21 Lúc Tiếu Húc đi ngang qua cửa viện đệ đệ thật ra thì chỉ muốn nhắc nhở một tiếng, bảo đệ đệ đừng ngủ quá sâu, buổi chiều phải đi trong doanh tham dự tế cờ, tuyên thệ trước khi xuất quân, trong lúc vô tình lại nghe được Uyển Như tấu khúc chí khí xông thẳng tới trời cao, tức giận sông núi kia.
22 Thấy Uyển Như lộ vẻ xúc động, thương cảm như vậy, Tiếu Húc vẫn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lúc trước hắn từng thảo luận với tam lang vấn đề đệ muội có ý định không tinh khiết hay không.
23
Nếu muốn thấy Uyển Như đã chết qua một lần bị dọa đến phát khóc, đây rõ ràng là chuyện không thể nào, chỉ là quả thật cả đêm nàng ngủ không yên ổn.
24
Sau giữa trưa, khi đại quân Tây Nhung đang ngẩng cao chí chiến đấu xếp
thành hàng đi về phía trước thì Tiếu Dương đột nhiên dẫn hai người thân
vệ tập kích bất ngờ tới, từ mặt bên đi vòng tiến tới gần hành quân trong đoàn ngựa thồ Tây Nhung
Bởi vì trên đường thảm thực vật thưa
thớt, rất nhanh bọn họ sẽ bị người phát hiện tung tích, một đội trưởng
của quân Tây Nhung giơ tay quát lên: "Nhìn, Đại Tề phái tới linh trinh
sát thăm dò tình hình địch, người đâu, theo ta đi bắt tra hỏi!"
Nhất thời, trong đội ngũ nhảy ra một tiểu đội mười người đuổi theo đám người Tiếu Dương.
25 Nhìn thùng máu mang mùi tanh xông vào mũi làm cho buồn nôn, Uyển Như đang xuống bậc thang nhất thời lảo đảo một cái, Tiếu Đường đi theo bên người lanh tay lẹ mắt đỡ lấy nàng, lúc này mới không gây ra thảm kịch.
26 "Ưmh. . . . . . " Uyển Như không nhịn được hé mở đôi môi đỏ mọng, một tiếng nỉ non nhẹ nhàng bật ra từ trong miệng nàng, rồi sau đó chân trái nàng mềm nhũn, không tự chủ được ngồi dựa vào trên người Tiếu Dương.
27 Không chỉ tái chiến, vị tiểu tướng tiên phong này quen đánh bất ngờ trên sa trường còn muốn dùng phương thức không chính quy công thành chiếm đất, di chuyển từ từ tính toán để Uyển Như chống hai tây ở trên giường, nâng mông quỳ rạp xuống.
28 “Ngàn chén không say?” Cũng đúng, Tiếu Dương đã vào doanh trại từ nhỏ, nhìn bộ dạng hắn ăn cơm rất phóng khoáng, đi theo các thúc bá dẫn binh hơn phân nửa cũng sẽ uống rượu rất hào sảng.
29 “Ngàn chén không say?” Cũng đúng, Tiếu Dương đã vào doanh trại từ nhỏ, nhìn bộ dạng hắn ăn cơm rất phóng khoáng, đi theo các thúc bá dẫn binh hơn phân nửa cũng sẽ uống rượu rất hào sảng.
30 Tiếu Dương mượn chiêu đi vệ sinh né không ít rượu, lại dùng nước lạnh rửa mặt cho tỉnh táo, sau đó thứ gì đó trong đầu hắn mới không đi ra ầm ĩ nữa, trở lại phòng tiệc lại bị đại ca tự mình lôi kéo kết quả nhảy một phen.
31 Tiếu Dương mượn chiêu đi vệ sinh né không ít rượu, lại dùng nước lạnh rửa mặt cho tỉnh táo, sau đó thứ gì đó trong đầu hắn mới không đi ra ầm ĩ nữa, trở lại phòng tiệc lại bị đại ca tự mình lôi kéo kết quả nhảy một phen.
32 Cơn đau bụng này của Uyển Như đến nhanh đi cũng nhanh, không đợi Tiếu Dương phát hiện cũng đã mất dạng, tuy nàng đã dự đoán được nàng chưa có thai nhanh như thế, nhưng khi nguyệt sự tới trong lòng vẫn có chút cảm thấy tiếc nuối.
33 Cơn đau bụng này của Uyển Như đến nhanh đi cũng nhanh, không đợi Tiếu Dương phát hiện cũng đã mất dạng, tuy nàng đã dự đoán được nàng chưa có thai nhanh như thế, nhưng khi nguyệt sự tới trong lòng vẫn có chút cảm thấy tiếc nuối.
34 Uyển Như tính toán trong lòng, lại không cẩn thận suy nghĩ rốt cuộc địa phương nơi Tiếu Dương chuyển đi sẽ như thế nào, ở trong quan niệm của nàng trận đánh này đã thắng lợi chính là đã kết thúc, giống như trong trí nhớ, trong vòng ba năm rưỡi sẽ không có chiến sự, cho dù là đổi đi nơi khác cũng sống bình thản qua ngày.
35 Uyển Như tính toán trong lòng, lại không cẩn thận suy nghĩ rốt cuộc địa phương nơi Tiếu Dương chuyển đi sẽ như thế nào, ở trong quan niệm của nàng trận đánh này đã thắng lợi chính là đã kết thúc, giống như trong trí nhớ, trong vòng ba năm rưỡi sẽ không có chiến sự, cho dù là đổi đi nơi khác cũng sống bình thản qua ngày.
36 Thôi Thừa Tổ đứng ở bên cạnh nghe khẩu dụ của Thiên gia xong lập tức bước tới phía trước hai bước nhét một chiếc hà bao vào trong tay thái giám, sau đó rất khách khí hỏi: "Thiên gia có nói vì chuyện gì mà tuyên triệu không?"diễn đàn lê quý đôn
Vị thái giám mặt trắng phúc hậu không râu ước lượng đồ trong tay, lúc này mới híp mắt cười đáp: "Chuyện vui, tôn nữ tế (cháu rể) của Thôi các lão thật không tệ.
37
Thôi Thừa Tổ đứng ở bên cạnh nghe khẩu dụ của Thiên gia xong lập tức
bước tới phía trước hai bước nhét một chiếc hà bao vào trong tay thái
giám, sau đó rất khách khí hỏi: "Thiên gia có nói vì chuyện gì mà tuyên
triệu không?"
Vị thái giám mặt trắng phúc hậu không râu ước lượng đồ trong tay, lúc này mới híp mắt cười đáp: "Chuyện vui, tôn nữ tế
(cháu rể) của Thôi các lão thật không tệ.
38 Sau khi Tiếu Húc, Tiếu Dương bắt tay nhau đánh thắng trận, cả nhà bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến vấn đề này ở trong lòng, sau khi ăn mừng đơn giản thì nên làm gì thì tiếp tục làm nấy, hết tới lần này tới lần khác là những nhà khác vội đến kết thân làm quen.
39
Sau khi Tiếu Húc, Tiếu Dương bắt tay nhau đánh thắng trận, cả nhà bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến vấn đề này ở trong lòng, sau khi ăn mừng đơn
giản thì nên làm gì thì tiếp tục làm nấy, hết tới lần này tới lần khác
là những nhà khác vội đến kết thân làm quen
Lúc tứ lang về nhà
không chỉ mình đại ca Thôi Văn Khang đưa tiễn hắn, còn có Thôi Thừa Vọng phái quản sự mang theo rương quà tặng theo cùng, thậm chí ngay cả Tạ
Tuấn Dật cũng rất không biết xấu hổ một đường đi theo tới đây, muốn lôi
kéo làm quen muội phu.
40 Nghe ca ca nói muốn cầu xin tam lang một chuyện, trong lời nói dường như cảm thấy chuyện này cũng không đơn giản, nhất thời Như Nương cho rằng hắn định để Tiếu gia ra mặt đi đòi đồ cưới, trên mặt lập tức lộ ra chút vẻ không hài lòng.
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 13