241 Phía nam Hợp Lê Sơn là Lan Châu, phía bắc là sa mạc khiến cho địa lý hoàn toàn khác những nơi khác. Tuy nhiên, sa mạc ở nơi này cũng không phải hoàn toàn là một vùng đất không dấu chân người.
242 Bộ lạc Bạt Tất Di là bộ lạc đầu tiên Dương Phàm gặp phải khi tiến vào trong khu vực của Đột Quyết. Thủ lĩnh của họ là Đại Tiến Đầu Tiêu Mục Mộc. Khả Hãn Đột Quyết phân chia bộ lạc cả nước làm mười thiết, mỗi thiết ban một lệnh tiễn.
243 Cuối cùng chiến sự cũng kết thúc. Theo thói quen, Trương Nghĩa và Hắc Toàn Phi hợp tác ăn ý giải quyết rất nhanh chuyện sau đó. Có người ép một đám phụ nữ đi nấu ăn, có người phụ trách thả nô lệ trong bộ lạc, cho bọn họ mượn vũ khí và tài vật, sách động bọn họ tạo phản.
244 Dương Phàm rời khỏi lều giam giữ quyền quý của bộ lạc Bạt Tất Di, một lần nữa dính lại râu cho cẩn thận, rồi đi gặp Trương Nghĩa. Tới trước trướng Trương Nghĩa, hộ binh giơ tay ngăn lại, nhưng Dương Phàm không thèm để ý, đẩy bọn họ ra, xông thẳng vào bên trong.
245 Tiết Diên Đà là một đại bộ lạc của Đột Quyết. Trước đây vốn nó là một trong các bộ lạc của Thiết Lặc , do hai bộ lạc Tiết và Diên Đà tạo thành. Thời Thái Tông Hoàng đế, tù trưởng bộ lạc của họ còn từng được Lý Thế Dân ủng hộ, tự lập Hãn quốc, cùng Đột Quyết tranh quyền, tấn công về phương Bắc mở rộng thế lực Đại Đường, lập nhiều công lớn.
246 Diệp An nói: - Ngươi không tin chứ gì! Bọn ta nhất quyết không thừa nhận mình là thám báo, còn giả bộ nghe lời một cách đầy sợ sệt. Bọn người Đường đó cũng chẳng làm gì được bọn ta.
247 Trương Nghĩa đáp lại một tiếng rồi dẫn theo hai người nhanh chóng rời đi. Dương Phàm lại nói với Cao Xá Kê và Hùng Khai Sơn: - Đợi xe đến, ba người chúng ta sẽ lẩn vào trong.
248 Vạn Sỹ Thanh Nguyên thử thăm dò nhích người ra khỏi lưỡi đao, lắp ba lắp bắp nói: - Ngươi… ngươi là ai, ngươi muốn gì? - Ta… ta là… Hùng Khai Sơn ấp a ấp úng nói không nên lời.
249 Mục Ân sắp trở thành nhạc phụ của A Sử Na Mộc Ti, chức vị bản thân cũng cao hơn y nên cũng chẳng phải khách khí. Mục Ân cất bước vào đại trướng, Mộc Ti theo sau.
250 Dương Phàm lắc đầu nói: - Ta không cam tâm! Chúng ta chịu đủ trăm cay nghìn đắng, cuối cùng cũng trà trộn được vào đầm rồng hang hổ. Không được gì mà lui, ta thật không cam lòng…! Cao Xá Kê buông tay nói: - Không thì phải làm thế nào mới được? Quả thật không còn cách nào khác.
251 Tên võ sĩ đó liếc sang bên này một cái, nói với hắn: - Ngươi chờ ở đây! Tên võ sĩ rời đi một lát, rồi dẫn thị vệ của bọn họ đi tới, tên thị vệ trưởng đó bước nhanh về phía mấy người, nhìn quanh hỏi: - Mộc Ti Đặc Cần đâu? Màn xe vừa vén, phía trong lộ ra một khuôn mặt.
252 Mục Ân nghe xong vẫn do dự như cũ. Lợi ích luôn tỉ lệ thuận với mạo hiểm. Tấn công Bạch Đình, tiến tới tập kích Lương Châu, tập kích cướp mấy thành trì phụ cận giàu có, đúng là thu khoản lợi khổng lồ.
253 Trong hội nghị ngày hôm đó, mục tiêu tấn công mà Chu Đồ chọn và địa điểm ban đầu Mục Ân lựa chọn là giống nhau, đều là Liệu Tuyền. Lí do của Chu Đồ cũng không khác với Mục Ân cho lắm.
254 Trong nhà Đại Vu sư Duy Đức Ân, Ngôn Tri Hà khẽ khép hai mắt, rung đùi đắc ý, miệng lẩm bẩm, rì rầm cũng chẳng biết rốt cục đang nói cái gì. Hùng Khai Sơn đeo chuông khắp người, nhảy nháy nhót nhót, nhảy đến mức mồ hôi ướt đẫm toàn thân.
255 Khi người đánh xe cho Dương Phàm và thị vệ tả hữu nhìn thấy Mộc Ti, rốt cuộc cũng biết tại sao hắn vội vàng lên xe. Bọn họ cố giữ bình tĩnh. Hai chiếc xe của cứ thế đi song song nhau với nhau.
256 Dương Phàm đao cũng không thể so với cái này Đột Quyết binh đao chất lượng rất tốt, nhưng là dù là đồng nhất lô đúc đi ra binh khí, giữ tại bất đồng trong tay người cũng có không cùng uy lực.
257 Thiên Ái Nô chậm rãi xoay người lại, đối với Dương Phàm giải thích nói: "Trong sa mạc, hướng gió là bất định đấy, lớn như vậy phong, một ít cồn cát sẽ cải biến hình dạng, còn có một chút thậm chí di động vị trí, nếu như chúng ta không có có thể để xác định phương hướng đồ vật, chúng ta liền lai lịch đều tìm không thấy đấy.
258 Thiên Ái Nô không có giãy dụa, nàng tựu lẳng lặng yên nằm ở Dương Phàm bên người, đầy mặt bụi đất, dung nhan tiều tụy, da bị nẻ bờ môi hiện ra tơ máu, nhưng khi nhìn bắt đầu đã có một loại điềm đạm đáng yêu thanh tú.
259 Cao bỏ gà hai tay bị trói tay sau lưng tại sau lưng, lo lắng mà nói: "Từ lang tướng, chúng ta nói những câu là thật ah, ngươi không phải nghiệm đã qua eo của chúng ta bài sao?" Từ lang tướng khoát khoát tay nói: "Có phải hay không các người thật sự quân ta trinh sát, đợi đến lúc thiện châu người tới chứng minh là đúng sau sẽ biết, yên tâm đi, chân tướng không rõ trước khi, ta chỉ là hạn chế các ngươi tự do, cũng sẽ không bạc đãi các ngươi đấy.
260 Thiên Ái Nô rất đói, cháo trong chén rất thơm, có thể nàng bỗng nhiên không đói bụng ăn hết rồi. Nàng buông chén, chằm chằm vào Dương Phàm bên mặt, khẩn trương mà hỏi thăm: "Nhị Lang, ngươi.