1 Edit : Bear
Nhị cô nương Lý gia của thành Bắc bị ngu ngốc rồi !
Loại tin tức không thể tưởng tượng nổi này giống như một mồi lửa đốt cả rừng mùa thu, không cần gió hay bão góp sức mà trong nháy mắt nó đã lan tràn đến cả phạm vi nông thôn của cái Liêu thành này.
2 Edit : Bear
Nhược Ngu bị ngón tay dài trêu đùa rất khó chịu, cô giãy dụa muốn trốn nhưng cái cằm khéo léo lại bị một bàn tay khác của hắn kiềm hãm, nhất thời cô không thể thoát khỏi hắn, cũng không thể khép miệng lại được, khiến cho từ miệng cô chậm rãi chảy ra một dòng nước, đôi mắt đẹp của cô tự nhiên cũng tích tụ một giọt nước mắt ủy khuất.
3 Edit : Bear
Thẩm Như Bách nay quỳ gối trước mặt bà, khẩn cầu bà đem đứa con gái si ngốc của bà gả cho hắn, bà còn có gì phải do dự nữa chứ?
Theo tình hình con gái bây giờ, cho dù thực sự còn có người thành tâm vào cửa cầu thân,thì nhất định cũng là kẻ có mưu đồ với gia nghiệp của Lý gia, làm sao bằng Trầm nhị công tử phẩm tính thuần lương như vậy chứ? Chỉ bằng lí do đó thôi bà đã nên đồng ý ngay rồi.
4 Edit : Bear
Một cô gái dù tuổi còn nhỏ đã tung hoành khắp đại giang nam bắc, trong mắt không chứa nổi một hạt cát thì làm sao lại chấp nhận cùng một cô gái khác chung chồng chứ ? Lý phu nhân không nhịn được mà nghĩ đến, lúc ban đầu khi bà đề cập với Lý Nhược Ngu chuyện cưới thiếp thất cho chồng bà thì mặt con bé rất lạnh, đôi mắt trưởng thành sớm của nó như mang ý chỉ đúng là bất lực với cách suy nghĩ của bà, làm mẹ như bà mà bị một bé gái như vậy khinh thường khiến bà thật xấu hỗ.
5 Edit : Bear
Liêu Thành có ba món bảo bối,chính là dưa muối, thuyền độc huyền, tắm trong đá!
Hai món đầu thì dễ giải thích rồi, đầu tiên là về món dưa muối, dưa muối được ướp bằng muối lấy từ mỏ muối địa phương, những miếng dưa cắt cỡ bằng ngón tay có màu xanh tươi sáng bóng, chỉ cắn một cái chúng ta đã có thể ăn hơn phân nửa bát cơm.
6 Không thể trách bọn thuộc hạ làm mất khí thế. . . Lý nhị tiểu thư bị điên sao ? Nàng ấy dám đùa giỡn cả “ Yêu diện Quỷ kiến sầu” của Đại Sở làm cho người ta không rét mà run này.
7 Khi Trử Kình Phong trở lại Dịch quán thì liếc thấy thuộc hạ của mình là Quan Bá thần sắc cổ quái, muốn nói lại thôi, liền ngồi ở ghế thái sư lười biếng hỏi: "Có việc muốn bẩm báo?"
Quan Bá nhịn rồi lại nhịn, sau cùng cũng không nhịn được nữa mở miệng nói: "Tư Mã, ngài.
8 Edit: Jessfann
Lời này làm cho sắc mặt Thẩm Như Bách khẽ biến, hắn bình tĩnh nhìn Lý Tuyền Nhi nói: “Bí tịch của Lý gia không dễ dàng truyền ra ngoài, ngay cả Lý lão phu nhân cũng không biết nó ở nơi nào, làm sao nàng tuỳ tiện tìm được?”
Lý Tuyền Nhi nghe xong lời này, trong lòng càng thêm khẳng định mình đã suy nghĩ đúng.
9 Edit: Hà
Lý Nhược Ngu rũ mắt, chơi đùa với mấy mảnh vải trong đó. Nàng mặc dù nói không lưu loát, nhưng nàng hiểu mọi người đang nói chuyện gì. Thanh âm kia là của Tam muội, nàng ở trong nhà thường xuyên có thể nghe được, "Ngốc tử" trong lời nói của Tam muội chỉ nàng.
10 Edit: Hà
Trử Kình Phong không hề cử động, mặc cho cái miệng chúm chím như quả anh đào kia đang dần thấm dầu đến trơn bóng, cuối cùng một xâu thịt thỏ vào hết cái miệng của nàng.
11 Edit: Hà
Nhưng mà tâm trạng không yên rốt cuộc cũng thả lỏng. Ít nhất tay chân nữ nhi vẫn lành lặn ngồi ở đó,nam tử tóc bạc đang ngồi bên cạnh nàng là người phương nào? Nghĩ tới chuyện này, cả người chấn động, đột nhiên nghĩ tới chuyện quản gia đề cập qua, dáng vẻ của người này nhìn qua rất giống bộ dáng của Trử Tư Mã, chỉ là còn trẻ mà đầu đã bạc.
12 Edit: Hà
Trử Kình Phong rũ mắt nhìn một lát, rốt cuộc cũng nhịn xuống cảm giác muốn ôm nàng vào lòng.
Nàng hôm nay tuy là người ngốc, nhưng hắn vẫn nhớ mãi không quên lựa chọn của nàng lúc thần trí còn tỉnh táo.
13 Edit: Thanh Phượng
Loại chuyện xui xẻo khó nghe như thế, ngay cả Chu di nương cũng không nén được mà trừng mắt liếc nàng ta một cái.
Kỳ thật trong lòng của Lý Tuyền Nhi cũng đang tức nghẹn.
14 Edit: Thanh Phượng
Lý phu nhân thường thấy nam tử Giang Nam nhã nhặn, nên cho rằng nam tử ở phương Bắc như hắn sẽ sòng phẳng dứt khoát. Nay có hộp lễ vật rất to được bày sẵn trên bàn, ngân phiếu giấy đất cũng vừa đúng lộ ra một góc hộp, chỉ chờ một câu nói của Tư mã đại nhân- Thả người hay không.
15 Editor:Ếch
Nhiều ngày nay, Nhược Ngu si mê việc huấn luyện “chim ưng”, mỗi ngày đều chọc con vẹt. Con vẹt kia cũng khá thông minh, nên việc huấn luyện đạt được chút thành quả: Mỗi ngày, sau khi cất cánh bay đi thì có thể tha trở về vật gì đó, có khi là cành cây, có khi là hoa dại.
16 Editor: Ếch
Lý phu nhân hoàn toàn không nghĩ tới hai người đến cầu hôn trong miệng quản gia lại là hai vị này. Tư Mã đại nhân cả người sát khí cuồn cuộn tới nhà bà làm gì.
17 Editor: Ếch
Long Hương không ngờ, nhị cô nương vẫn coi như ngoan ngoãn nhu thuận mà lão phu nhân đã tự làm bản thân xấu mặt trước. Cô hấp tấp đến giúp lão phu nhân vuốt ngực thuận khí.
18 Edit: jessfann
Lý phu nhân vốn muốn từ chối, nhưng mà Trữ Tư Mã lần này lại làm như lơ đãng nhắc tới buổi yến hội lần này biểu tỷ còn mời cả Lưu đại nhân bên Công bộ.
19 Edit: jessfann
Nhị cô nương trong ngực cũng không lên tiếng, chỉ dùng ngón tay kia chạm nhẹ lên trán của hắn, bị gối ném vào đầu nên có chút hơi sưng, sờ lên vẫn còn nóng, nàng sờ sờ vết thương đó…
Nếu có người nói Nhược Ngu chỉ có gương mặt là xuất sắc, ấy là họ chưa từng nhin thấy đôi tay của nàng, mười ngón trắng muốt như ngó sen, đầu ngón tay sáng bóng, xinh đẹp giống như được điêu khắc từ ngọc, được trải qua mài giũa cẩn thận.
20 Edit: Thanh Phượng
Lý phu nhân vừa nghe nhất thời ngẩn người ra, bà không nghĩ tới Quận chúa bề ngoài nhìn ấm áp nhưng trong lời nói lại đầy vẻ uy hiếp như thế này, không khỏi ngây ngốc một chút, liền nói: “Quận chúa, ý ngài ở đây là gì?”
Hoài Âm quận chúa mỉm cười, giống như người vừa nói chuyện bức người khác lúc nãy là một người khác, hướng thị nữ bên cạnh phất tay, thị nữ kia liền bưng một khay đầy tấu chương đến đặt trước mặt Lý phu nhân.