1 Diêu Trì tiên nữ bị đọa xuống phàmTế Thất Tuyên vương chiêm bao đặng vợNhắc lại từ khi Trụ diệt, Châu Hưng, vua Văn Vương kế vị, nhất thống san hà. Thiên hạ bốn phương an cư lạc nghiệp.
2 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ HaiTề Tuyên Vương săn bắn non xanh,Chung Vô Diệm hái dâu rừng vắng. Khi Tuyên Vương nghe Yến Anh nói vậy thì cười mà rằng:- Nếu vậy thì điềm chiêm bao của trẫm đây thiệt lắm, vì lúc trẫm thức dậy, thì trẫm nghe trống điểm ba dùi, từ đầu chí cuối trẫm nhớ hết, không sai một mảy, tiên sanh hãy bàn thử coi hung kiết thế nào?Yến Anh liền suy đoán một hồi rồi cúc cung mà chúc mừng cho vua và nói rằng:- Điềm chiêm bao ấy thiệt là tốt lắm.
3 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ BaGặp Tề Vương, Chung Vô Diệm giễu cợtSợ Vô Diệm, Tề Tuyên Vương dối phong. Nói về Thái Bạc Kim Tinh đang ở trên mây, dòm xuống nhân gian thấy Diêu Trì Nữ đang hái dâu mà chờ Tề Chúa , bèn nghĩ bụng:“Thôi, để ta xuống mà chỉ dẫn Tề Vương đến đó, đặng vợ chồng gặp nhau cho rồi”.
4 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ BốnYến Quân sư chịu đứng làm maiTề Quốc chúa trao đổ sánh lễNói về các quan văn võ khi thấy Tề chúa rượt theo con thỏ, bèn truyền lịnh lập dinh phong tại đó, rồi dẫn binh khinh kị tuốt theo bảo giá, đi đến nửa đường xem thấy xa xa Tề chúa giục ngựa chạy bay về, bèn phân ra hai bên mà nghinh thỉnh thánh giá về dinh.
5 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ NămQuyết hại em, hai anh lo kế độc;Cảm tình con, một mẹ hết lòng canNói về Chung nương nương lãnh đồ sánh vật rồi, liền trở lại vườn dâu, kiếm hai người chị dâu đặng hiệp nhau mà về.
6 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ SáuChung viên ngoại dọn nhà tiếp giáĐặng An Nhơn hết dạ khuyên chồngLần hồi ngày lụn tháng qua, bóng thiều quang như thoi trở, lật bật đã đến ngày mười ba tháng năm, Chung viên ngoại bèn hối gia đinh dọn dẹp quét tước trong ngoài, cổ đồ bát bảo chưng ra, lo sắm sửa ân cần, phòng tiếp nghinh Vương sứ.
7 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ BảyChốn khâm khuê, mẹ con khóc biệtNơi trào đàng, chồng vợ gặp nhau Nói rồi liền khiến gia đinh khóa chặt cửa sau và cửa trước, sợ e Vô Diệm có trốn đi chăng? Rồi đó An Nhơn bèn trở vào trong nói hết đầu đuôi các việc lại cho Chung nương nương nghe.
8 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ TámNội giám quỳ tâu sự quáiChung hậu quyết chí trừ yêuNói về Chung nương khi nghe Nội giám và Cung nga nói rằng:" Trong cung ấy sanh nhiều yêu quái”, thì lấy làm lạ, bèn nói với Cung nga rằng:- Tuy có yêu quái mặc dầu, song bọn ngươi cũng vào quét dọn cho sạch sẽ, chừng ta vào đó sẽ hay.
9 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ ChínChu thần đồng lòng đuổi quáiChung hậu xuống giếng tìm yêuNói về Nương nương thấy chư thần đã phân nhau đi rồi, bèn bước xuống đài, ngồi trên cẩm đôn mà chớ, qua đến canh ba cũng chẳng thấy động tĩnh chi hết, bèn nghĩ thầm rằng:- Sao mà không thấy yêu quái chi hết vậy cà! Hay là nó thấy có ta ở đây nên không dám đến chăng?Còn đang suy nghĩ , bỗng nghe gió thổi ầm ầm, lại có tiếng rống như hùm kêu, trong ngoài đều rung động, hồng quang sáng giới, hắc khí muôn lằn , giây phút xảy thấy con quái mình cao hai trượng, vai rộng tay dài, trên đầu có sừng , cặp nanh chơm chởm, con mắt như lục lạc, miệng đỏ tợ huyết bồn, mặt mày có quầng , rất nên dữ tợn! Quái ấy xăm xăm đi vào chánh điện, hầm hầm muốn bắt Chung nương nương.
10 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ MườiTróc yêu quái lạc tới non thầnThương đồ đệ Tiên nương cho báuNói về bà Pháp tổ của bọn Tiên nữ trên trời là Lê San lão mẫu, ngày kia đang ngồi trong động, vùng sực nhớ lại một chuyện, liền kêu Công chuía là Trần Tam Thơ vào dạy rằng:- Nguyên vì hôm nọ ta có cho một vật bửu bối xuống nhân gian, hóa ra yêu quái đặng nhiễu loạn nơi cung Chiêu Dương mà dẫn dụ Chung Vô Diệm về đây, nay nó đã xuống giếng rồi, vậy thì ngươi hãy đem cái tị thủy châu tới đó mà làm cho nước vẹt đi, rồi thả thái cực đồ ra, cho cái kim kiều nó thông vào động phủ rồi rước nó về đây, đặng ta cho nó ít món bửu bối, đề phòng bình định giang san mà trừ an lục quốc.
11 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ Mười MộtLãnh Bửu bối, nặng tình sư đệ,Tặng tín hương, trọn nghĩa chị em. Nói về Công Tôn Đại Thơ vâng lịnh vào phòng lấy hộp đem ra.
12 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ Mười HaiTề tuyên vương truyền quân lấp giếngChung quốc mẫu trước điện nạp châuNói về bọn Nội giám và Cung nga, ở nơi trên miệng giếng đợi hơn bảy ngày, không thấy động tĩnh chi hết, mà cũng không biết Chung nương nương sống thác thế nào, còn đang nghị luận vơí nhau, bỗng nghe lục lạc reo vang, liền vội vã hiệp nhau kéo riết dây kên: kéo đâu gần tới miệng giếng, ngó thấy kim thôi và bửu bối rạng ngời, kinh hồn hoảng vía , liền buông xụi c ái giỏ xuống mà nói với nhau rằng:- Đây chắc là Nương nương đã bị yêu quái nuốt rồi, nay nó muốn hiện lên mà bắt chúng ta nữa đây”.
13 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ Mười BaChung quốc mẫu dọa nhát Cao phiCao thứ phi kế hại Chung hậuThuở ấy Tề vương lại có một vị Thứ phi để ở lại Tây cung , họ Cao tên Kim Liên, dun,g nhan xinh đẹp, cốt cách phương phi, Tề vương yêu như châu báu, ngày ấyb đang ở lại trong cung nghe việc Chung nương nương đi bắt yêu, rồi bị lấp giếng mà thác, bèn nghĩ thầm rằng:- Nay va đã thác rồi, vậy thì ta phải đem lễ vật đến đó mà tế điện cho có chừng, cho khỏi người ngoài nghị luận.
14 Tô ChẩnChung Vô DiệmDịch giả: Tô ChẩnHồi Thứ Mười BốnGiả dâng rượu, Cao phi thuốc Chung hậuRõ chơn tình, Chung hậu giết Cao phi. Khi trà nước xong rồi, Cao phi bèn nói rằng:- Tôi nghe Quốc mẫu thâu yêu mà đặng nhiều báu lạ, nên nay tôi làm một cỗ bàn đem đến khánh công cho Quốc mẫu, xin Quốc mẫu chớ từ.
15 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ Mười LămYến quân sư hết lòng tấu rỗiChung quốc mẫu bị biếm Lãnh cung. Nói về Tề vương, nghe cung nga vào báo, Chung hậu đánh chết Cao phi, thì tay chơn bủn rủn, hai hàng nước mắt rưng rưng, nghẹn ngào hồi lâu rồi nổi giận hét lớn rằng:- Ngự lâm quân ở đâu, hãy vào Chiêu dương bắt con xủ phụ ấy đem ra phân thân nó cho mau.
16 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ Mười SáuCao Ly quốc đến dâng bửu bốiBắc Yên Vương sai tướng thử TềNói về nước Yên vua Khoái vương, ngày kia đang buổi ngự trào, các quán văn võ phân đứng hai bên, bỗng thấy Huỳnh môn quan vào quỳ tâu rằng:- Nay có xứ Cao Ly đến dâng một cây đờn báu, gọi là Ngẫu tư cầm, còn đang đứng ngoài ngọ môn hầu chỉ.
17 Tô ChẩnChung Vô DiệmDịch giả: Tô ChẩnHồi Thứ Mười BảyYến quân sư bảo cử Chung hậuTề Tuyên vương quỳ trước lãnh cungKhi Tề vương thấy quần thần thảy đều làm thinh, chẳng ai nói rằng chi hết thì giận lắm mắng lớn rằng:- Trẫm lấy ơn đãi các ngươi cũng hậu, lẽ thì các ngươi phải vì trẫm mà phân ưu, lời xưa có nói rằng: “ Nuôi quân ngàn bữa dùng nội một giờ” có đâu lúc thái bình ăn bổng lộc cho nhiều, cơm thác loạn lại co đầu, rút cổ, là lý chi vậy?Tề vương đang mắng om sòm, bỗng có Thừa tướng Yến Anh vội vã bước ra quỳ xuống tâu rằng:- Xin Bệ hạ bớt nóng giận mà mệt mình rồng.
18 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ Mười TámChốn Lãnh cung, Quốc mẫu nhục Tề vươngNơi Kim điện, Nương nương chào Yên sứKhi ấy Chung nương ở trong lãnh cung giả ý không hay, để cho Tề vương quỳ trót nửa đêm, rồi mới khiến Kiệt địa thần mở cửa.
19 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ Mười ChínChung hậu, lập đài chín trượngNương nương, cầu thánh ba phenKhi Yên sứ lui ra rồi, Tề vương bàn nói với Chung hậu rằng:- Ngự thê phải ráng làm sao cho khỏi mất thinh danh.
20 Tô ChẩnChung Vô DiệmHồi Thứ Hai MươiChốn Vân đài, Tiên cô đờn giúpTrên điện đình, Tề chúa thưởng côngKhi hai đàng gặp nhau thì mừng rỡ chẳng xiết, vì chị em xa cách đã lâu, sáu vị Tiên cô bèn tỏ ý mình vâng lịnh thầy đem đờn tiên xuống giúp, Chung hậu cả mừng, cảm ơn Thánh mẫu vô cùng, rồi lại hỏi sáu vị Tiên cô rằng:- Chẳng hay cây đờn ấy tiếng kêu nghe có xa chăng.