Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Quan Cư Nhất Phẩm

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự
Số chương: 1882
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Những năm Gia Tĩnh thời Minh, đương kim thánh thượng bỏ bê chính sử, theo đuổi tu tiên, suốt ngày luyện đan hưởng lạc. Giao hết quyền hành cho phụ tử Nghiêm Tung khiến cho triều cương thối nát, hạng a dua xu nịnh, bất tài vô tướng nắm quyền cao chức trọng.

Danh sách chương Quan Cư Nhất Phẩm


Chương 100: Đỗ Đầu Thi Huyện (1)

101 Nghĩa cũng như tên, thi huyện là khảo thí tổ chức ở huyện, với khả năng một huyện cung cấp trường thi cho mấy trăm thậm chí là mấy nghìn khảo sinh thì điệu kiện của nó ra sao khỏi nói cũng biết.


Loading...

Chương 101: Đỗ Đầu Thi Huyện (2)

102 Đề văn bát cổ là: nhân nhi khả dĩ bất như điểu hồ? Mục mục văn vương. Đề thơ là năm câu tám vần, ngũ quan tiên đáo. Đáng lý ra Đại Minh trọng văn bát cổ, tiêu chuẩn đều là làm hai bài văn bát cổ, nhưng cuộc thi ở huyện phủ mức độ tự do lớn, huyện lệnh có thể lấy một bài thơ Thí Thiếp ra thay cho văn bát cổ.


Chương 102: Đỗ Đầu Thi Huyện (3)

103 Sau khi phá đề, chuyện trở nên rất đơn giản rồi, thừa đề, khởi giảng, cuối cùng thành một bài dài. Không cần tới nửa canh giờ một bài văn rực rỡ gấm hoa, lưu loát thông thuận đã xuất hiện trên giấy.


Chương 103: Họa Bình

104 Lời vừa phát ra, toàn trường thi cả kinh, mọi người ào ào ngẩng đầu lên, cho dù cắt đứt dòng suy nghĩ cũng muốn chiêm ngưỡng người đứng đầu thi thuyện lần này.


Chương 104: Họa Bình (2)

105 Trong ngõ vang lên kiếng mở cửa kén két, từng luồng sáng từ trong khe cửa chiếu ra.

Những người hàng sớm tay cầm đèn, tay sách đao chạy ra ngõ, nhìn bốn xung quanh, không hề thấy có gì khác thường, bất giác đưa mặt nhìn nhau, có người run giọng hỏi:

- Chẳng lẽ có ma thật?

Lời vừa mới dứt, một trận gió thồi qua ngõ, phát ra tiếng ù ù.


Chương 105: Họa Bình (3)

106 Thẩm Mặc bảo Họa Bình đừng khóc, trước tiên đem chuyện nói ra rõ ràng đã. Họa Bình khóc như mưa bắt đầu kể.

Thì ra Họa Bình họ Lãnh, cả nhà từ thời cụ tổ đã làm công cho Ân gia, cha nàng cũng không ngoại lệ, mười mấy tuổi liền vào hiệu cầm đồ Nghĩ Hợp Nguyên của Ân gia làm học việc.


Chương 106: Từ Vị (1)

107 Ân lão gia mất mặt lớn, nhưng ngại thể diện không phát tác ngay khi đó. Đợi tới khi về tới nhà thì nổi giận lôi đình, muốn trói Lãnh triêu phụng tới hỏi cho ra nhẽ.


Chương 107: Từ Vị (2)

108 Hiệu cầm đồ Nghĩa Hợp Nguyên nằm ở tây bắc sân miếu Thành Hoàng, biển cửa hiệu hết sức bắt mắt, đi tìm không khó chút nào.

Nhưng khi Thẩm Mặc đi tới gần thì thấy ở cửa trên biển gỗ hôm nay nghỉ làm, trước cửa còn có rất nhiều khách đang xôn xao nghị luận, y giỏng tai nghe một chút, chẳng qua chỉ là nói Tứ đại triêu phụng của Nghĩa Hợp Nguyên bị thua hết rồi, có thể gượng được hay không cũng là vấn đề, khẳng định là mấy nhà bên Sơn Âm ngáng chân v.


Chương 108: Từ Vị (2)

109 Thấy Thẩm Mặc nói muốn đi, mọi người vội đứng dậy tiễn chân, ai ngờ y chẳng thèm nhìn ra cửa, mà đi thẳng vào gian trong.

Mấy vị triêu phụng tái mặt, vội đuổi theo gọi:

- Không được đâu.


Chương 109: Thuận Chi Tâm Ẩn

110 - Thế này sao mà đủ?

Thẩm Mặc lắc đầu:

- Xin đưa lên một bữa cơm ngon.

Từ Vị cuối cùng gặp phải người mặt dầy hơn mình thật rồi, biết rằng bữa cơm này không thoát được, chỉ đành mang một đĩa rau dại lên, nói:

- Vô giai hào chích bị sơn thượng tề thái, nhất thái nhị đản tam ngư tứ nhục, duy kỳ tối vi dưỡng nhân!

Ý tứ là ta cũng chẳng có gì ngon, chỉ có thứ đan xen giữa cỏ và rau này thôi, ngươi không ngại nhạt thì ta sẽ điều chỉnh cho ngươi.


Chương 110: Thuận Chi Tâm Ẩn (2)

111 Thẩm Mặc đứng dậy nhìn lại, liền thấy ở cửa có hai nam nhân lớn tuổi đứng sóng vai với nhau, một mặt mày trắng trẻo, tướng mạo thanh tú, thêm vào ba chòm râu chỏm dưới cằm, áo bào rộng tay trên người, giống y hệt nhân vật phong lưu thời Ngụy Tấn.


Chương 111: Thuận Chi Tâm Ẩn (3)

112 Tán gẫu là tốn thời gian nhất, bất tri bất giác hai canh giờ đã đi qua.

Đang hứng trí thì đột nhiên phát hiện ra hết rượu rồi, Từ Vị lắc từng vò rượu một, chẳng có cái nào có chút tiếng động, liền loạng choạng đứng dậy, há mồm ra nói:

- Chuyết.


Chương 112: Thi Phủ (1)

113 Ngày hôm sau không có việc gì, Thẩm Mặc liền ở nhà ngủ nướng, tới chiều mới mò dậy ăn cơm, Trường Tử nới cho y biết, Họa Bình cô nương có qua, nói Từ tiên sinh đã tới Ân gia, xí xóa chuyện kia rồi, cha nàng và ba vị triêu phụng tất nhiên cũng không sao nữa.


Chương 113: Thi Phủ (2)

114 Phải nói rằng mẫn cảm với sự thay đổi của thời cuộc thì thương nhân dứt khoát là một trong số đó, mà loại mẫn cảm này lại nhanh chóng thể hiện ra ở mặt giá cả, trong hai ngày ngắn ngủi, giá gạo trong thành Thiệu Hưng tăng lên gấp đôi, giá muội càng tăng vọt, từ ba tiền lên tới tám tiền.


Chương 114: Thi Phủ (3)

115 Các đồng sinh ứng thí đã đợi trong đại đường, nhưng huyện tôn đại nhân thì vẫn chưa tới.

Thẩm Mặc cúi đầu, lo lắng vì nguy cơ đông nam, y rất muốn làm chút gì đó cho quốc gia, nhưng không sao nghĩ ra được, rốt cuộc là nên làm gì.


Chương 115: Tân Tri Phủ (1)

116 Trong hậu đường huyện nha, trên bàn nhỏ đầu giường, mấy món ăn vặt, một bầu rượu, Thẩm Mặc ngồi xếp bằng đối diện với Lý huyện lệnh, nghe ông ta vừa dùng đũa gõ nhịp, vừa khẽ ngâm:

Dạ lai phong vũ thông thông, cố viên định thị hoa vô kỷ.


Chương 116: Tân Tri Phủ (2)

117 Lời này làm Lý huyện lệnh thấy rất thoải mái, nghĩ một lúc rồi trịnh trọng nói:

- Nếu Đại Minh đã có chuyện, Lý Vân Cử ta ăn lộc của vua, phải trung quân, chỉ cần kháng Oa chưa thành công, sẽ vẫn làm tiếp cái chức huyện lệnh.


Chương 116: Tân Tri Phủ. (3)

118 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 116: Tân tri phủ. (3)Dịch: lanhdiendiemlaNguồn: VVDChương này chính xác là chương 117 nhưng do bên VVD đánh nhầm, còn chương 116 thì gộp chung với chương 115 :DGiám Hồ nằm ở phía nam thành Thiệu Hưng, mặc dù rộng mênh mông bát ngát, nhưng mặt hồ phẳng lặng như gương, vì thế mà có cái tên ấy.


Chương 117: Tân Tri Phủ (3)

119 Chiếc thuyền nhỏ dừng ở bên thuyền hoa, bên trên thả một cái thang xuống, thuyền phu quanh đầu lại, nhe răng cười với hai người:

- Từ tướng công và vị Thẩm tướng công này, xin mời.


Chương 118: Tiểu Tam Nguyên (1)

120 Hai mươi tám năm trước, một vị thánh hiền an nghỉ trong sơn mạch Hội Kê phía tây thành Thiệu Hưng, trường sinh cùng tùng bách, bất hủ với núi xanh. Ông là thánh vương thiên cổ Dương Minh, một truyền kỳ tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ, sau khi chết tư tưởng vẫn chiếu rọi khắp thiên cổ.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Cực Phẩm Hôn Quân

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 104


Kiêu Thần

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 83


Tòa Thành Tội Ác

Thể loại: Quân Sự, Kiếm Hiệp

Số chương: 247



Phong Lưu Tam Quốc

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 367


Đường Chuyên

Thể loại: Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Quân Sự

Số chương: 100


Tống Y

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 605


Hoạt Sắc Sinh Kiêu

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 416