Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Say Mộng Giang Sơn

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử
Số chương: 1328
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện xảy ra vào những năm vàng son của nữ hoàng đế Võ Chiếu (Võ Tắc Thiên); Thượng Quan Uyển Nhi danh chấn thiên hạ; Lý Khỏa Nhi nổi tiếng với sắc đẹp nguyệt thẹn hoa nhường; con cháu năm họ nổi tiếng lớn nhất thời đó (họ Thôi ở huyện An Bình, và huyện Thanh Hà vùng Hà Bắc; họ Lô ở Phạm Dương; họ Lý ở Lũng Tây và ở huyện Triệu vùng Hà Bắc; họ Trịnh ở Huỳnh Dương; họ Vương ở Thái Nguyên) lục đục, cấu xé lẫn nhau.

Danh sách chương Say Mộng Giang Sơn


Chương 201: Con Gái - Lợi Ích

201 Uyển Nhi không nghe lầm, luận tuổi tác, Thiên Kim công chúa kém Võ Hậu năm tuổi, luận bối phận thì Thiên Kim công chúa hơn Võ Hậu một bậc, trong con mắt của Uyển Nhi, thì bất kể là tính thế nào, Thiên Kim công chúa cũng không có lẽ bái Võ Hậu làm nghĩa mẫu.


Loading...

Chương 202: Ủng Hộ Lên Ngôi!

202 Yến tiệc của Địch gia tổ chức trong rừng trúc phía sau tòa nhà, thời gian mới đầu hạ, vừa bước vào rừng trúc đã thấy mát mẻ dễ chịu cả người, đây quả là một nơi tuyệt vời để ăn uống nghỉ ngơi.


Chương 203: Nguyên Phương, Ngươi Thấy Thế Nào?

203 - Nhị lang khẩu âm thoáng có chút khác, có vẻ không phải người Lạc Dương bản địa? Ca múa kết thúc, mọi người rối rít về chỗ ngồi, sau khi cùng uống một chén rượu, Thẩm Mộc nhân không khí thân thiện, tạo quan hệ thân mật với Dương Phàm.


Chương 204: Mùng Chín Thành Thân

204 - Đa tạ bá phụ ban thưởng! Trong con mắt của Dương Phàm, tự này của Địch Nhân Kiệt ban cho quả là không tệ, so với cái tên “ Tinh Trì” như đùa giỡn của sư phụ Trương Bạo thì cái tên này mạnh hơn rất nhiều, đâu còn lí do để chối từ.


Chương 205: Hôn Lễ

205 Khi Dương Phàm đến nhà Mã Kiều mới vừa qua giờ mùi, Mã gia trong ngoài đâu đâu cũng toàn người. Ngoài hàng xóm láng giềng, một số lượng bạn bè thân hữu khổng lồ cũng đến, trong thành có, ở nông thôn có, người già có, trai gái tấp nập, khung cảnh trông rất tráng lệ.


Chương 206: Phong Ba

206 - Mời vào, mời vào, ngài đi. . . Cửa nhà Mã gia bày một chiếc bàn nhỏ, một vị kế toán được mời đến ghi sổ, hai phường đinh đứng hai bên giúp phụ trách nhận quà, vừa nhìn thấy vị công tử áo bào xanh bước vào, vị kế toán vừa mới rảnh rỗi được tí lại vội vàng nhặt bút lên.


Chương 207: Thất Cô Nương Tới!

207 Thất Thất cô nương xuất thân ở Lý thị Lũng Tây, đại danh tên Lý Lăng Thuyên. Bộ tộc Lý Thị vốn rất đông, cho tới giờ chia làm hai nhánh hệ lớn, một hệ xuất phát ở Lũng Tây, một hệ xuất phát từ Triệu Quận.


Chương 208: Anh Hùng Khí Đoản

208 Phòng rất yên tĩnh, âm nhạc rất thanh nhã, sắc xanh nhẹ nhẹ, mùi rượu rất thuần. Còn mỹ nhân, tóc mai mày ngài, uyển chuyển quyến rũ, thân thể thướt tha, thơm tho nồng nàn, dịu dàng ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh, nhẹ giọng thong thả nói, khiến cho người ta chưa uống đã say ba phần, đích thực là ôn nhu hương của nam nhi.


Chương 209: Mịt Mờ Như Băng Như Lửa

209 Thái Bình công chúa tiễn người khách cuối cùng, đứng ở nhà trước, chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi. Năm đó, khi nàng thành thân lần đầu, Hoàng gia cử hành hôn lễ long trọng cho nàng, bởi vì xe ngựa đưa dâu quá to, không thể đi trên phố, thậm chí ngay cả cửa phường cũng phải dỡ xuống, vô số thị vệ đưa dâu buổi tối thắp đuốc, nướng hết cả cây cối ven đường.


Chương 210: Ngay Hôm Nay!

210 Một đêm này rất dài. Cuối cùng Thất Thất cô nương cũng đi, nàng không thể không đi, tính tình nàng tuy dũng mãnh, nhưng nửa đêm xông vào nơi hoa bướm cũng là cực hạn rồi, nếu còn dám ở lại đây cả đêm, cho dù cưng chiều nàng đến thế nào, lão thái gia cùng cha nàng cũng nhất định thế nào cũng nhốt tiểu nha đầu xấu xí bại hoại gia phong này vào tổ từ.


Chương 211: Vạn Tượng Cung

211 Đại Chu Triều đã được lập. Võ Tắc Thuyên truy phong ngũ đại, toàn thân tộc gà chó cũng lên đời. Bởi vì Võ Tắc Thiên cũng sáu mươi bảy tuổi rồi, Võ gia đã không còn trưởng bối của bà ta, ngang hàng thì bị bà ta giết sạch, cho nên lần đại phong này là cháu trai làm Vương, Võ Tam Tư phong Lương Vương, Võ Thừa Tự phong Ngụy Vương, Võ Du Ninh làm Kiến Xương Vương, Võ Du Quy làm Cửu Giang Vương, Võ Du Vọng làm Hội Kê Vương, Võ Ý Tông làm Hà Nội Vương, Võ Tự Tông làm Lâm Xuyên Vương.


Chương 212: Mỗ Phi Nô Nhan Bối

212 Mặc dù Dương Phàm không biết tiểu cô nương này là công chúa hay quận chúa, nhưng tóm lại vẫn là người trong Hoàng tộc, vội ôm quyền: - Thật có lỗi, tại hạ tránh không kịp! Tiểu nha đầu ôm cái mũi đau, nước mắt lưng tròng lườm hắn một cái, nghẹn nghẹn hỏi hắn: - Như Mi sư phụ ở đâu, ngươi biết không? Người nó hỏi là một vị nhạc sư trứ danh trong nội giáo phường, hôm nay Dương Phàm là một trong các thị vệ phụ trách an toàn trong Vạn Tượng Cung, vừa rồi khi vị Như Mi sư phụ kia mang theo đệ tử tôi tớ đến tiến cung, vẫn là hắn an bài chỗ thay đồ, nên biết ở đâu, bèn trả lời: - Tại hạ biết! - Vậy ngươi dẫn ta đi! Tiểu cô nương vừa nói xong muốn bước đi, phía sau đột nhiên có tiếng hét lớn: - Đứng lại! Tiểu cô nương dừng lại quay đầu, chỉ thấy từ đằng sau tấm bình phong một người xuất hiện, mặc một thân đồ hóa trang xiếc ảo thuật rực rỡ, trên mặt mới hóa trang một nửa, còn một nửa vẫn chưa kịp vẽ, Dương Phàm nhìn nửa mặt này nhận ra đây đúng là Lâm Xuyên Vương Võ Tự Tông, xem ra y cũng muốn biểu diễn một tiết mục trong đại tiệc của Võ Tắc Thiên trợ hứng cho Nữ đế.


Chương 213: Cơ Hội Tới

213 Lý Long Cơ khi còn nhỏ, ăn mặc trang điểm lên trắng nõn nà cực kỳ giống một tiểu cô nương, giọng hát kia cũng trong trẻo như thiếu nữ: - Minh cung yến, rượu ngon uống một ly, ca một lời, lại bái lậy xin ba ước nguyện, một nguyện xin đức vua muôn tuổi, hai nguyện thân thể khỏe mạnh, ba nguyện con cháu đầy nhà, mỗi tuổi một thêm lớn… Võ Tắc Thiên liên tục tươi cười, cầm một miếng mứt hoa quả đưa vào miệng, càng nghe càng êm tai, khi nghe đến câu cuối cùng, nụ cười hơi hơi ngưng lại, thoáng một chút suy nghĩ.


Chương 214: Nam Nhân Tạo Dựng Sự Nghiệp

214 - Ngươi muốn đi Lũng Hữu Võ Du Kỵ và Hứa Lương nhìn chằm chằm vào Dương Phàm, vẻ mặt không tin nổi. Dương Phàm nói: - Vâng! Ty chức nghe nói phải phái người trong “Bách Kỵ” đi giải quyết công việc ở Lũng Hữu, ty chức muốn đi! Võ Du Kỵ và Hứa Lương liếc nhau một cái, thì thầm nói với nhau: - Tiểu tử này là tâm huyết dâng trào hay là ý của Cô hả? Nếu ta thật sự đem tiểu tử này đi Lũng Hữu, nếu cô đột nhiên muốn gọi hắn thị tẩm.


Chương 215: Lãng Mạn Đầy Phòng

215 Đêm càng khuya, Uyển nhi ngồi sau cái bàn bằng gỗ lim, trên mặt bàn có vài quyển sách, phía trước có một chén canh. Đây là một cái bát gỗ, dùng gỗ cây bạch dương chế thành, loại bát này dùng nước thật sôi cũng không bị nứt, vỡ ra, không nóng hay lạnh tay, chiếc bát nhẹ nhưng chắc chắn, có thể giữ nguyên hương vị của thức ăn trong thời gian lâu nhất.


Chương 216: Cả Đêm Không Ngủ

216 Đêm đã khuya, Tiểu Thất hai cái tay bé nhỏ ôm lấy đầu, hai bàn chân nhỏ cuộn cong lại, nằm giống như con ếch xanh nhỏ, ngủ ngon hết sức. Đã đến mùa hè, Đóa Đóa sợ nó bị nóng cho nên cho nó ăn mặc khá mỏng.


Chương 217: Hoa Trong Mưa

217 - Hôm nay các ngươi phải đi Lũng Tây rồi, một lát nữa đem lệnh bài đi lại trong cung giao lại đi, quay về chuẩn bị, sau khi rời cung mặc quần áo thường phục mà tới Lũng Tây.


Chương 218: Đem Ước Vọng Đi

218 Tuy là mùa hè, tí tách róc rách mưa lâu cũng có một cảm giác lạnh lẽo, nhất là ở Sử quán nơi này thanh vắng như vậy Trong chính điện yên tĩnh, một vài vị đại học sĩ cũng e ngại trận mưa dai dẳng này có phần phiền não, đang chống cằm ngủ gà ngủ gật Còn về Quan Phu Tử, Dương Phàm đã rất lâu không gặp qua hắn, vị thầy đồ này rất là tiếc mạng đấy Dương Phàm không trực tiếp rẽ tới hướng thư phòng của Uyển nhi mà hắn đi theo mái hiên khu vực kho phía bên điện, sau đó từ cửa nhỏ phía sau mà đi ra ngoài, đi đến trước thư phòng của Uyển nhi, cởi áo tơi xuống giơ tay gõ cửa.


Chương 219: Dần Về Phía Tây

219 Sau khi Dương Phàm rời khỏi Mã Kiều gia, liền đi về phía nam của Mã gia. Lúc này Phường thị vẫn chưa đóng cửa, nhưng vì trời mưa, nên khách nhân cũng không nhiều, Dương Phàm đi tới nơi mua bán súc vật, chỉ có vài nhà buôn lậu gia súc vẫn khoác áo tơi kiên trì đứng đó.


Chương 220: Ăn Ý

220 Tháng bảy nóng phát hỏa, mặt trời chói chang, phần lớn người đều chọn đi ra đường lúc sáng sớm hoặc tối muộn, còn lúc mặt trời lên cao nhất sẽ tranh thủ nghỉ hóng gió, nên lúc này lữ hành trên đường cũng không nhiều.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hãn Thích

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 300


Thâu Hương

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự, Xuyên Không

Số chương: 50


Giấc Mộng Thiên Thu

Thể loại: Lịch Sử, Xuyên Không

Số chương: 40



Đế Trụ

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 100


Trân Châu Cảng

Thể loại: Bách Hợp, Lịch Sử

Số chương: 34


Một Thái Giám Xông Thiên Hạ

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 175


Đại Đường Đạo Soái

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 742


Quyền Bính

Thể loại: Huyền Huyễn, Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 24


Tử Xuyên Tam Kiệt

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 316