681 - Ta biết, ta biết. - Thẩm Mặc chậm rãi gật đầu nói: - Để cho ta suy nghĩ đã, trước mắt thì phải bình tĩnh, nếu như tự rối loạn đầu trận tuyến thì ai cũng cứu không được đâu.
682 Hàn huyên chút chuyện, người vẫn thay quyền Hàn Lâm viện sự vụ là Lữ Điều Dương bắt đầu bàn giao với Thẩm Mặc công việc thuộc chức trách chưởng viện.
- Nếu nói tổng thể thì chức trách của chưởng viện đại nhân như sau.
683 Dụ Vương phủ. Từng đợt tiếng ve kêu vang dưới những tán lá xanh rậm rạp khiến lòng người phiền táo, cũng may có tiếng đàn như tiếng suối chảy róc rách mới khiến tâm linh của người ta được vỗ về.
684 Bên cạnh Viên Vĩ trùng hợp là Cao Củng. Mặc dù Cao Túc Khanh người cũng như tên, vẫn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Nhưng Viên Vĩ vẫn cảm thấy, người này đang thầm sung sướng lắm đây.
685 Chẳng mấy chốc, Hoàng Cẩm thượng điện bẩm báo:
- Hoàng thượng, thần thú kia đã được đưa đến bên ngoài Tây Uyển môn rồi, có cho phép đưa nó tiến cung không ạ.
686 Các vị đại nhân trở lại kim điện. Gia Tĩnh đã sớm một bước ngồi ở đó, vẻ mặt như không biết gì hỏi:
- Chư vị ái khanh đã nhìn rõ chưa, đó có phải kỳ lân thật không vậy?
Có người thích nịnh nọt liền tranh ra thi lễ bẩm với Gia Tĩnh:
- Chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng, quả thật là kỳ lân hiện thế, bách tính oanh động, tất cả đều kích động hô to vạn tuế, chúc mừng thái bình thịnh thế a!
- Ồ, phải không? - Gia Tĩnh nhìn chúng đại thần nói.
687 Sau khi hạ triều, mấy người Từ Vị kéo Thẩm Mặc lại, không khỏi phân trần đã kéo y lên ngay xe ngựa, bắt đầu mồm năm miệng mười ép hỏi y.
Thẩm Mặc bị bọn họ làm cho đầu óc choáng váng, bất đắc dĩ đầu hàng nói:
- Dừng.
688 Phiền não của Thẩm Mặc cũng là phiền não của bách quan. Bởi sau khi tướng vị ổn định, Từ Giai rốt cuộc ra tay, ông ta bắt đầu đổi mới lại trị vốn đã đục ngầu đến kinh khủng của hướng Gia Tĩnh triều.
689 Gia Tĩnh dù sao cũng đã già, không có phần quyết đoán cùng nhuệ khí đó nữa. Vừa nghĩ đến vì đổi lại Nghiêm Tung mà thực hiện quá độ bình ổn chính quyền, mưu đồ dài lâu của mình, nỗi dày vò và lằng nhằng phải chịu đựng, ông ta liền không có dũng khí trở lại một lần nữa.
690 Giao thừa năm Gia Tĩnh thứ 41, tiếng pháo nổ đì đùng tiễn đưa năm cũ.
Trong Dụ vương phủ đèn hoa rực rỡ, cung nhân cười nói vui vẻ, trên từ Mạnh Xung, Phùng Bảo thường ngày ngứa mắt nhau, dưới tới thái dám cung nữ bình thường, mặt hoặc mang nụ cười dè dặt, hoặc nụ cười sáng lạn.
691 Gió bắc gào thét, nén hương cháy rất nhanh, chẳng bao lâu chỉ còn lại một đoạn chừng nửa tấc, thấy các quan viên vẫn không hề nhúc nhích, Trần Hồng sai thủ hạ chuẩn bị xích sắt, thừng gân trâu, chuẩn bị bắt người.
692 Hoàng đế nam tuần tuần là đại sự quốc gia, đúng là vạn người xuất hành, thiên hạ rối loạn, có quá nhiều công tác chuẩn bị phải làm, bách quan mặc dù bị uy quyền hoàng đế chấn nhiếp, giận mà không dám nói, nhưng muốn bảo bọn họ cam tâm tình nguyện phối hợp là không thể nào.
693 - Có. . .
Đám thủ hạ còn chưa đáp lời, đã có giọng nói lãnh đạm vang lên ở hậu môn, cả đám quay người lại thấy một nam tử trung niên gầy gò mặc áo vải, tay cầm đèn lồng đi tới.
694 Xem xong thư của Hải Thuy, Viên Vĩ tức lắm, ông ta biết dựa theo hành trình định sẵn, thánh giá tới Hoài An trú chân thì không đủ thời gian chuẩn bị nữa, tới khi đó Hải Thụy gặp họa, hoàng đế nổi giận thì ông ta cũng khốn đốn.
695 - Thiên hạ của nhà nào nhà đó chịu trách nhiệm.
Hải Thụy không chút do dự nói:
- Đại Minh từ khi khai quốc tới nay, vương thân, quận vương, hoàng thất trải khắp thiên hạ.
696 - Thì cứ tham tấu đi.
Thẩm Mặc bật cười:
- Huynh là ngự sử đại nhân, chẳng phải muốn tham tấu ai thì tham tấu sao?
- Người này thân phận không tầm thường, tôn quý vô cùng, địa vị không thể dao động, không có huynh giúp đỡ, ta không hạ được, thậm chí chẳng thể tham tấu được.
697 Bị câu hỏi của Lâm Nhuận làm không thể phản bác được, Thẩm Mặc im lặng một lúc mới nói:
- Tham tấu một một khai quốc thân vương không có chứng cứ sắt thép là không thể được.
698 Đường đi ở Thượng Hải toàn rải bằng đá xanh, nhưng không phải loại hay thấy ở vùng sông nước Giang Nam, mà là dùng loại đá đầy hình trụ xếp thật kín thành đường, có thể tưởng tượng ra được tốn công ra sao.
699 - Thái gia, ngài mót tiểu à?
Trong hậu đường huyện nha, Thẩm Mặc ôm bụng cười ngăt ngoẽo:
- Này tứ ca, ngươi mới bao tuổi mà đã không nhịn được tè rồi?
- Ngươi đừng trêu ta nữa.
700 Theo lời tự giới thiệu của Sa Vật Lược, hội Da Tô của ông ta được giáo hoàng La Mã thừa nhận, do đồng hương kiêm bạn thân của ông ta là La Diệp Lạp sáng lập, ông ta là một trong số nguyên lão.