1 Nhật ký 1: Đôi tai để lỡ mất tên cậu ấy Chủ nhật, ngày 15 tháng 5, trời nắng. Đã bao giờ bạn trải qua cảm giác như thế này chưa? Cảm giác phiền muộn vì đôi tai đã để lỡ mất tên người đó; Cảm giác hụt hẫng vì không đuổi kịp bóng hình đẹp đẽ của người đó; Thậm chí chỉ vì một lý do nghe có vẻ thật trẻ con; Nếu một người nào đó có thể gặp được ai đó ba lần trong một ngày, chứng tỏ có duyên với người đó.
2 Khi đưa Tiểu Anh đến cửa phòng bệnh của cô bé, tôi thấy bố tôi đang đứng trước cổng, dáng người to cao trầm lặng của bố nhìn vững vàng như một ngọn núi.
3 Nhật ký 2: Càng gần càng đắm say Thứ Hai, ngày 16 tháng 5, trời nắng. Cái mà người ta vẫn gọi là số phận ấy chính là được bắt nguồn từ những cơ hội vô cùng nhỏ bé.
4 Vẫn khuôn mặt ấy, vẫn khuôn mặt bảnh bao lần đầu tiên tôi gặp trong bệnh viện với hàng lông mày đậm và hàng mi dài uốn cong còn đẹp hơn cả phái nữ. vẫn đôi môi ấy, đôi môi hấp dẫn như cánh hoa tường vi kiều diễm nở vào tháng Năm.
5 Nhật ký 3: Tâm trạng luôn khao khát được chú ý Thứ Ba, ngày 17 tháng 5, trời nắng. Ban đầu, tôi chỉ hy vọng người đó chú ý đến tôi là được rồi. Nhưng.
6 Tôi liếc xéo một cái. Xì! Bọn đó nếu không phải là những kẻ thích hóng hớt thì cũng là những tên đang mưu đồ tìm cách lấy lòng người khác! Mà cậu ta tụ tập vũ trang ở đó làm gì nhỉ? Cậu ta biết thừa quan hệ quần chúng của tôi không ra gì rồi, chả lẽ cậu ta còn cố ý chọc tức tôi? Cũng may giờ học nhanh chóng bắt đầu.
7 Nhật ký 4: Sự thực không thể phủ nhận Thứ Tư, ngày 18 tháng 5, trời nắng. Vào những lúc muốn thổ lộ lòng mình, Có lẽ, thứ thiếu nhất chính là dũng khí, phải vậy không? Không chừng, cái khoảnh khắc hạnh phúc bây giờ, Chỉ sau một giây thôi, có thể sẽ mãi mãi biến thành ký ức xa xôi.
8 Nói xong, cậu ta nhìn tôi bằng ánh mắt cầu cứu, còn kèm theo vẻ mong đợi. Mặc dù cảm nhận được rõ ràng đó là một âm mưu, nhưng tôi vẫn thấy mềm lòng, từ bỏ việc tranh luận.
9 Nhật ký 5: Mình muốn trở thành đồ ngốc của cậu Thứ Hai, ngày 23 tháng 5, trời nhiều mây. Chỉ là một vài câu cậu thuận miệng nói ra Nhưng đã làm thay đổi cách nghĩ và diện mạo của mình.
10 Mặc dù chưa bao giờ sử dụng kiểu điện thoại này, nhưng dựa vào sự thông minh tài trí của mình, tôi nhanh chóng tìm ra được danh bạ, rồi dò tìm số điện thoại.
11 Nhật ký 6: Nếu chỉ có thể là bạn Thứ Ba, ngày 24 tháng 5, trời nắng. Nếu chỉ có như vậy, cậu mới không từ chối sự gần gũi của mình; Nếu chỉ có như vậy, cậu mới không quên được sự tồn tại của mình; Nếu chỉ có như vậy, mình mới không trở thành gánh nặng của cậu; Vậy thì, hãy làm bạn bè nhé.
12 Khởi nguồn của những lời giễu cợt khó nghe đó lại chính là từ người bạn ngồi cùng bàn Vy Vy. Tôi xoay đầu nhìn lại, chỉ thấy cô ta đang cầm mẩu giấy mà tôi và Nguyên Triệt Dã viết với nhau trong giờ học cùng với cô bạn khác đang chuyền tay nhau xem.
13 Nhật ký 7: Khao khát tham gia mọi việc của cậu ấy Thứ Sáu, ngày 17 tháng 6, trời nắng. Khi sự quan tâm được hình thành, Bắt đầu nảy sinh sự hiếu kỳ đối với tất cả mọi việc liên quan đến cậu ấy Dẫu gần như đã biết hết mọi việc của cậu ấy, Sự hiếu kỳ và những điều nghi vấn vẫn không hề giảm bớt.
14 Trong sự ồn ào cãi vã giống những đứa trẻ này, không khí ưu tư buồn bã căng thẳng vừa nãy giờ đã biến mất không còn chút dấu vết. Chúng tôi tiếp tục vừa tranh cãi vừa bước về nhà.
15 Nhật ký 8: Chuyện chỉ có những người thương nhau mới có thể chấp nhận Thứ Bảy, ngày 18 tháng 6, trời nắng. Có lẽ nên có sự gần gũi giữa hai trái tim trước, rồi sau đó mới cố sự tiếp xúc về thân thể? Chỉ có người mình thích, mới đón nhận vòng tay ấm áp của cậu ấy.
16 Nhưng tôi không thể nói rằng vừa nãy mình khóc nguyên nhân một nửa là do cậu ấy được, hay là cứ tìm bừa một lý do nào đó cho xong. . . “À, mình vào nhầm phòng, vì sợ tối nên mới khóc mà.
17 Nhật ký 9: Mặc dù đã hạ quyết tâm Thứ Hai, ngày 20 tháng 6, trời mưa. Có người có thể làm cho mình cười; Có người có thể làm mình khóc; Có người lúc nào cũng gọi mình là đồ ngốc, Khiến cho tâm trạng của mình luôn thay đổi vì cậu ấy; Bên mình có một người như vậy.
18 Xung quanh không ngớt vọng lại những âm thanh xì xào bàn luận của những kẻ lắm chuyện. Cơn ác mộng trong kỷ ức lại được diễn lại trong hiện thực, những lời thầm thì to nhỏ đó giống như những lưỡi lê phóng về phía tôi, chẳng có khe hở nào để tôi tháo chạy.
19 Nhật ký 10: Mình sẽ ân hận nếu không làm vậy Thứ Bảy, ngày mùng 9 tháng 7, trời âm u. Nếu như không thể nghe được giọng nói của cậu, Không thể tự mình nghe thấy câu trả lời của cậu, Mình nghĩ mình nhất định sẽ hối hận; Cứ trốn tránh, kéo dài chẳng chịu làm việc gì, Bởi vì cậu, Mình đã tìm thấy dũng khí để chiến thắng.
20 Tôi vội vàng chạy đi, trong đầu luôn hiện lên khuôn mặt nhợt nhạt của Tiểu Anh, trong lòng bất an, và cảm thấy một nỗi sợ từ trước đến nay chưa từng có.