221 Dã Lợi Trảm Thiên có thể tới đây, điều này nói rõ Dã Lợi Trảm Thiên và Không Tàng Ngộ Đạo đều là kẻ phản bội, bọn họ thông đồng với đám người Gia Luật Hỉ Tôn ám sát Nguyên Hạo, mà Già Diệp Vương vốn là mật thám của Nguyên Hạo sao?La Hầu Vương vốn chính là từ Atula bộ mà ra, hắn vốn đã có âm mưu phản nghịch rồi!Địch Thanh nghĩ tới đây thì trong lòng cảm thấy khổ sở, hắn cảm giác được quan hệ giữa những người này vô cùng phúc tạp.
222 Thân thể Địch Thanh run lên, hắn rất muốn mở cửa động mà nhảy xuống, nhưng lại bị Quách Tuân chụp được. Trong mắt Quách Tuấn cũng có hoang mang, nhưng chẳng qua anh ta lại lắc đầu, Địch Thanh hiểu ý Quách Tuân muốn bảo hắn nhìn xem tình hình rồi hẵng nói.
223 Chỉ do dự một lát, Da Luật Hỉ Tôn quay đầu nhìn Thiện Vô Úy, hỏi:- Không biết cao tăng cho rằng có thể không?Thiện Vô Úy cau mày nói:- Nếu Phi Ưng cầu bất tử, làm thế nào?Da Luật Hỉ Tôn trong lòng rùng mình, thầm nghĩ nếu thật như vậy, vậy mình có thể giết Phi Ưng không? Nhưng nói bất tử , nghe hoang đường vô cùng, trên đời này thật có bất tử sao?Phi Ưng cười ha hả nói:- Thần tăng sợ ta cầu bất tử, chính là sợ mình không có cầu nguyện? Trên đời này thật có bất tử sao? Hay là thần tăng cũng nhìn không thấy sinh tử, nhiều lần trải qua khổ hạnh muốn cầu sinh tử sao? Gã lời nói sắc bén, nói tới mức làm Thiện Vô Úy biến sắc.
224 - Cốc Tư La sẽ không đồng ý. Gia Luật Hỉ Tôn khó khăn nói, y thua không phục. Giây khắc đó Phi Ưng lại biến thành Phi Ưng tung hoành hoang mạc, ngạo mạn không chịu nổi:- Cốc Tư La đương nhiên không đồng ý, nhưng bọn ta cần gì Cốc Tư La đồng ý chứ?Gia Luật Hỉ Tôn cả đời lăn lộn trong quyền mưu, giữa lúc suy nghĩ đã chợt hiểu, nhìn chằm chằm Thiện Vô Úy nói:- Thì ra ngươi muốn thay thế Cốc Tư La, ngươi muốn làm Tán Phổ? Một lời đã nói ra, mọi người đều kinh sợ.
225 Phi Ưng mừng rỡ, mỏ chim ưng đã phá ánh đao, tiến quân thần tốc. Tiếng “ầm” vang lên, Chiên Hổ xuất quyền, một người bay lên, miệng phun ra máu tươi. Quách Tuân, Địch Thanh vẫn để ý động tĩnh phía dưới, thấy những người này vì lời cầu nguyện tự giết lẫn nhau, ngược lại không vội ra tay.
226 Nhưng Nguyên Hạo tuy bại, vẫn để lại một ván vô gian, thừa dịp lúc Gia Luật Hỉ Tôn, Thiện Vô Úy xem thường, cuối cùng một lưới bắt hết mấy người này, thực thi kế cuối cùng của y chính là A Nan Vương và La Hầu Vương.
227 Chiên Hổ liếc nhìn Gia Luật Hỉ Tôn, thản nhiên nói:- Tại sao ngươi lại sợ chứ? Là vì ngươi phát hiện Dã Lợi Trảm Thiên không có nghe lời như ngươi tưởng tượng phải không? Y tuy phụng lệnh ẩn tới bên cạnh Ngột Tốt, y không trung thành với Nguyên Hạo, y cũng không trung thành với ngươi, y chỉ muốn Hương Ba Lạp, y trơ mắt nhìn ngươi bị thương không có ra tay, y muốn để ngươi chết cho xong.
228 Nhưng Địch Thanh đã biết bất luận Chiên Hổ, Dã Lợi Trảm Thiên sống chết, Phi Tuyết đều không để trong lòng. Phi Tuyết lo lắng chính là vì Phi Ưng tới gần quầng sáng đó.
229 Nhiều năm hồn lượn lờ trong cảnh mộng, ký gửi toàn bộ hy vọng vào Hương Ba Lạp, đột nhiên trở thành làm người ta thất vọng như thế này, cái đả kích lớn này người ngoài làm sao có thể tưởng tượng?Địch Thanh đứng ngây ra ở đó, trong lòng đang nghĩ, trời sụp đất nứt cũng tốt, nếu như vậy ta nói không chừng sẽ ở bên Vũ Thường.
230 Hô hấp càng thêm khó khăn, lại dùng lực, phải dùng khí lực gấp đôi hơn trước. Địch Thanh gần như kiệt sức, đột nhiên cảm giác được một đao vừa đào, trên tay bị hẫng, trong lòng vui mừng như điên, phía dưới đã hiện ra một lỗ tròn.
231 Địch Thanh rất khó nuốt nước bọt, chậm rãi nói:- Bọn họ quỳ đối nhau. . . giống như. . . giống như. . . Ảo cảnh đó thật sự không thể tưởng tượng, hắn không thể nào nói tiếp.
232 Phi Tuyết dường như đoán được sự hoang mang của Địch Thanh, hạ giọng nói:- Ngài nghe ta từ từ nói. Sau khi Tào Nhân Quý chết, hậu nhân Tào gia lại nổi lên tranh chấp, có một nhóm thần bí tin tưởng Hương Ba Lạp, khổ nhọc canh giữ Hương Ba Lạp, hy vọng lại được chiếu cố của nữ thần.
233 Quách Tuân mở miệng nói:- Nói vậy Nguyên Hạo chí tại thống nhất thiên hạ. Sau khi biết thần kỳ của Hương Ba Lạp nhất định sẽ đào móc cái thần kỳ này, lại không muốn người khác có được loại thần lực này, do đó mới làm như vậy hả?Quách Tuân từ thiên hạ suy nghĩ, khó tránh nghĩ như vậy, Địch Thanh lại nghĩ:- Nguyên Hạo người này tuyệt tình ít ham muốn, trời sinh bản tính tàn nhẫn hiếu sát.
234 Phi Tuyết trầm tư một lát, nói:- Ta cũng hiểu rồi. Lần này đến lượt Địch Thanh, Quách Tuân dị khẩu đồng thanh hỏi:- Cô hiểu cái gì?Phi Tuyết nói:- Phi Ưng, đang gạt nữ thần, do vậy đã gặp báo ứng.
235 Địch Thanh đối với Hương Ba Lạp nghi vấn rất nhiều, nhưng lúc gặp chạy nạn, ngược lại suy nghĩ tinh tường. Thấy Phi Tuyết nhìn dưới đất, Địch Thanh trong lòng hơi động, nói:- Quách đại ca, dạ minh châu của đại ca cho đệ mượn dùng.
236 Nhìn Địch Thanh rất là hoang mang, Quách Tuân giải thích nói:- Chúng ta làm sao ra khỏi xem ra tuy thần kỳ, nhưng số mạng đã ấn định. Đệ còn nhớ không, lúc trước sau khi Triệu Minh tới Hương Ba Lạp, từng ở núi Tam Nguy thấy được một thác nước.
237 Hoàng hà viễn thượng bạch vân gian Nhất phiến cô thành vạn nhận sơn(Bài thơ: Xuất Tái của Vương Chi Hoán. Dịch thơ: Dòng sông như chảy lên trời thẳm Treo giữa trùng sơn một ải quan )Ngược lại tiếng sáo Khương truyền về Ngọc Môn, Địch Thanh thuận theo nước Hoàng Hà ngựa dẫm quan sơn.
238 Lúc này Địch Thanh mới phát giác, thì ra bất tri bất giác lại đi tới gần Đại Tướng Quốc Tự. Nhiều năm trước, chính là trước Đại Tướng Quốc Tự này, hắn gặp được Vũ Thường.
239 Hai tròng mắt Quách Quỳ nổi lửa, Địch Thanh đột nhiên mỉm cười, từng chữ một nói:- Được, Hạ đại nhân nhớ lời nói hôm nay, Địch Thanh cáo từ. Hạ Tủng vốn cho rằng Địch Thanh sẽ động thủ, thầm nghĩ chỉ cần Địch Thanh động thủ, thì cáo hắn tội ấu đả mệnh quan triều đình, nào ngờ Địch Thanh xoay người bỏ đi, trong lòng thầm nghĩ:“Địch Thanh ngươi xem ra là thông minh, cho dù là Phạm Trọng Yêm, cũng đấu không nổi ta, một Địch Thanh như ngươi, nếu dám chọc ta, tự chuốc lấy khổ.
240 - Đúng vậy, ta xưa nay nhìn đại cuộc, đây là Phạm công dạy ta. Ông ấy nói ta không biết sách, bảo ta đọc nhiều sách, nhưng sách đọc nhiều rồi, trải qua nhiều rồi, rất nhiều chuyện ngược lại càng ngày càng không hiểu.