1 Phượng Ngô Sơn, xuân về hoa nở khắp nơi. Tuy rằng không giống như tiên cảnh có vạn mai nở rộ, ngân bạch tuyết sắc giao ánh nhưng nơi đây cây mơ bắt đầu kết trái, chim nhỏ kêu chiêm chiếp, ếch thì ộp ộp, bướm bay đầy trời, một vùng xuân ý dào dạt cũng có một phong thái riêng.
2 Thiên Lôi giáng sấm sét, càng không thể vãn hồi, chuyện này Quản Tam Quốc chính mắt chứng kiến. Không chỉ hắn, mà nửa ngày sau gần như tòan bộ Mai môn đều biết chuyện chàng hữu tình, thiếp có ý…Mai Hoa tiểu sư tỷ mà bọn họ yêu thương ,che chở, chiều chuộng…nở một đoa hoa đào thật lớn, đó còn là khách nhân cùng đến với đại sư huynh.
3 “Chúng ta trở về đi. ”Tiếng nói ôn nhuận từ phía sau vang lên, nhắc nhở Mai Hoa nên đối mặt sự thật. Nàng hít sâu, lại hít sâu, vẫn không lấy được tốc độ bình thường, từng bước, từng bước xoay người lại đối mặt với ” sự thật” kia…Kim Bình nhìn khuôn mặt nàng đỏ hồng, biểu tình lại mất tự nhiên đến cực điểm không khỏi bật cười.
4 Nhưng cuối cùng, Mai Hoa vẫn là không thể lý giải. Hồi tưởng lại, rõ ràng là chuyện chỉ vài năm trước lại cảm thấy xa xôi như từ kiếp nào, làm Mai Hoa không khỏi cảm thấy đau đớn trong lòng.
5 Kim Bình đến đây?Cho dù bị sét đánh trúng cũng không làm Mai Hoa khiếp sợ như vậy. Nàng cũng đã nghĩ đó là ảo giác, hơn nữa rất khó để không nghĩ như vậy.
6 Hắn nói……manh mối của Kim Thố đều bị mất hết, đến nay chưa rõ tung tích. Hắn nói…… Nếu không để nàng ở trong lòng, sao hắn lại ngày đêm bôn ba tìm tới đây để mang nàng về nhà?Hắn còn nói….
7 Bình nhi, chiếu cố muội muội. Thay thế nương, chiếu cố muội muội…*****“Phu quân? Phu quân?”Tiếng la thất thanh làm cho Kim Bình từ trong ác mộng tỉnh lại, đập vào mắt là gương mặt lo lắng của Mai Hoa, không phải gương mặt trắng bệch, không có dính máu tươi, không có bàn tay gầy gò trơ xuơng nắm lấy hắn dặn dò…“Không có chuyện gì, chỉ là ác mộng mà thôi”, Kim Bình lau mặt, giả đò như không có chuyện gì.
8 Mai Hoa sanh non. Mang thai hơn một tháng nhưng nàng không phát hiện, khi biết được thì vì nàng bôn ba nhiều ngày, vất vả, mệt nhọc nên thai nhi chưa thành hình đã bỏ nàng mà đi…“Nói như thế nào thì ta cũng là cha ruột của Thố nhi, chẳng lẽ ta sẽ hại nàng?”, Kim lão gia tức giận đến phùng mang trợn mắt mắng con trai ” chỉ vì không muốn ngươi vì cưng chiều Thố nhi quá mức mà làm ảnh hưởng tới cuộc sống của huynh muội các ngươi, nên ta mới cố ý giấu ngươi, trước kia ngươi luôn không tin ta, đều cho rằng người khác đa tâm, bây giờ thì tốt rồi, ngay cả thân sinh cốt nhục cũng mất đi, ngươi chắc là cao hứng lắm phải không?”“Huynh đệ, ta kỳ thật rất muốn đánh ngươi”, Quản Tam Quốc nhìn vẻ mặt phức tạp của hắn, cuối cùng thở dài, chỉ có thể nói ” nhưng xảy ra chuyện như vậy, ta tin tưởng ngươi còn khó chịu hơn bất kỳ ai khác, cho nên ta sẽ không nói thêm gì, ngươi tự mình giải quyết cho tốt”Doãn Thủy Hử đem theo rượu đến tìm hắn, không nói gì, chỉ vỗ vỗ lưng hắn, sau cùng hắn uống rượu suốt đêm.
9 Mai Hoa phiền lòng, nàng thực phiền. Kim Bình làm tổn thương lòng của nàng, thời điểm hắn không hỏi rõ phải trái, trắng đen đã phán tội cho nàng, còn nói hắn hối hận khi cưới nàng, nàng đã nghĩ khôn còn chuyện gì để làm người ta đau đớn hơn nữa nhưng mất đi đứa nhỏ chứng tỏ nàng đã nghĩ sai.
10 ''Ngươi là bị khùng sao?”, đại hồ tử không kiềm được tức giận, chửi ầm lên ” chúng ta là muốn cướp bóc, là cướp bóc, ai muốn mạng của ngươi, mau lấy tòan bộ tiền của ngươi ra đây” “Cái đó ta không thiếu”, Kim Bình lấy từ trong lòng ít nhất mười tấm ngân phiếu.