào đêm, không thể tìm cơ hội bồi Quận chúa ở yến tiệc, Diêu Trinh Như quyết định chủ ý muốn thông qua thủ đoạn khác trực tiếp leo lên trên người ý trung nhân, liền bắt đầu gọi thị nữ âm thầm chuẩn bị.