21 Tô Khả nghe thấy tiếng rống kinh thiên động địa của Vương Mộng Mộng, sợ tới mức hoa cúc cũng căng thẳng, đợi đã, cô ấy vừa mới nói tới cái gì? "Tô Khả và huấn luyện viên Tô léng phéng?"Tô Khả bất tri bất giác nghĩ đến những lời này, hai người bạn cùng phòng khác của cô đã sớm lấy tốc độ sấm chớp "Vèo" chạy đến bên cạnh Vương Mộng Mộng, sau đó ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính, nhìn nội dung trên màn hình.
22 Tô Khả nghe được lời nói của Triệu Lâm bên kia và tiếng nổ vừa rồi, trong đầu mơ thoáng qua một chút hình ảnh, trong nháy mắt, đầu đầy vạch đen, không nhịn được lắc đầu một cái: không thể nào.
23 Editor: Núm NguyễnTô Cẩm Niên trầm mặt cúp điện thoại, sau đó đi xuống dưới lầu, vài người bạn cùng phòng của anh, một đám hai mặt nhìn nhau, nhìn bóng lưng đã đi xa của anh, cơ thể không nhịn được run rẩy một chút.
24 Editor: BecuaconTô Cẩm Niên đứng tại chỗ, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tô Khả, đôi mắt long lanh như màu hoa đào, điều này không khỏi làm anh dao động, suy nghĩ lại bay tới cái ngày mưa phùn lất phất, buổi sáng lành lạnh một nụ hôn nhẹ nhàng như lông vũ lướt qua.
25 Editor: BecuaconTô Khả nhìn Trịnh Duyệt nói không ra được nửa câu, nhíu mày nhìn Tô Cẩm Niên, “Huấn luyện viên, sao anh có thể ở trước mặt người ngoài không nói giúp em vậy, nói thế nào, hai ta cũng không phải không có quan hệ nha, hôn cũng đã hôn, nhào cũng đã nhào, chỉ còn thiếu sinh con… ưm…” lời của Tô Khả còn chưa nói hết, đột nhiên một bàn tay to đưa ra che miệng lại, sau đó chỉ có thể “Ưm ưm” nhìn chằm chằm chủ nhân của cái tay kia.
26 Editor: BecuaconTô Khả trở lại túc xá, tất nhiên đủ mọi thoải mái vui vẻ. Bạn cùng phòng của cô nhìn thấy, không khỏi nháy mắt với Tô Khả, “Tiểu Khả, hình như tình cảm của cậu tiến triển vô cùng thuận lợi nha!”Cai đuôi nhỏ của Tô Khả vểnh lên trời, vô cùng hả hê nói, “Ai nha, cũng như vậy thôi, ha ha ha ha”Nháy mắt mọi người đã không nói nữa.
27 Editor: BecuaconTất nhiên mấy bạn cùng phòng của Tô Khả thấy được nam sinh kia cười với Tô Khả, trong nháy mắt căm phẫn không dứt lắc lắc bả vai Tô Khả.
28 Editor: Tịnh YênTô Khả cố gắng chạy về phía trường học, nhưng không thấy bóng dáng Tô Cẩm Niên. Gọi điện thoại cho anh cũng không có ai bắt máy. Lúc sau này Tô Khả mới hiểu số của cô đã bị anh đưa vào danh sách đen rồi.
29 Editor: Hoàng DungTô Khả rất vui mừng, cúp điện thoại xong liền cười ha hả một trận, bộ dáng rung động kia khiến Doãn Nhạc Phong chợt run lên một cái.
30 Editor: Núm NguyễnHai tiếng “Tô Khả” một trước một sau này, làm tay của Đàm Thụ không tự giác mà cầm cái ly trong tay, trong lúc đó ánh mắt hoa đào hẹp dài xoay vòng quanh người Tô Cẩm Niên, khóe miệng Tô Khả và Doãn Lạc Phongnhếch lên độ cong rất có ý vị sâu xa.
31 Vẻ mặt Tô Cẩm Niên rất nghiêm túc, anh nói lại với Tô Khả một lần nữa, âm thanh vô cùng lạnh lùng, “Tôi không nói giỡn với cô, một tháng này, cô muốn, hay là không muốn.
32 Editor: BecuaconTô Khả thấy bộ mặt giật mình không thôi đó của Trịnh Duyệt, sau đó hướng về phía cô ta nở ra nụ cười ngọt ngào nhất thuần khiết nhất kể từ lúc sinh ra của mình, lời nói trong miệng lại không chút khách khí, “Anh ấy là của tôi đấy.
33 Editor:: Thiến Tiếu TiếuNhiệt độ giảm dần, mấy cơn gió thổi tới đều lạnh thấu xương. Trên đất, mấy hạt cát đá bị gió cuốn lên, cùng đám lá cây, phát ra âm thanh.
34 Editor: BúnnTrở về ký túc xá, Tô Khả ngay lập tức cầm bài giảng về cơ thể con người trên lớp trước kia ra, lấy ra tờ giấy nhỏ làm bài tập theo sự sắp xếp của thầy giáo kia.
35 Sau khi hai người quẹt hết thẻ tín dụng, Doãn Nhạc Phong nói với Doãn Nhạc Hàm, "Chị không hiểu, chị nhanh chóng đi trước cho em đi. "Doãn Nhạc Hàm 囧, "Chị đi trước làm gì, chị còn muốn nhìn tiểu học muội đó một chút đấy.
36 Editor: BecuaconTô Cẩm Niên tắm xong đi ra, liền thấy mấy bạn cùng phòng đang thảo luận về anh. Đôi mắt lạnh của anh quét qua một vòng, ánh sáng lóe lên, trong nháy mắt, mấy bạn cùng phòng im lặng không lên tiếng.
37 Editor: BeCuaconMặc dù là đường mòn mát rượi của trường quân đội, nhưng khác với ở trường học của Tô Khả, ở đây đều là trồng cây bách xanh ngắt, đáng mừng là mấy cay này đều xanh ngắt ngay thẳng, giống như tấm bình phong thiên nhiên.
38 Tiếng rên nhẹ rất nhẹ, nhưng là đủ để dọa Tô Khả sợ cúc hoa căng thẳng, bút trong tay cũng rơi xuống đất, phát ra một tiếng “Lạch cạch”. Tô Khả quay đầu, nhìn chân mày Tô Cẩm Niên nhíu chặt, Tô Khả nín thở im hơi lặng tiếng, lại gần? Nhanh như vậy đã tỉnh rồi hả? Phải biết rằng, mặc dù loại thuốc mê này là phòng thí nghiệm y dùng hiệu quả nhanh, nhưng mà có thể làm chuột trắng nhỏ ngủ mê man ba giờ.
39 Editor: BecuaconTô Cẩm Niên xoay đầu nhắm mắt lại. Lúc Tô Khả mặc cho Tô Cẩm Niên, hai tay run run, tay của cô thỉnh thoảng sẽ đụng phải chỗ kia của Tô Cẩm Niên.
40 Editor: BúnnÔng chú trung niên kia rất nhanh đã khóc được rồi, sau đó vẫn tiếp tục gào khóc bi thương. "Ôi trời ơi, cửa của tôi! Hai người chính là đồ ranh con đáng chém nghìn lần, có cần phải chiến đấu kịch liệt như vậy không? Nếu không có tiền thuê phòng thì tại sao không lên núi dạo một vòng, tại sao lại chọn nơi tôi quản lý cơ chứ! Trời ơi, cửa của tôi ơi, trong thời gian tôi chỉ nháy mắt một cái, đã bị các người phá hoại! May mà tôi quay lại xem một chút, nếu mà không quay lại thì đến ngay cả hung thủ là ai tôi cũng không biết! Ôi, cửa của tôi ơi!"Tô Khả và Tô Cẩm Niên khó được cùng nhau đen mặt một lần.