Sống Lại Làm Ái Thê Nhà Tướng Chương 32: Chương 32
Chương trước: Chương 31: Chương 31
Thôi Thừa Tổ đứng ở bên cạnh nghe khẩu dụ của Thiên gia xong lập tức bước tới phía trước hai bước nhét một chiếc hà bao vào trong tay thái giám, sau đó rất khách khí hỏi: "Thiên gia có nói vì chuyện gì mà tuyên triệu không?"diễn đàn lê quý đôn
Vị thái giám mặt trắng phúc hậu không râu ước lượng đồ trong tay, lúc này mới híp mắt cười đáp: "Chuyện vui, tôn nữ tế (cháu rể) của Thôi các lão thật không tệ." Chỉ cần nói tới đây thôi, gã cũng không cần phải nhiều lời nữa, đi về phía trước một bước trở về phục mệnh.
Tôn nữ tế? Trưởng nữ Thôi Uyển Di và thứ nữ Thôi Huyên đã xuất giá rồi, nhưng nữ tế (con rể) cũng chưa tới hai mươi lăm tuổi, cho dù là chuyện nhà không tệ nhưng quan chức cũng không cao, không thể nào nói không tệ được.
Thôi các lão và trưởng tử Thôi Thừa Tổ liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nghĩ tới trưởng nữ Uyển Như của nhị lang Thôi Thừa Vọng, không phải nàng mới gả vào Tiếu gia trấn thủ biên cương ư, mà đó cũng là tin tức mới được Binh bộ truyền tới, hay chiến sự với Tây Nhung lại có biến cố mới?
"Cho dù như thế nào, cũng phải đi nói cho mẫu thân ngươi biết biên quan đánh thắng trận, trấn an cho tốt." Thôi Tương vừa dứt lời đã lập tức thay y phục chạy thẳng tới cửa cung diện thánh.
Thôi Thừa Tổ trở về nội thất đơn giản kể lại, lại dẫn tới lão phu nhân liên tiếp chất vấn: "Thật sự thắng trận? Quả thật không có nguy hiểm? Con cũng đừng lừa gạt ta!"
"Vô cùng chính xác, Tiếu tam lang kia còn lập được công! Chỉ là tình hình cặn kẽ còn chưa rõ, thiên sử (người tuyên chỉ ở đầu chương) đã nói đôi lời như thế." Thôi Thừa Tổ trực tiếp thêu dệt ra lời nói dối, lại khuyên nhủ, "Mẫu thân phải thoải mái nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai con sẽ đi nghe ngóng chi tiết rồi nói cho người nghe."
Viên lão phu nhân nửa tin nửa ngờ, sau khi uống thuốc thì yên lặng nằm xuống.
Trước khi ngủ bà lại vẫn cảm khái: thật là càng già càng vô dụng, có thể nào sau khi đáp ứng chuyện Tiên Bình Nhạc quận vương cầu xin nên rơi vào trên người nữ nhi của mình không? Như thế còn chưa đủ, cố tình ngay cả tất cả thân tôn nữ, tôn nhi của mình cũng không để mắt đến!
Nếu có cơ hội nhất định phải bồi thường huynh muội bọn họ.
Trước đó, theo lời trong miệng đại bá Thôi gia thì tam lang đánh thắng trận đối với hắn mà nói là chỉ dùng để an ủi thôi, ai có thể nghĩ, Thôi Tương ở trong cung, ngồi một bên trong Thiên Điện lại đang nghe Thiên gia vui vẻ tán thưởng người tôn nữ tế mới nhậm chức của Thôi gia.
"Nhìn xem, buổi trưa vẫn còn đang nói thảo luận triều đình cần thêm vào quân phí cùng với chuyện ra lệnh kiểm tra binh khí, đúng lúc này tin tức vừa tới, thắng, hơn nữa là đại thắng! Tuổi trẻ tài cao, thật là tuổi trẻ tài cao!" Đế Vương mặc trường sam màu vàng gầy gò nói xong không khỏi tươi cười rạng rỡ.
Hắn vừa cho người đưa văn thư do Binh bộ trình lên cho Thôi tướng, vừa mừng rỡ đập lên án kỷ (bàn), đến cả đống râu bạc dưới cằm cũng vui vẻ rạo rực hẳn lên.
Trước đó, một phần tin tức bởi vì đang chiến tranh, người Tây Nhung phong tỏa mà kéo dài ngày đưa tin, và đúng lúc tin chiến thắng cũng cùng một ngày đến trong tay vua, hai tin tức chợt cao chợt thấp này kích thích, muốn cho không vui mừng cũng khó.
Đưa tấu chương công lao này cho Tiếu lão tướng quân, sau khi xem qua tấu chương được Binh bộ bổ sung thêm tình hình cụ thể tỉ mỉ, cho dù vị quan lớn Trung thư lệnh Thôi Tương trong Trung thư tỉnh cũng không khỏi chắc lưỡi.
Lần đầu Tiếu đại lang giữ chức chủ soái lợi dụng trận pháp mới lạ ngăn địch với dưới cổng thành, không cho đối phương có cơ hội quấy nhiễu một chút nào; tiểu tướng mười tám tuổi Tiếu Dương thì dẫn dắt quân tiên phong thay nhau phục kích, thậm chí một người một ngựa xông trại địch, đã thế hắn còn giết chết thủ lĩnh bộ lạc Tây Nhung, trực tiếp giành thắng lợi cho trận chiến này!
Hơn nữa vượt qua suy nghĩ của mọi người là, không ngờ trong tấu chương cũng có xuất hiện bóng dáng của cháu gái nhà mình, khi binh lính tặc khấu Tây Nhung đến dưới thành thì nàng xuất đầu lộ diện đứng ở trên cổng thành hát vang một khúc, không biết phải cần bao nhiêu lá gan mới có thể làm ra loại chuyện này?
Cũng không biết quyển tấu chương binh bộ này do ai viết, kiếp trước là một thuyết thư (kể chuyện cổ tích)? Câu chuyện biên quan kháng địch bị hắn viết trầm bổng phập phồng giống như vở kịch tài tử giai nhân!
"Nương tử Tiếu tam không hổ là quý nữ Thôi thị, bậc cân quắc không thua đấng mày râu, dõng dạc lấy một khúc《tinh trung từ》tiễn phu xuất chinh, vợ chồng Tiếu thị chim cá tình thâm, cách thành lầu xa xa im lặng nhìn nhau, chúng tướng sĩ không khỏi xúc động thật lâu quần tình sục sôi, rối rít vung cánh tay hô to “Xua đuổi Nhung Khấu, bảo vệ non sông nước ta, hướng về phía cung điện hoàng đế!”. . . . . ."
Ở trước mặt mọi người muốn thổ lộ muốn "Tinh Trung Báo Quốc" còn phải giết địch "Hướng về phía cung điện hoàng đế", khó trách hoàng thượng vui mừng như thế, không phải hắn vẫn lo lắng Tiếu gia này thừa kế võ tướng sẽ tạo phản sao, rồi lại bởi vì nước khác nhìn chằm chằm binh quyền của hắn ư.
Lần này chẳng những Tiếu gia đánh thắng, làm trò cũng diễn rất tốt!
Trước mắt tuổi tác thiên gia đã cao lại chậm chạp không thể quyết định người thừa kế, phía dưới có ba hoàng tử có thực lực đang ngầm tranh đấu tầng tầng lớp lớp, nhưng cố tình lại không có một người nào có thể chân chính ngăn chặn được, thậm chí ngay cả triều thần cũng có chút đung đưa không ngừng.
Có thể dự đoán được, lúc hoàng quyền truyền xuống tất nhiên sẽ có gió tanh mưa máu, ai cũng không có cách nào bảo đảm võ tướng biên quan có thể thừa cơ làm khó dễ hay không, đến người kế nhiệm mới cũng không có thực lực giành chiến thắng khi đánh chính diện.
Chủ yếu bề tôi mạnh, phàm làm phụ thân ai không lo lắng?
Thôi Tương còn chưa kịp hệ thống ngôn ngữ phát biểu cảm tưởng đang càng quét trong lòng với hoàng đế, đã nghe đối phương cười tủm tỉm mở miệng: "Thôi khanh, sao khanh có thể nghĩ đến chuyện gã cháu gái cho Tiếu gia nhỉ? Ánh mắt không tệ, đã sớm nhìn ra thiếu niên Tiếu Dương kia anh tài?"
Lời này vừa thốt ra, nhất thời Thôi Tương có loại cảm giác đổ mồ hôi lạnh, bề ngoài là hỏi vì tò mò, nhưng nghĩ sâu xa hơn, kim thượng đang thử dò xét có phải võ tướng biên quan cấu kết với quan viên trụ cột ở triều đình hay không thôi!
Đường đường là Đương Kim Thánh Thượng, sẽ rảnh rỗi nhàm chán nửa đêm tìm người nhiều chuyện? Nhất thời Thôi Tương hiểu, vào đêm còn bị tuyên triệu vào cung không phải vì chia sẻ tin vui, rõ ràng chính là hưng sư vấn tội.
"Aizz, bệ hạ có điều không biết, toàn bộ chuyện này là do nghịch tử tự chủ trương, thần cũng vừa mới biết được tin tức này." Thôi Tương vội vàng nói thật loại bỏ sự liên quan của mình trong đó, liên tiếp kể khổ nói: "Vốn không hề có qua lại với Tiếu gia kia, đến dáng vẻ của Tiếu tam lang cũng

Xem tiếp: Chương 33: Chương 33