1 Nhã Nhạc, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, được một tên xã hội đen bang Hồng Long nhận nuôi từ lúc năm tuổi. Năm tuổi, nàng tiếp nhận mọi sự giáo dục hà khắc để trở thành xã hội đen, nhưng cuộc sống so với khi còn ở cô nhi viện thì khá hơn nhiều bởi vì cha nuôi nàng cũng có khá nhiều tiền.
2 Bắt đầu từ ngày đó trở đi, sóng gió ập đến. Trong bang không biết làm sao luôn có người cố ý gây sự, chia rẽ nội bộ, có người còn tự ý bỏ sang bang khác.
3 Nhã Nhạc mở mắt. Không ngoài dự đoán, thân thể đau nhức, xương cốt rã rời. Một mùi ẩm mốc xộc vào mũi. Nhã Nhạc phóng mắt nhìn xung quanh. Nhờ ánh sáng từ 3 viên dạ minh châu khảm trên tường, có thể đoán đây là một mật thất bí mật chuyên dùng để chứa đồ, vì căn phòng không lớn không nhỏ, lại làm bằng đá, nửa căn phòng còn chất chồng những rương hòm mốc meo và bụi bặm, ngoại trừ chiếc giường bạch ngọc Nhã Nhạc đang nằm ra, nhìn chung là bẩn thỉu.
4 Ngươi là nữ chủ xuyên không. Ngươi tỉnh dậy. Đập vào mắt sẽ là đỉnh giường đẹp đẽ. Nhìn xung quanh sẽ thấy khuê phòng trang nhã. Lắng tai sẽ nghe thấy tiếng chim hót líu lo ngoài vườn.
5 Cuối xuân, cỏ non mơn mởn, trăm hoa khoe sắc. Không gian đầy nắng và ấm áp ấy dù tràn ngập khắp nơi, cũng không thể lan đến hoa viên đã cháy rụi của Tàng Kiếm sơn trang.
6 Ngày Thanh Minh. Bạch Dật Quân đứng trước đại môn của Tàng Kiếm sơn trang, cao giọng hỏi Tương thần y: "Tương tiền bối, ngài khi nào thì trở về Vân sơn?"Tương lão cười khà khà, vuốt chòm râu trắng bạc: "Lão phu định qua Thanh Minh mới trở về.
7 Không chỉ bình phong tơ tằm, gỗ đàn hương, chén lưu ly tinh xảo, cả thư tịch, họa đồ tinh mĩ cũng không thiếu. Phòng Vip không hổ là phòng Vip. Không những không gian rộng rãi, không khí thoáng mát, phòng ở bài trí thanh tao, đồ dùng chất liệu trân quý, mà phong cảnh bên ngoài cũng thật kì vĩ bao la.
8 Tiểu đêm là một thói xấu. Ai cũng đã từng nghe cha mẹ nói qua và đó là một định nghĩa bất di bất dịch. Thế đã ai tự hỏi vì sao hay từ khi nào tiểu đêm lại thành một hành động gây ra hậu quả xấu chưa?Với cuộc sống hiện đại đầy đủ tiện nghi, hẳn câu trả lời của chúng ta sẽ là: Vì nó gây mất ngủ.
9 Sau Thanh Minh, tất cả âm linh ma quỷ lũ lượt kéo nhau trở về Minh Ti. Còn kinh khủng hơn cả sông Trường Giang mùa lũ, dòng người, à nhầm, dòng sông linh hồn có thể cuốn trôi bất cứ thứ gì trên con đường trở về của nó.
10 Người đến là Vũ Thiên Lăng. Hắn vừa nhìn thấy Nhã Nhạc yên ổn nằm úp sấp trên giường liền thở phào nhẹ nhõm. Nếu tinh tế để ý, có thể thấy hơi thở của hắn hơi hỗn loạn.
11 Xe ngựa lọc cà lọc cọc lăn bánh trong thông đạo tối đen. "Rầm rầm! Xoạch! Vút vút!!!. . . " Tiếng cơ quan khởi động, tiếng binh khí va chạm khiến Nhã Nhạc đã ngủ thiếp đi từ lâu cũng phải bừng tỉnh.
12 Thanh minhTiết trời ấm áp, không khí trong lành. Nhã Nhạc quỳ lạy trước ngôi mộ ngày ngày được A Đại phát quang cỏ dại, A Tam dọn dẹp sạch sẽ của ba người Tần gia, bao gồm cả Tần Nhạc.
13 Nhã Nhạc mím môi, cúi gằm mặt, nắm chặt nắm tay như muốn khảm móng vào chiếc hộp bạch ngọc. Hít một hơi sâu, nàng thả lỏng tay ra rồi ngẩng đầu đối diện với Tương Kiến Hoan: "Ta chấp nhận điều kiện.
14 Nhã Nhạc rùng mình bật dậy. Toàn thân nhớp nháp, ướt sũng mồ hôi. Quần áo dính chặt vào thân thể, khó chịu vô cùng. Một chiếc khăn tay từ trên trán Nhã Nhạc trượt xuống.
15 "Lạc Tồn Cổ vốn là loài cộng sinh trong thân thể con người, sống bằng cách uống máu độc và hấp thụ nội lực. Nhưng đặc biệt ở chỗ, nội lực mà ngươi dùng để áp chế Lạc Tồn Cổ sẽ không bị mất đi, vào lúc ngươi bị phế hết võ công, bị người dồn đến bước đường cùng, còn có thể phát động ra ngoài, thậm chí uy lực còn mạnh gấp 5 lần nội lực tích lũy.
16 Cửa phòng két một tiếng mở ra. Tương Kiến Hoan áo quần chỉn chu đứng chắn tại cửa, che hết phong cảnh bên trong phòng, không nóng không lạnh hỏi: "Đến làm gì?"Sắp vào hè, những cơn gió mát thổi qua mà Nhã Nhạc cảm giác lạnh như gặp phải gió mùa đông bắc.
17 -Một năm sau-“Vù…phập phập. ” Trong nháy mắt, hai cây ngân châm mảnh dài ánh bạc được phi cắm vào tường. Một chiếc xuyên chết một con ruồi. Đây là của Nhã Nhạc.
18 Thấy không khí im lặng không thú vị, Tương Kiến Hoan đành tự tìm đề tài để nói. Nghĩ đi nghĩ lại, thế nào mà Tương lão lại thốt ra một câu: "A Nhạc, con thấy sư bá của con thế nào?"Nhã Nhạc trợn mắt.
19 Tác giả có lời: Ngoại truyện viết ra mục đích chỉ để giải trí và giải thích một số hành động kì lạ của nhân vật ^^~Thật sự thì, tình yêu của hai lão nhân gia cường đại không đơn giản chút nào.
20 Hôm nay trời xanh gió mát, bách hoa đua nở, chúng điểu cùng ca, mãn không gian đều là tiếng cổ tranh réo rắt như gần như xa của Đường Khuynh Ca, so với việc vùi đầu vào đọc y thư, càng thích hợp hoạt động ngoài trời.