741 Mùa đông năm Gia Tĩnh thứ 42. Chỉ chớp mắt Thẩm Mặc đã đến Lễ bộ đi làm, đã hơn hai tháng ở chung với thủ trưởng đồng liêu, cũng cực kỳ hòa hợp.
Thật ra muốn không hòa hợp cũng khó, bởi vì Lễ bộ thượng thư Nghiêm Nột cùng tả thị lang Lý Xuân Phương đều là người tốt bụng mà triều đình đều biết, cộng thêm Thẩm Mặc, hữu thị lang từ trước đến nay tính tình luôn tốt.
742 Mùng 8 tháng 11 là đông chí, qua đông chí liền nhập cửu, cũng chính là tục ngữ nói 'sổ cửu hàn đông', phải qua chín chín tám mốt ngày mới có thể vượt qua được mùa đông này.
743 Trương Cư Chính vừa nói ra khỏi miệng, không khí hài hòa trong phòng bao hơi thay đổi.
- Vậy theo ý Trương đại nhân chúng ta nên bỏ mặc?
Lâm Nhuận mặt vẫn tươi cười.
744 Hồ Tôn Hiến vì sao bị ghét như thế? Đạo lý đơn giản, đây là xã hội Đức trị, đức hạnh là thước đo xấu tốt, ngươi làm gì không quan trọng, công trạng lớn nhỏ cũng vô nghĩa, quan trọng là phải hợp tiêu chuẩn người đọc sách.
745 - Có điều lời ông ta cũng là rắm thối.
Cao Củng chẳng hề nể nang nói:
- Người làm quan vì quân vương giải ưu sầu, vì bách tính giải nạn, gặp phải khó khăn phải khắc phục, chứ không thể hơi chút hi sinh tiểu dân, bảo vệ đại cục của ông ta.
746 - Ý đại nhân là tuyển người cường tráng trong nạn dân làm binh?
- Đúng, tuyển người cường tráng mạnh mẽ ra, một có thể bảo vệ quốc gia, hai dễ quan lý nạn dân, ba chỉ có gia đình đi lính mới không thể chạy.
747 Nhìn thấy lá cờ đó, Thẩm Mặc vứt béng "núi Thái Sơn đổ trước mặt cũng không biến sắc " lên tận chín tầng trời, gấp giọng nói:
- Mau ra ngoài xem sao.
748 Tới cửa Tây Uyển, thấy cấm quân đang tập kết, kiệu vừa tới gần, tức thì có đội nhân mã tới tra hỏi, giáo úy dẫn đội là thân binh của Tiêu Anh, Thẩm Mặc liền nói:
- Bản quan là Thẩm Mặc.
749 - Sư phụ nói thế làm học sinh cũng muốn học rồi.
Thẩm Mặc hắt hơi:
- Mới đứng một lúc đã hắt hơi. . . Hôm nào sư phụ dạy học sinh nhé.
- Ha ha được, chọn ngày không bằng gặp này, hôm nay dạy ngươi mấy chiêu.
750 - Đương nhiên không phải.
Thẩm Mặc lắc đầu:
- Từ thủa ban đầu đời Tần dùng nhiệt suối nước nóng, tới Tây Hán dùng nhiệt bếp lò rồi tới Đông Hán đào hầm tăng nhiệt, phát triển tới ngày hôm nay đã có nhiều cách thức phù hợp từng vùng.
751 Nhược Hạm lo lắng nói:
- Thiếp đi cùng lão gia.
- Không cần, ta đi vạch trần lời nói dối, nàng theo làm gì.
Rồi nhảy xuống xe ngựa nói lớn:
- Cho ta một con ngựa.
752 - Đại nhân, xem ra hôm nay không qua được núi Lão Quân rồi.
Tam Xích nói lớn.
Thẩm Mặc vén mũ da, lộ tai ra ngoài:
- Ngươi nói cái gì?
- Thuộc hạ nói xem ra hôm nay không qua được núi Lão Quân rồi.
753 Bên ngoài gió bắc gào thét, tuyết trắng tung bay, bên trong lại yên tĩnh, ngay cả tiếng mở nhỏ xuống lửa cũng nghe rõ ràng.
Thẩm Mặc đã cho cơ hội xuống nước, Tiêu tiên sinh ánh mắt càng trở nên hung ác nhìn Thẩm Mặc.
754 - Ca, sao lúc nào cũng hung dữ thế.
Dã Nhi bất mãn véo tay ca ca:
- Muốn ăn thịt người à?
Thấy hai bên muốn đánh nhau, Dã Nhi thấy mình phải tách bọn họ ra.
755 Có điều Từ Giai không địch giải thích, ông ta quay về chủ đề cũ:
- Trước tiên ổn định thượng tầng tông thất, khai đao với trung hạ tầng, phân hóa chúng, đợi trung hạ tầng bị phân hóa hết, số ít không còn đáng sợ nữa.
756 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 729: Thành bại (1)Dịch: lanhdiendiemlaNguồn: VipvandanTrương Cư Chính lại cười lạnh:- Đó chính là chỗ đáng hận của hắn, sư phụ nhiều lần ám thị, hắn giả như không hiểu, ra vẻ ông làm gì nổi ta, thứ họa này không thể giữ lại.
757 "Ít nhất phải ra dáng nam nhân chứ!" Thẩm Mặc thở dài, chỉnh y phục, bước vào gian phòng của Tô Tuyết.
Trên bàn tròn giữa phòng có bình hoa chỉ cắm một bông hoa mai le loi, cánh hoa mỏng manh, nhưng tỏa hoang thoang thoảng.
758 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 729: Thành bại. (2-6)Dịch: lanhdiendiemlaNguồn: VipvandanHồ Tôn Hiến cứ viết, Trịnh tiên sinh ở bên nhìn thấy :" Thần đọc thượng dụ, kinh hoàng vô chừng.
759 - Nàng làm thế khiến cả đời ta không yên thì có.
Thẩm Mặc đẩy cửa ra ngoài, hỏi Tam Xích:
- Tô cô nương đi lúc nào?
- Đi từ sáng sớm.
Tham Xích cười ám muội:
- Tô đại gia nói dạy đàn cho vương phi , còn nói đại nhân mệt rồi, để người ngủ thêm.
760 - Đại nhân đừng giấu nữa, mạt tướng chịu được mà.
Thích Kế Quang đau đớn nói:
- Nhìn Đàm Luân, Doãn Phượng bị gọi tới Bắc Kinh là mạt tướng biết đại soái sắp bị gạt bỏ rồi.