Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Sống Lại Làm Ái Thê Nhà Tướng Chương 39: Chương 39

Chương trước: Chương 38: Chương 38



Liên tiếp vài ngày, Uyển Như đều đang đợi kỳ nghỉ hưu mộc tiếp theo tìm gặp Thôi Văn Khang, cũng do dự không biết nên mở miệng hỏi ca ca chuyện Kim Châu như thế nào, cũng không thể nói thẳng "giúp muội trông chừng người này, có gì thì giết nàng ta đi" được?

Vô cớ tùy ý giết người cũng không quá được, nghiêm chỉnh mà nói cũng phạm pháp rồi, nhiều nhất chỉ có thể nói là nàng ta "ốm chết hoặc chịu hình mà chết", bỏ qua cơ hội lần trước Uyển Như đối với chuyện "sống lại báo thù" cũng cảm thấy rất khó xử, nghiêm khắc mà nói, nàng cũng không phải là người độc ác gì.

Nghĩ tới nghĩ lui, nàng quyết định chỉ cho ca ca tìm hiểu tình hình Kim Châu trước đã, rồi sau đó lại nói tiếp.

Ai có thể nghĩ, Uyển Như luôn chờ đến kỳ nghỉ hưu mộc một năm một lần này, kết quả lại chờ được tin tức sét đánh giữa trời quang "Tam lang quân mang theo tứ lang quân và Thôi Đại Lang đi thanh lâu".

"Hả? Vậy nhanh đi phân phó dưới bếp không cần chuẩn bị thức ăn cho bọn họ nữa." Vẻ mặt Uyển Như bình tĩnh cho nô tỳ truyền lời, mình trở về phòng sau đó quay người nghiến răng phát điên – muội tế (em rể) dẫn đại cữu tử cùng với đệ đệ chưa đầy mười bốn tuổi đi dạo kỹ viện, đây là chuyện gì chứ?!

Lúc tặng thơ tình Uyển Như còn cảm thấy con người tam lang thật sự không tệ, vừa mới có chút buông lỏng tâm ý thì hắn đã tới chỗ như vậy rồi, quả thực là đáng đánh đòn!

Bên kia, Thôi Văn Khang đi theo bên người Tiếu Dương thúc ngựa giơ roi chạy đi "Tìm thú vui" rốt cuộc hỏi một vấn đề rất mấu chốt: "Chúng ta đang đi chỗ nào?"

"Bình Khang Lý, trong quân trấn này ngoài Bình Khang Lý còn có hỗ nào có thể tìm vui?" Tiếu Dương như chuyện đương nhiên nói.

"Cái gì?!" Thôi Văn Khang hét lớn một tiếng kéo dây cương lại. Nhầm không đấy? Bình Khang Lý là kỹ viện nổi danh mọc lên như rừng ở con đường ăn chơi kinh thành, có tên khác là "Thanh lâu Nhất Điều Nhai" (cả một con phố thanh lâu), Tiếu Dương lại dám can đảm quang minh chính đại mang theo đại cữu huynh đi chơi gái?

Ở nhà cho ca kỹ, vũ kỹ cùng nhậu không được sao? Cần gì phải đi thanh lâu!

Được rồi, quả thật Bình Khang Lý rất có tình cảm chút ít, nhưng tuy nói đại cữu tử Thôi gia ở kinh thành là khách quen trong màn đỏ, chuyện phong lưu như thế đối với các sĩ phu mà nói cũng rất bình thường, thậm chí trúng cử, đậu Tiến sĩ cũng sẽ lưu hành chuyện suốt đêm ở thanh lâu ăn mừng.

Nhưng mà, vừa nghĩ tới muội muội thì hắn không bước chân đi được, nếu mình đi theo lần này, sau này tam lang tuyệt đối càng không chút kiêng kỵ. Cữu huynh cũng không ngăn cản, Như Nương có thể mở miệng nói ư?

"Cần gì kinh ngạc như thế? Vì chúc mừng huynh thoát khỏi bể khổ không cần mang tên ‘Khang Đại Lang’ nữa, dĩ nhiên là phải đi nơi có thể hưởng lạc nhất rồi." Bởi vì liên quan đến Tiếu Dương cũng biết Thôi Văn Khang, Từ Hằng Ninh cười vỗ ngựa đi tới bên cạnh hắn (Thôi Văn Khang) nói như thế, rồi sau đó hắn (Từ Hằng Ninh) lại giảm thấp giọng xuống nói: "Đây là quy củ của Tiếu gia bọn họ, ngươi nên đi theo, yên tâm, sẽ không khó xử muội tử của ngươi."

"Đây là vì sao?" Thôi Văn Khang nghi ngờ nhìn về phía đối phương.

Từ Hằng Ninh liếc mắt huynh đệ Tiếu gia, thấy bọn họ cách khá xa thì chân mày nhảy lên gấp rút nói: "Nghe nói vào ban đêm ngày hôm trước chăn đệm của tứ lang bị tướt, ưmh, người huynh đệ đã hiểu chưa."

A, là trưởng thành muốn khai trai? Thôi Văn Khang như hiểu ra, cuối cùng dưới sự thúc giục cuẩ Tiếu Dương đi đến một trạch viện nhìn bề ngoài thì thấy không thể quý hơn được nữa.

Đi vào cửa vòng qua bức tường phù điêu, Thôi Văn Khang mới phát hiện bên trong có khoảng trời riêng, trong viện lá hoa hồng xanh ngắt, cột ở khúc hành lang được chạm trổ, thỉnh thoảng có màn lụa màu hồng đào che che giấu giấu, nghênh gió thổi qua quét vào mặt, chỉ cảm thấy trên đó lộ ra hương thơm động lòng người.

Còn chưa vào tới bên trong đã nghe từ nơi xa truyền đến tiếng cười nói, tiếng nhạc du dương, tú bá ân cần dẫn bốn người bọn họ đến chính đường ngồi xuống, đột nhiên bức rèm che vang lên tiếng giòn vang, đã có hai vị hầu gái chải lấy song búi tóc bưng nước trà nóng hổi nhẹ nhàng tới.

Thôi Văn Khang giương mắt nhìn, yên tĩnh không nói, chỉ nghĩ thầm: Mẹ ơi, thị tỳ phục vụ nước trà cũng mặt mày như vẽ uyển chuyển hàm xúc động lòng người, vậy danh kỹ đúng chuẩn không phải đẹp không gì sánh nổi ư?

"Mấy vị lang quân có quen nhau giai nhân nào không?" Tú bà nhìn về ngồi Thôi Văn Khang ngồi ở chỗ đầu, cung kính hỏi thăm.

"Gọi người tốt nhất." Tiếu Dương bên cạnh không đợi đại cữu huynh nói chuyện, lập tức tương đối hào sảng đặt một thỏi vàng ở trên bàn, tú bà liên tiếp đồng ý lại an bài thị tỳ dẫn theo bọn họ đi nhã gian trên lầu.

Đi ở trên cầu thang, Thôi Văn Khang càng thêm hoài nghi, tú bà thanh lâu người nào là không có ánh mắt, ở chỗ này lại có thể không biết tam lang Tiếu gia? Hai người này là đang làm bộ không quen biết ư?

Một lát sau, giai nhân và ca kỹ cùng uống rượu với bốn vị bước vào bên trong, càng thêm chứng tỏ suy đoán của hắn.

Người không thê thất đơn giản là vì nữ sắc mà đến, ngồi bên cạnh Từ Hằng Ninh là một nương tử thân thể thuỳ mị thướt tha, da thịt trắng như tuyết, mà bên mình là người

Loading...

Xem tiếp: Chương 40: Chương 40

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Khi Con Tim Quá Nóng

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 21



Chiến Vương Long Phi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 99


Trò Chơi Định Mệnh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 64


Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 80