1 Chương 01: Đừng chọc tức tôi "Lại nấp ở đây nhìn trộm ai thế?", một giong nói cợt nhả từ phía sau vọng đến. Vu Tiệp không cần quay đầu lại cũng biết là ai.
2 Chương 03 : Yêu em lúc giương vuốt nhe nanh Vu Tiệp trừng mắt nhìn người xuất hiện phía trước bỗng nhiên cô cảm thấy không thể thốt lên được lời nào.
3 Chương 05: Tôi phải giết anh Tấn Tuyên đáng chết, cô phải giết anh ta! Cô giơ chân lên, đá vào bắp chân của tên sói già một cái. "Ui da!" Tấn Tuyên đau quá, ôm chân ngồi phịch xuống sàn thang máy.
4 Chương 07: Thiên kim tiểu thư Đã hơn hai tháng nay, Vu Tiệp không về nhà Từ khi xảy ra chuyện đó, cô đã trốn hẳn trong trường. Cô bịa ra một cái cớ, bảo là cuối tuần đều có lớp học tăng cường ở trường, lại phải làm thực nghiệm nên không có thời gian về nhà.
5 Chương 09: Học sinh cá biệt Cuối cùng, Vu Tiệp cũng nhận được một cuốc điện thoại mời làm gia sư. Họ hẹn chiều nay đến gặp mặt. Cô liền gọi điện thoại báo tin cho Trịnh Phong, vui sướng hỉ hả, ăn cơm trưa xong bèn khoác túi xách lên vai đến thẳng đó.
6 Chương 11: Trong mê loạn Tấn Tuyên kéo mạnh Vu Tiệp vào lòng mình. Nhưng Vu Tiệp nãy giờ vẫn quỳ bệt dưới sàn nay bỗng đột ngột phải đứng lên, hai chân như mất đi sức lực, lại mềm nhũn đổ ập xuống, Tấn Tuyên vội vã kéo cô lên.
7 Chương 13: Cô lại muốn cứu người đã hại mình “Thay quần áo ướt đi. ” Tấn Tuyên đưa một bộ quần áo mới sạch sẽ từ trên giường cho cô. Vu Tiệp mặt đỏ bừng bừng, vì anh lại còn mua cả quần áo lót cho cô! Cô thật không muốn sống nữa! “Đi, chắc chắn sẽ vừa.
8 CHƯƠNG 15: THÌ RA CÔ ĐÃ Ở TRONG TIM CẬU TỪ LÂU Hôm nay Vu Tiệp nhận được hai cuộc điện thoại bất ngờ. Nhóc Trịnh đã về! Lâm Chấn Đông muốn gặp cô! Cô cũng không rõ mình đã cúp điện thoại thế nào nữa.
9 CHƯƠNG 17: LẠI TRỞ VỀ LÀM GIA SƯ Vu Tiệp vừa vào nhà, Vu Lâm đã lao ra khỏi phòng, chất vất phủ đầu: “Đi đâu đấy? Tấn Tuyên đợi em mãi. ” Vu Tiệp khẽ nhăn mặt, Vu Lâm lại chủ động báo cô biết Tấn Tuyên đến, đúng là ly kỳ thật.
10 CHƯƠNG 19: NHẢY LÊN CẮN Lâm Ngữ Âm khoác tay Tấn Tuyên bước vào! Vu Tiệp trừng mắt nhìn Tấn Tuyên xuất hiện bất ngờ, bỗng thấy rất nặng nề, thì ra anh chẳng rảnh rỗi phút nào! “Tiểu Tiệp, sao em lại ở đây?” Tấn Tuyên vừa nhìn thấy cô đã tỏ ra sửng sốt, hất tay Lâm Ngữ Âm ra, lao đến trước mặt và nắm lấy tay cô.
11 CHƯƠNG 21: CHỈ MUỐN Ở BÊN ANH “Anh muốn gặp em, Vương Tử 1204”. Nhịp tim Vu Tiệp đập dữ dội, thấy xe buýt vừa đến trạm thì lập tức chạy xuống, vẫy một chiếc taxi để đến Vương Tử.
12 CHƯƠNG 23: CHỊ ĐANG THƯƠNG XÓT AI? Sáu giờ sáng, Vu Tiệp rón rén luồn vào nhà, bên trong vô cùng yên tĩnh, cô chuồn vào phòng mình, đúng khoảnh khắc đóng cửa lại, cô mới dám tự do hít thở, cũng may, cũng may.
13 CHƯƠNG 26: HỒI ỨC DƯỚI BẦU TRỜI SAO “Vu Tiệp, chuyện gì vậy?” Trinh Phong lo âu ôm chặt người trong lòng, chuyện gì đã khiến cô khóc đến nông nỗi đó? Vu Tiệp chỉ vùi đầu vào ngực cậu, khóc mãi khóc mãi, phát ra những tiếng nấc nghẹn bi thương, khiến cậu thấy xót xa vô cùng.
14 CHƯƠNG 28: NẮM TAY VÀ BUÔNG TAY Cuối cùng đã nhập học, Vu Tiệp đã có lý do để trốn tránh. Nhưng khi không gặp lại khiến nỗi nhớ dày vò hơn, đầu óc con người đúng là thứ vừa kỳ diệu lại vô cùng phức tạp, giây sau đó nó sẽ nhớ đến ai, và bạn thì không thể biết trước được; và bạn sẽ gặp ai vào giây sau đó, cũng chỉ có vận mệnh và ông trời đoán được.
15 CHƯƠNG 30: NỤ HÔN DỊU DÀNG TRONG BÓNG ĐÊM Hả? Bị bảo vệ phát hiện rồi sao? Hai người đều đờ ra. Vu Tiệp sợ tái mặt, mở to mắt nhìn, Trịnh Phong thổi tắt hết những ngọn nến, vội vàng nhảy đến tắt công tắc các dây điện, trong phòng lập tức lại tối mịt.
16 CHƯƠNG 32: BẠO LỰC, THỔ PHỈ, VÔ LẠI… Vu Tiệp lôi Tấn Tuyên ra khỏi trường rồi mới hất mạnh tay anh ra, một mình lầm lũi bỏ đi, lửa giận mỗi lúc một tăng! Cô muốn xem xem anh còn điên đến lúc nào? Tấn Tuyên thấy cô tức giận đùng đùng bỏ đi thì cũng không ngăn lại, chỉ xách túi laptop lẽo đẽo theo sau.
17 CHƯƠNG 34: TIÊN HẠ THỦ VI CƯỜNG Đại học W, trước cửa nhà ăn. Vu Tiệp nhìn nhóc Trịnh đột ngột xuất hiện trước mặt mình, tim nhói đau, khóe mắt cậu bên đỏ bên xanh, khóe môi bị rách một đường, cổ vẫn còn những vết đỏ nổi bật, cậu… nhất định là đau lắm! “Vu Tiệp, cậu không sao chứ?” Nhóc Trịnh nhìn thấy cô thì tảng đá đè nặng trong tim như đã rơi xuống, gương mặt nở nụ cười, tuy cậu biết mặt đang sưng tấy, cười lên sẽ rất xấu, nhưng vừa nhìn thấy cô là niềm vui trong lòng vẫn không che giấu được.
18 Chương 36: Cậu đang chờ đợi ai ? “Vu Tiệp!” Nhóc Trịnh nhìn Vu Tiệp nãy giờ cứ ngồi ngẩn ngơ, chắc là cô đang có tâm sự rồi. Vu Tiệp sực tỉnh, cố gắng nở một nụ cười, định dùng nó để che dấu tâm trạng rối bời của mình, đó đã là lần thứ n cô ngồi ngẩn ngơ nhìn quyển sách rồi.
19 Chương 38: Nụ hôn nhẹ nhàng Vu Tiệp vội vàng xóa ngay tin nhắn, Vu Lâm chồm đến nhưng chỉ thấy dấu hiệu thông báo đang xóa, cô nàng mỉm cười rồi xoay lưng đi.
20 Chương 40 : Moka thơm nồng Mấy hôm nay Tấn Tuyên rất buồn phiền , vì anh không ngờ con gấu bông anh tặng lại chọc tức Vu Tiệp , đã 3 ngày rồi cô vẫn phớt lờ anh , điện thoại cũng không nghe , nhắn tin cũng không trả lời , anh chỉ muốn chạy ngay đến trường tóm lấy cô , cũng may hôm nay là Chủ nhật , nghe Tiểu Lâm nói cô đã về nhà rồi.