Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Say Mộng Giang Sơn

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử
Số chương: 1328
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện xảy ra vào những năm vàng son của nữ hoàng đế Võ Chiếu (Võ Tắc Thiên); Thượng Quan Uyển Nhi danh chấn thiên hạ; Lý Khỏa Nhi nổi tiếng với sắc đẹp nguyệt thẹn hoa nhường; con cháu năm họ nổi tiếng lớn nhất thời đó (họ Thôi ở huyện An Bình, và huyện Thanh Hà vùng Hà Bắc; họ Lô ở Phạm Dương; họ Lý ở Lũng Tây và ở huyện Triệu vùng Hà Bắc; họ Trịnh ở Huỳnh Dương; họ Vương ở Thái Nguyên) lục đục, cấu xé lẫn nhau.

Danh sách chương Say Mộng Giang Sơn


Chương 161: Tạ Tiểu Man Cắt Đứt Uyên Ương

161 Thượng Quan Uyển Nhi nhìn vào mắt Dương Phàm mà trống ngực càng lúc càng mạnh, hơi thở trở nên dồn dập còn hơn cả Võ Tắc Thiên ở bên cạnh. Võ Tắc Thiên đứng lại thấy mới có hơn mười bậc mà đã mỏi chân thì chua xót:" Ôi! Cuối cùng thì cũng đã lớn tuổi.


Loading...

Chương 162: Người Kia Cũng Không Quá Xấu Xa

162 - Hắc hắc! Nhìn ngươi rất vui vẻ nhỉ! Một thị vệ bên cạnh dùng bả vai huých hắn, người đó cắn xé một con gà rừng béo chảy mỡ, ngồm ngoàm nói: - Đội trưởng hỏi ngươi ở đâu, không phải ngươi từ Nam Dương quay về đây sao, nơi đó của các ngươi như nào? Dương Phàm thấy mọi người đang nhìn hắn, vội cười nói: - Chỗ ấy không giống nơi này của chúng ta, đó là một nơi biển mênh mông vô bờ, bất kể là ban ngày hay ban đêm, ngươi đều nghe thấy tiếng sóng, gió thổi đầy mùi tanh xộc vào mũi… Dương Phàm kể chuyện Nam Dương cho bọn họ nghe, những thị vệ này rất nhiều người cả đời chưa từng thấy biển, đối với lời kể của hắn về Nam Hải thì vô cùng hứng thú.


Chương 163: Đãi Chiếu Cho Mời

163 Dương Phàm không biết nên khóc hay cười, nói: - Thật không hiểu thành kiến của cô đối với ta có từ đâu, ta từng làm chuyện xấu gì sao? Mau đi về nghỉ ngơi đi, mà thấy cô say rồi, có cần ta đưa cô về không? Tạ Tiểu Man lắc lắc đầu, nói: - Không hề gì! Chút rượu ấy sao say được.


Chương 164: Uyển Nhi Là Một Đóa Hoa Kỳ Diệu

164 Vừa nghe Dương Phàm mở miệng, con thỏ là Thượng Quan Uyển Nhi giật mình, tay nắm cây bút như nắm thanh chủy thủ sắc bén. Nàng khẩn trương nhìn Dương Phàm, lấy hết dũng khí, lắp bắp nói: - Ngươi.


Chương 165: Người Hẹn Sau Hoàng Hôn

165 Thái Bình công chúa nghe xong lời Võ Tắc Thiên nói, khẽ xoa cằm, vẻ thế nào cũng được, nói: - Nếu a nương đã chỉ bảo, vậy nữ nhi sẽ ở lại Long Môn làm bạn với a nương.


Chương 166: Ngự Tỷ Chính Là Lolita

166 Thượng Quan Uyển Nhi vội vàng chạy đến nơi lần trước bị Dương Phàm đụng ngã, tay áo tung bay, vì chạy quá nhanh mà dây lưng dắt vào một nhánh cây. Nàng thở hào hển đứng lại, khắp nơi vắng vẻ, căn bản không thấy bóng dáng Dương Phàm, Thượng Quan Uyển Nhi không khỏi ngẩn ra: “Hay là Tiểu Man chưa đưa tin? Không thể! Tiểu Man đã báo lại mình là hắn đã nhận được khăn tay rồi.


Chương 167: Vì Lang Quân Khéo Léo Vạch Kế Hoạch

167 Ủng hộ lên ngôi! Thượng Quan Uyển Nhi nói với Dương Phàm: - Thiên Hậu sắp đăng cơ, lớp giấy này chưa chọc thủng, thì chắc chắn phải có một người chọc thủng.


Chương 168: Thú Vui Sông Nước

168 Vào đêm hôm đó, đứng trên cầu nhìn xuống một con thuyền đang chập chờn trên hồ Xuân Phong, đang trôi yên ả trên mặt nước. Bỗng nhiên, tiếng chuông dồn dập vang lên, trên khoang thuyền được soi sáng bởi một chiếc đèn treo trên bảng.


Chương 169: Thái Bình Cự Hôn

169 Công chúa Thiên Kim nói một cách chậm chạp: - Việc này. . . . Nếu xuất thân cũng muốn phù hợp thì Thiên Kim có chọn được một người, chỉ có điều. . . Người này vốn bị Thiên Kim xếp vào người cuối cùng trong năm người đấy.


Chương 170: Hoàng Tộc Bị Tàn Sát Như Cẩu

170 Tuân Vương Lý Tố Tiết thấy tình hình chung quanh cảm giác không được khả quan. Tuy nhiên không nghĩ ra cảnh một Thân Vương tôn thất Đại Đường lại bị mang đi xử tử.


Chương 171: Cuộc Giao Dịch

171 Thái Bình Công Chúa nói ra những lời này cũng không hề kiên quyết, vì trong lòng nàng biết rõ chuyện sinh tử của những người này không do nàng quyết định, cũng không phải do Võ Du Kỵ quyết định.


Chương 172: Tìm Người Phương Xa

172 Trong miếu thờ dưới bóng cây, các thị vệ ngồi trò chuyện cười đùa toe toét. Đột nhiên Tạ Tiểu Man đi tới, đứng cách xa mấy trượng liền đứng lại ho khan một tiếng.


Chương 173: Ban Đêm Tìm Đến Khuê Phòng

173 Võ Tam Tư thấy Thiên Hậu rất hài lòng đối với mình thì không khỏi đắc ý, chợt hắn nghĩ đến một việc, lại vội vàng thận trọng nói: - Cô, cha con Lý Tố Tiết thắt cổ chết tại Long Môn dịch trạm là một chuyện gây chấn động lớn trong kinh thành, cháu họsuy tính không nên lập tức động thủ với Lý Thượng Kim.


Chương 174: Sự Trưởng Thành Của Dương Phàm

174 Tối nay, Thái Bình công chúa lôi kéo Thượng Quan Uyển Nhi tiếp nàng uống rượu, càng uống Thượng Quan Uyển Nhi càng tỏ ra say rượu, nghĩ đến lang quân sẽ tới, không muốn trước mặt lang quân say rượu, nên Thượng Quan Uyển Nhi tìm cớ thoái thác.


Chương 175: Buồn Vui Hai Cánh Cửa

175 Thượng Quan Uyển Nhi tới chỗ Võ Tắc Thiên khi Võ Tam Tư đã đi khỏi, Võ Tắc Thiên nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi liền bảo nàng nhanh chóng thu xếp, yêu cầu phương trượng chùa Bạch Mã Tiết Hoài Nghĩa chủ trì biên soạn “Đại vân kinh sơ” ban hành khắp thiên hạ, tất cả các châu, các phủ, chùa lớn, miếu nhỏ đều phải cất giữ một quyển, đem nó làm chương trình học bắt buộc cho các đệ tử và các thượng tọa.


Chương 176: Tìm Hoài Mà Chẳng Thấy

176 Điện Võ Thành, Thượng Quan Uyển Nhi thướt tha đi ở phía trước, Dương Phàm đi theo phía sau, Dương Phàm ôm một chồng công văn cao đến tận chóp mũi. - Xem ra Thượng Quan Uyển Nhi rất thích sai khiến Dương Phàm như thế, không biết hắn đã làm gì đắc tội mà bị đối xử như vậy, ha ha… Trong Điện Võ Thành, nội thị Tiểu Hải chịu trách nhiệm mài mực, rửa bút, giặt giũ, làm những công việc lặt vặt rất vui sướng thấy Dương Phàm gặp họa làm chân chạy thay gã.


Chương 177: Miêu Thần Khách Ở Ẩn

177 Người thời bấy giờ hễ là đọc sách hay viết chữ, từ nhỏ đi học một chữ lễ, rất coi trọng quy củ. Như là ban ngày không thể thông dâm, kể cả là vợ chồng ân ái cũng phải thổi tắt đèn, đối với mình, với người đều phải giữ lễ, không thể vi phạm quy củ, Uyển nhi sống trong một môi trường được giáo dục, khiến nàng càng có nhiều ràng buộc.


Chương 178: Một Ly Rượu Đứt Ruột Đứt Gan

178 Võ Du Kỵ vuốt ve bàn tay Lý Nguyệt dịu dàng nói: - Nguyệt nhi, may mắn còn có nàng ở bên ta, trước kia lúc còn nghèo túng, nàng đối với ta ủng hộ an ủi, không rời nửa bước, hiện giờ lại giúp ta giải sầu, phu xướng phụ tùy (chồng làm gì vợ cũng làm theo), cuộc đời Võ Du Kỵ này thật may mắn, có thể có được người vợ hiền lương như nàng.


Chương 179: Người Cưỡi Lừa Từ Xa Tới

179 Lang quân… Lý phu nhân nắm chặt lấy tay của trượng phu, nước mắt ròng ròng chảy xuống, Võ Du Kỵ lòng đau như dao cắt, mắt rưng rưng nhìn về phía Võ Tam Tư tức giận nói: - Võ Tam Tư! Ngươi sao lại dám! Ngươi… Võ Tam Tư xoay xoay cái chén trong tay khoan thai nói: - Ngươi xem, như vậy không phải rất tốt sao? Đệ muội bị bệnh cấp tính đột tử, sau khi chết vẫn giữ được thể diện, vẫn được chôn chung trong mộ phần tổ tiên của Võ gia, được hưởng hương khói của con cháu đời sau.


Chương 180: Muốn Hắn Làm Của Hồi Môn

180 Địch Nhân Kiệt chỉ một cái vào đầu, tức giận tên dắt lừa thuê, đến lúc này mới sửa sang lại quần áo, trong hình dạng rất buồn cười “Gà Què một chân” hướng về phía Dương Phàm vái dài một cái tươi cười chân thành nói: - Đa tạ tiểu lang quân trượng nghĩa ra tay, nếu không lão phu hôm nay gặp nguy rồi! Dương Phàm cười nói: - Lão nhân gia ngài khách khí quá….


Loading...

Truyện cùng thể loại

Công Chúa Đại Phúc

Thể loại: Lịch Sử, Ngôn Tình

Số chương: 38


Bắc Tống Phong Lưu

Thể loại: Tiên Hiệp, Lịch Sử

Số chương: 1689



Tuần Thú Đại Minh

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 277


Nhạc Phi Diễn Nghĩa

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 78


Lưu Công Kỳ Án

Thể loại: Trinh thám, Lịch Sử

Số chương: 144


Quân Hôn

Thể loại: Lịch Sử

Số chương: 168



Thâu Hương

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự, Xuyên Không

Số chương: 50


Đại Đường Đạo Soái

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 742