721 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 697: Liên hoàn Uyên ương trận!Dịch: lanhdiendiemlaNguồn: VipvandanKế sách hư hư thực thực của Thẩm Mặc quả thực không cao minh bao nhiêu, nhưng kết quả có linh hay không thì còn phải nhìn đối thủ -- may mắn chính là, đối thủ lần này còn không bằng y, lại để y đùa giỡn cho quay mòng mòng, thất bại thảm bại hết sức mơ hồ.
722 Trần Hồng thầm nghĩ không ổn. Một chiêu Thiết bản kiều, lại lộn người trở về, nhưng vẫn tránh không thoát một kích như rắn độc le lưỡi.
(Thiết bản kiều: tuyệt chiêu cứu mệnh né tránh ám khí của đối phương bằng cách ngả người ra sau ngửa mặt lên trời)
Thì ra lần đầu tiên thì Hà Tâm Ẩn quả thật bị ngã đến thất điên bát đảo, nhưng hắn nội lực thâm hậu, tính tình cứng cỏi, bị nước lạnh kích thích liền phục hồi tinh thần lại.
723 Quan Cư Nhất PhẩmTác giả: Tam giới đại sưChương 697: Liên hoàn Uyên ương trận! (2)Dịch: lanhdiendiemlaNguồn: Vipvandan- Nói, hôm đó ngươi thấy bao nhiêu người? - Nghiêm Thế Phiên lớn tiếng hỏi.
724 Có vài thứ một nam nhân phải có. Nếu lấy số lượng để nói thì tuyệt không tính là thứ hiếm hoi gì, nhưng đối với mỗi người mà nói, chỉ thứ này, mất là không bù lại được, không có phụ tùng thay thế, không cho trao đổi.
725 Thời khắc nguy nan, toàn bộ văn võ quan viên bỏ xuống thành kiến phe phái, vì cùng một mục tiêu mà đoàn kết lại, dựa theo chỉ huy của Thẩm Mặc, tiếp tục nhắn nhủ tinh thần cho các binh lính bị rải rác mỗi người mỗi nơi.
726 - Đúng rồi đại nhân, chuyện ngài giả truyền thánh chỉ có thể sẽ gặp phiền phức gì hay không? - Các tùy tòng nhỏ giọng hỏi.
- Ta truyền sao? - Lâm Nhuận nói: - Ngươi lặp lại lời đó cho ta thử xem.
727 Kế sách hư hư thực thực của Thẩm Mặc quả thực không cao minh bao nhiêu, nhưng kết quả có linh hay không thì còn phải nhìn đối thủ -- may mắn chính là, đối thủ lần này còn không bằng y, lại để y đùa giỡn cho quay mòng mòng, thất bại thảm bại hết sức mơ hồ.
728 - Nói, hôm đó ngươi thấy bao nhiêu người? - Nghiêm Thế Phiên lớn tiếng hỏi.
- Vài ba nghìn. . .
Người đó nhỏ giọng nói.
- Ừm,
Nghiêm Thế Phiên nói:
- Ngươi đã quên ta ghét nhất bị cái gì rồi hả.
729 - Đây có phải là hai ba mươi người đâu?
Mặc dù Oa nô tương đối khờ khạo, không thích kén cá chọn canh, nhưng cũng không thể lừa dối như thế chứ? Cũng không quản là trên dưới tôn ti gì hết, chúng đều kháng nghị:
- Hai ba mươi cái hai ba mươi người thì đúng hơn!
- Ảo giác, nhất định là ảo giác.
730 Tiếng la giết trên chiến trường dần dần nhỏ đi, cuộc nói chuyện giữa Thẩm Mặc và Lâm Nhuận đã đến thời khắc quan trọng.
Lâm Nhuận gỡ xuống hồ lô bên hông, đặt bên mép khẽ tu một ngụm, rồi hỏi Thẩm Mặc:
- Huynh cảm thấy một quốc gia thế nào mới có thể phồn vinh yên ổn?
- Mệnh đề này lớn quá.
731 Năm tháng như thoi đưa, Gia Tĩnh vẫn là Gia Tĩnh, nhưng đã sớm không phải là thanh niên thiên tử như 40 năm trước có can đảm đối nghịch với quan viên khắp thiên hạ nữa rồi, nếu như đặt ở 40 năm trước, trận náo loạn lần này của bọn Cao Củng, Lưu Đảo tuyệt đối không có kết cục tốt.
732 Trở lại kinh thành, không cần phải kề kề hầu hạ cạnh hoàng đế nữa. Thẩm Mặc về đến nhà, phu thê cửu biệt cuối cùng đoàn tụ, phụ tử cách biệt gặp lại, tự nhiên muốn an hưởng một đoạn thiên luân chi nhạc.
733 Quý danh của A Cát gọi Thẩm Chí Khanh, quý danh của Thập Phân gọi Ân Sĩ Khanh. Tuy nhiên Ngụy tiên sinh cứ cảm thấy hài tử do một cha mẹ nuôi thì nên có họ như nhau, cho nên cứ gọi cả hai đứa một họ Thẩm.
734 Lại nói Thẩm Mặc vào gian phòng của Nhu Nương, ung dung ngồi trên giường, gõ thước vào mặt giường nói:
- Ra cả đi hai con chuột nhắt.
Dưới giường có chút động tĩnh, nhưng rất nhanh lại biến mất.
735 Bắt đầu từ ngày đó, hai tiểu hài tử của Thẩm gia dưới sự giám thị nói được thì làm được của Nhược Hạm, bắt đầu lịch trình 'hối cải để làm người mới'.
736 (Sinh nhật đầu tiên của trẻ con sau khi sinh không phải là ngày sinh ra một năm sau mà là 100 ngày sau khi sinh, tục xưng "Trăm tuổi", ý là nguyện hài tử sống lâu 100 tuổi.
737 Từ Giai cùng mấy vị quốc công dẫn theo công khanh bách quan nghênh giá tại ngoài cửa vương phủ, tiếng gió thổi vi vu, giữa sân người đông nghịt, nhưng lặng ngắt như tờ.
738 Con trai của Viên Vĩ cũng không cam nói:
- Phụ thân vì hoàng thượng suốt đời tận trung, cũng không phạm sai lầm lớn, nếu đã rơi xuống kết cục này, hài nhi trong lòng không phục!
- Nghịch tử! - Viên Vĩ dùng hết hơi sức cuối cùng tát cho hắn một cái: - Nếu ngươi không chiếu theo lo liệu, Viên gia chúng ta cách đại họa không xa đâu!
Con hắn bụm mặt, buồn bực nói:
- Hài nhi biết rồi.
739 Từ xưa 'kẻ mưu nghịch, hành quyết không cần đợi'. Bút son vừa vạch xuống, Hình bộ liền suốt đêm viết Phạm do bài*, cũng đưa tin cho Thuận Thiên phủ, lệnh ngày mai trước khi hừng đông phải bố trí thỏa đáng pháp trường , cũng phái binh lính duy trì trật tự.
740 Rời khỏi rất xa pháp trường, rời xa cái mùi máu tươi như có như không đó, tâm tình Thẩm Mặc cũng tốt hơn, y từ trong tay vệ sĩ tiếp nhận xe đẩy của Thôi Duyên, đẩy ông ta đi chầm chậm trong con hẻm yên tĩnh.