41 Hai tay của Triệu Lâm vẫn trong trạng thái lơ lửng trên không, nửa ngày, cũng không thấy Tô Cẩm Niên vươn tay cầm lấy sách bài tập của Tô Khả đi. Triệu Lâm chỉ có thể ngượng ngùng rồi nói câu, "Tô Khả.
42 Editor: BecuaconTô Khả nhìn Tô Cẩm Niên thờ ơ bên kia từ từ đến, trái tim nhỏ nhộn nhạo một hồi, là một tuần không nhìn thấy anh, anh lại đẹp trai hơn nha.
43 Editor: BecuaconTô Khả xoa xoa cánh tay của mình, lạnh quá, sau đó mở màn hình ra, cô tự nói với mình, trên đó là mười một giờ hai tám phút đâm vào mắt làm cô đau.
44 Tính năng của Porsche rất tốt, dĩ nhiên tốc độ chạy là rất nhanh, phong cảnh hai bên đã sớm thở phì phò một đường lui về sau. Mặt của Tô Khả vẫn ửng hồng như cũ, trên mặt thấm đầy mồ hôi, cả khuôn mặt cũng khó chịu nhíu chung một chỗ.
45 Hai năm sau…"Tô Khả, cái người này lại muốn chạy tới trường quân đội à?" Kiều Nhạc ngồi tại chỗ, đang cầm một quyển sách ‘thân thể con người’, nhìn thấy Tô Khả đang đứng trước gương quay trái quay phải, không nhịn được hỏi.
46 Tô Khả ra khỏi trường, tâm tình rất tốt. Cô lấy điện thoại di động ra, định gọi điện thoại cho Tô Cẩm Niên, chỉ là giọng nữ máy móc không ngừng lặp lại trong điện thoại: "Thật xin lỗi, số điện thoại bạn gọi đã tắt máy", khiến Tô Khả hận không thể quăng điện thoại di động của mình.
47 Ông nội Tô Cẩm Niên làm đại thọ tám mươi tuổi, cô mặc như vậy, có thể kì cục quá không?"Sao mặt ủ mày ê vậy?" Doãn Nhạc Hàm nghi ngờ nhìn Tô Khả. Tô Khả nói: " Chị Hàm, em mặc như vậy, có thể quá kì cục không? Cảm thấy có chút kỳ quái, không giống như quần áo mặc đi dự tiệc chút nào.
48 Nhà cũ của Tô giaGiăng đèn kết hoa, khách khứa chật nhà. Ông nội của Tô Cẩm Niên, Tô Đức Quang, mặc dù tám mươi tuổi rồi nhưng vẫn nhanh nhẹn và khỏe mạnh, thoạt nhìn thì giống ông cụ sáu mươi tuổi hơn.
49 Một câu nói này của Doãn Lạc Phong dọa mọi người sợ đến tới tấp nhìn Tô Khả. Vốn là mẹ Tô Cẩm Niên vẫn cười nhẹ nhàng thì khẽ cau mày mà không lộ dấu vết, nhìn Tô Khả từ trên xuống dưới, sau đó thấy chồng mình cũng nhíu mày nhìn Tô Khả, lập tức mỉm cười nói, "Ôi, mọi người mau vào ngồi một chút đi.
50 Buổi sáng Tô Khả đều dậy rất sớm. Vì là chủ nhật, không cần đi tới đơn vị của Tô Cẩm Niên, cho nên Tô Khả dậy sớm ngồi trên băng ghế ngẩn người nhìn điện thoại di động của mình, thỉnh thoảng khóe miệng lộ ra một nụ cười.
51 Tô Khả cho là mình sinh ra ảo giác, nhưng, bất luận cô chớp mắt thế nào thì màn hình trên tay rõ ràng cũng hiển thị vậy, Tô Khả kích động không thôi, cẩn thận từng li từng tí gửi đi một tin nhắn: Cẩm Niên?Nhưng mà bên kia lại không trả lời, cho dù như thế, buổi tối Tô Khả vẫn kích động như cũ nên khó có thể ngủ được.
52 Tô Cẩm Niên nhìn cũng không nhìn người kia một cái, trực tiếp đi tới trước mặt Tô Khả, anh nhìn thấy đầu tóc cô rối bời ở bên kia, khắp khuôn mặt đểu là nước mắt, nghĩ tới lúc anh vừa vào đã thấy một màn kia, đột nhiên một cơn lửa vô danh cứ trào lên như vậy.
53 Lúc cục trưởng Hà đến, khóe môi nhếch lên một nụ cười mất tự nhiên, tiếp đó hỏi Tô Khả mấy vấn đề, liền nói với Tô Khả nói: "Bởi vì bây giờ cô chưa có chứng cớ xác thực chứng minh cô là trong sạch, cho nên chờ cô truyền hết chai nước biển này, vẫn là tới đồn cảnh sát của chúng tôi, bởi vì đầu tiên cô là nghi phạm quan trọng, ở đồn cảnh sát, chúng tôi sẽ hỏi lại cô nhiều nội dung liên quan hơn.
54 "Hả?" Tô Khả chớp chớp mắt, vẻ mặt là "Anh vừa mới nói cái gì". Tô Cẩm Niên nhíu nhíu mày, sau đó tiếp tục lặp lại một lần: "Tô Khả, tôi chỉ cho em một cơ hội, đó chính là thứ bảy tuần sau, em tới đơn vị của tôi, chúng ta kết hôn.
55 Chưa từng ở chung một chỗ, làm sao có thể có chia tay. Cho nên anh có thể dễ dàng mà nói với mẹ mình, anh có thể chia tay. Mẹ của Tô Cẩm Niên kinh ngạc mà liếc mắt nhìn Tô Cẩm Niên, bà biết tính tình của Tô Cẩm Niên, bình thường anh quyết định chuyện gì, cho dù mười đầu bò cũng không kéo anh lại được, nhưng hiện tại anh lại đáp ứng ngay lập tức.
56 Tô Khả nghe được giọng nói của Tô Cẩm Niên, trái tim nhỏ chợt giật mình, "Cẩm Niên?" Trời đất ơi, nếu như không có nhớ lầm thì đây là lần đầu tiên Tô Cẩm Niên chủ động gọi điện thoại cho cô sao?Bên kia âm thanh Tô Cẩm Niên tiếp tục truyền tới, "Đồ phải chuẩn bị đủ toàn bộ.
57 Mẹ Tô Khả bị giật mình, hoàn toàn. Cho tới khi Tô Khả cúp điện thoại xong, mẹ Tô Khả còn ngây ngốc cầm điện thoại, không chớp mắt một cái nào. Trong đầu bà đầy câu nói kia của Tô Khả, "Con muốn kết hôn" "Con muốn kết hôn".
58 Khi Tô Khả chạy tới bộ đội, Tô Cẩm Niên đã chờ Tô Khả tại cửa rồi. Khi Tô Khả lại thấy Tô Cẩm Niên một lần nữa, nội tâm của cô sục sôi không thôi. Rốt cuộc, rốt cuộc đợi đến cái ngày này, từ nay về sau, tên của Tô Cẩm Niên anh đã dán sát vào Tô Khả cô rồi.
59 Trong lòng Tô Khả ấm áp, tự cô ở đầu điện thoại bên này gật đầu như gà con mổ thóc, dùng giọng nói vô cùng thùy mị như nước nói với Tô Cẩm Niên: "Được ạ.
60 Mở phiên toà. Ở chỗ vợ chồng nhà họ Vương, luật sư bọn họ đang dùng máy vi tính để PPT, trên màn hình lớn, cái gọi là chứng cớ là hình thức phát những tấm hình, sau đó, người luật sư kia trình một phần tài liệu trong tài liệu lên cho quan toà, mà những cái được gọi là "chứng cớ" cũng nhắm thẳng vào phạm nhân Tô Khả.