Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Quả Phi Đợi Gả Nịnh Hậu Đùa Lãnh Hoàng

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 488
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Lăng Tuyết Mạn từ nhỏ đã bị người cha ức hiếp, dù chưa tốt nghiệp nhưng nàng thường xuyên đi làm thêm để đem tiền về phụ giúp gia đình. Mặc vậy, người cha vẫn không ngần ngại mắng nhiếc nàng.

Danh sách chương Quả Phi Đợi Gả Nịnh Hậu Đùa Lãnh Hoàng


Chương 141: Cư Nhiên Lại Chê Cười Ta!

141 “Mẫu thân!”Một tiếng nói trẻ thơ truyền đến, mọi người nhìn lại, Mạc Ly Hiên cùng quản gia một trước một sau đi đến. “Hiên nhi!” Lăng Tuyết Mạn tràn ra mỉm cười ngọt ngào trên mặt.


Loading...

Chương 142: Tam Vương Gia, Quẳng Thư Khiêu Chiến

142 "Khụ khụ, ta biết Dục Dục ngươi tâm địa thiện lương, trọng nghĩa khinh tài, chắc chắn sẽ không so đo với tiểu nữ tử ta, cho nên mới -"Lăng Tuyết Mạn cười hết sức đáng đánh đòn, làm Mạc Kỳ Dục hận không thể một quyền đấm nát cái khuôn mặt tươi cười kia nịnh nọt lừa gạt quần chúng của nàng.


Chương 143: Khốn Kiếp, Không Cho Phép Ngươi Lại Cường Bạo Ta!

143 Trăng trong như nước, ánh trăng chọc người, màu sáng bạc chiếu sáng trên con đường nhỏ ven hồ thượng, ngẫu nhiên nghiêng thân mình, bóng dáng chiếu xuống mặt hồ, nam nhân hơi cong khóe miệng, giơ lên một chút độ cong đẹp mắt.


Chương 144: Về Sau Một Người Nên Thế Nào Ngủ Đây?

144 "Không muốn, không muốn, không được -"Lăng Tuyết Mạn la lung tung, trí nhớ thống khổ tối hôm qua trào lên rõ nét trong lòng, cảm xúc càng thêm không khống chế được, nghiêng người lấy cái gối đầu chọi Mạc Kỳ Hàn!Mạc Kỳ Hàn linh hoạt tiếp được, đem gối đặt ở bên giường, từ từ nói: "Tuyết Mạn, hiện tại nàng còn nghĩ rằng ta ban đầu là cường bạo nàng sao? Lần đầu tiên muốn nàng, ta cũng chưa như vậy đối với nàng, đêm qua thật sự là thật sự là quá tức giận, nhưng khi dễ nàng, thật sự là không nên, ta cam đoan về sau sẽ không như vậy nữa, nàng tin ta đi, được không?""Đi chết đi, đi chết đi, đi chết đi!!! Kẻ xấu xa như ngươi, ông trời sao không bắt ngươi đi chết đi! Ma đầu giết người, bắt người cướp của, khi dễ quả phụ, ngươi quá ác!" Lăng Tuyết Mạn lên án, đồng thời lại chụp một cái gối chọi Mạc Kỳ Hàn!Khuôn mặt của Mạc Kỳ Hàn càng ngày càng đen, đôi mắt dần dần xông lên ý lạnh, lòng bàn tay nắm chặt biểu hiện ra hắn lúc này vô cùng tức giận, cái gối bị hắn chụp được ném về phía góc giường, lời nói cơ hồ là cắn răng từ trong miệng nhảy ra, "Lăng Tuyết Mạn, ở trong mắt nàng, ta đó là nam nhân không bằng cầm thú như vậy sao? Ma đầu giết người? Nàng tận mắt thấy tám thị vệ hộ tống nàng không? Tất cả bọn họ đều trọng thương, từ cánh tay đến đùi đều máu thịt lẫn lộn, nàng nhìn thấy không? Còn quản gia của Tứ Vương phủ, vết thương hắn được băng bó lại nàng nhìn không thấy, nếu không phải ta dẫn người kịp thời đuổi tới, nàng bây giờ sớm là một người chết rồi!Nàng kêu ta không được giết người, nếu không giết, toàn bộ chúng ta hôm nay cũng phải chết ở bên trong khu rừng kia, nàng cho là sát thủ sẽ cũng thiện lương giống nàng sao? Hơn nữa bọn họ đã biết chuyện ta với nàng, thì phải chết! Trên đời này chỉ có người chết sẽ không mở miệng nói chuyện, bằng không phàm là một người tiết lộ ra ngoài, nàng còn sống nổi không?"Mạc Kỳ Hàn âm u nói, cảm xúc dao động làm hắn hít sâu một hơi, bọn sát thủ hôm nay hẳn là cũng không muốn mạng Lăng Tuyết Mạn, chủ tử của bọn chúng là muốn buộc hắn hiện thân, để giết hắn! Nếu như hắn chết, bất quá là giết một người đã chết mà thôi, ai sẽ hoài nghi đâu? Nhưng mấy thứ này, cũng không thể giảng giải với Lăng Tuyết Mạn, lòng của nàng, rất thiện!"Tuyết Mạn, bắt người cướp của ta lại càng không thừa nhận, ngoại trừ đêm qua, trước đây ta đều không có, mặc dù là bắt buộc nàng, mà ta đối với nàng như thế nào, nàng rất rõ ràng! Khi dễ quả phụ, ta thừa nhận, nàng có thể ghi hận ta một điểm này, nhưng nàng đừng đã, chính là bởi vì ta theo dõi nàng, mới có thể vài lần nhặt mạng nàng trở về!"Nói xong, nặng nề thở dài, xoay người nhanh rời đi.


Chương 145: Nếu Là Bố Thí, Thì Không Cần!

145 Thở dài, Mạc Kỳ Hàn quyết định không nghĩ nữa, đi một bước tính một bước, nếu như đến lúc đó nàng không đồng ý, hắn lại không thả nàng đi, không lập hậu cung cũng không sao, chỉ là áp lực hắn phải đối mặt sẽ lớn hơn, cần phải nắm giữ quyền hành mạnh hơn mới được, như vậy -"Híc.


Chương 146: Một Câu Thực Xin Lỗi, Để Cho Nàng Như Nghẹn Ở Họng

146 "Hừ, không đắp thì thôi, đông chết ngươi!" Lăng Tuyết Mạn tức giận đỏ mặt, quyết định không lại để ý nam nhân bị bệnh thần kinh này, kéo chăn về, quay đầu đi ngủ.


Chương 147: Mạn Mạn, Bộ Dạng Ôn Nhu Này Được Chứ?

147 Quần áo hai người chẳng biết lúc nào đã bị Mạc Kỳ Hàn thuần thục cởi sạch trong lúc hôn, môi dời đến vành tai khéo léo của Lăng Tuyết Mạn, nhẹ nhàng cắn, thiên hạ trong lòng khẽ run lên, trên má đỏ kéo dài đến bên tai.


Chương 148: Nha Đầu, Kỳ Thực Ta Không Phải Tên Tam!

148 Mưa, dần nhỏ, không bao lâu, đã thành mưa phùn lâm râm, nhẹ nhàng tí tách. Trong viện lạnh lẽo, trong phòng cũng là từng trận lo lắng. Nằm nghiêng ở đầu vai hắn, ngón tay nhỏ nhắn nhàm chán vẽ các vòng tròn ở trên ngực hắn, hai người nhỏ vụn trò chuyện, vừa giống như vô tình vừa tựa như cố ý quý trọng nửa đêm khó được sum vầy.


Chương 149: Hỉ Thước Kêu, Khách Quý Tới Chơi

149 Năm ngày sau. Sáng sớm, Lăng Tuyết Mạn chợt nghe trên cây quế ngoài Thủy Viên có Hỉ Thước kêu, nàng đi vòng quanh cây quế hai vòng, nghĩ tới nghĩ lui, sao không phải là quạ đen gọi?Theo vận xui của nàng mà phán đoán, sẽ có chuyện tốt xuất hiện sao? Còn có thể có khách quý đến sao?"Xuân Đường, ngươi nói Hỉ Thước có phải bay lộn chỗ rồi không?" Lăng Tuyết Mạn nhìn trên cây, nghi ngờ hỏi.


Chương 150: Độc Nhất Không Qua Phụ Nhân Tâm

150 "Ách!" Lăng Tuyết Mạn méo mặt, "Dục Dục, hình tượng thục nữ của ta xem ra đã bị cái miệng rộng của ngươi hủy diệt rồi! Công chúa, kỳ thực nhìn người không thể nhìn bề ngoài, tuy rằng ta một chút không thục nữ lắm, nhưng trên thực tế ta rất là quy củ…""Thôi đi, ngươi đừng xảo quyệt biện minh!" Mạc Kỳ Dục ào không chút nnể mặt ngắt lời.


Chương 151: Bị Nắm Hiện Hình, Chạy Trối Chết

151 Đường cái Chu Tước. "Mạn Mạn, ngươi đi chậm một chút, đừng cách chúng ta quá xa!"Mạc Kỳ Dục lo lắng hô ở phía sau, Lăng Tuyết Mạn hưng phấn như chim nhỏ bay ra khỏi lồng, nhìn chung quanh, nghe thấy có tiếng kêu nàng, quay đầu lại, vẫy tay nói: "Các ngươi nhanh chút a, nhìn bên này, có bán Phong Linh nè!"Con đường này có ngã tư đường phồn hoa nhất kinh thành Minh quốc, đây cũng là phố người giàu nổi danh nhất kinh thành Cẩm An, ở tất cả đều là quan to quyền quý, viên ngoại tài chủ, bên phải ngã tư đường đều là tửu quán, trà lâu, tiệm đồ cổ, phường vải vóc, tơ lụa, đèn lồng, mà bên trái ngã tư đường là khách điếm, phường rượu, tiệm gạo, quán bán các loại điểm tâm bản địa, quà vặt, mặt nạ, tiểu hài tử thích chơi cái gì đều có cái đó, người đến người đi, thanh âm thét to, tiếng rao hàng không dứt bên tai, náo nhiệt cực kỳ.


Chương 152: Dưới Ngựa Lưu Tình, Ám Ba Mãnh Liệt

152 Trong lúc chỉ mành treo chuông đó, nam nhân trên lưng ngựa kịp thời ghì dây cương, nhưng gương mặt anh tuấn lãnh ngạo xanh mét một mảnh, trong đôi mắt sâu thẳm bốc lên lửa giận, lại lạnh như sương đông lạnh, khẽ nguyền rủa một tiếng, "Đáng chết!" Sau đó kéo cương ngựa, ánh mắt như mũi tên nhọn bắn tới trên mặt nữ nhân bị ngựa làm cho kinh sợ đang ngồi dưới đất!Đôi mắt sâu đột nhiên căng thẳng, là nàng!Lúc này nhảy xuống ngựa, bước đến gần, từ trên cao nhìn xuống nàng, ẩn nhẫn tức giận, tiếng nói trầm thấp mát lạnh, "Nàng làm gì? Muốn chết sao?""Ta, ta không -"Lăng Tuyết Mạn ngập ngừng, tiếng nói nhỏ không thể nghe thấy, muốn giải thích, nhưng đối diện với ánh mắt đáng sợ kia, một chữ cũng không phát ra được.


Chương 153: Xảo Trá Bắt Chẹt, Chỉ Cần Nàng Có Bản Lĩnh

153 Trong gian phòng trang nhã chừng hai mươi mét vuông, mùi hương hoa cúc nhàn nhạt bay, trên bệ cửa sổ đặt bồn hoa cúc, ở giữa là một chậu mai vàng đã ra nụ, nụ hoa sắp nở, tản ra hương hoa dìu dịu, vài làn gió nhẹ từ cửa sổ thổi vào, làm mấy tấm màn lụa mỏng bay phất phơ, giống như sóng nước, làm lòng người say.


Chương 154: Bị Buộc Mời Khách, Xấu Hổ Quẫn Ép

154 Lăng Tuyết Mạn tự rót một ly rượu, hai tay bưng lên, đưa tới trước mặt Mạc Kỳ Minh, tươi cười giả lả, "Tam Vương gia, mới là rồi Tuyết Mạn sai lầm rồi, ly này là bồi tội với Tam Vương gia! Một là cảm tạ Tam Vương gia để lại cái mạng nhỏ cho ta, hai là vì Tuyết Mạn không biết nặng nhẹ, không hiểu quy củ lỡ lời với Tam Vương gia! Mời Tam Vương gia uống ly rượu này đi!""Nàng nói lời này có bao nhiêu thành ý?" Mạc Kỳ Minh thoáng ngước mắt, không có nhận rượu, cười như không cười hỏi.


Chương 155: Mạn Mạn, Nàng Vẫn Là Cô Nương Sao?

155 Một tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm chạp vang lên, Xuân Đường vội vén rèm xe lên, "Tiểu Vương gia, ngài đã về!""Ừ, mẫu thân còn chưa tỉnh sao? Canh giải rượu có uống chưa?" Mạc Ly Hiên tiến vào, vừa đi vừa hỏi.


Chương 156: Lòng Ta, Ai Biết Ở Đâu?

156 Mạc Kỳ Hàn tức giận không có lí do, nghe hồi báo nói nàng hôm nay chơi rất vui vẻ, đi dạo hai con đường, mua diều, đi tửu lâu, tươi cười trên mặt gần như không có biến mất, nhưng những thứ này đều không liến quan tới hắn, loại cảm giác này, làm hắn bực tức cực độ!Trước mắt không thể lộ thân phận, cho nên hắn không thể quang minh chính đại ở bên nàng, không cách nào công khai đuổi lui những nam nhân xum xoe chung quanh nàng, thậm chí không cách nào ăn chung một bữa cơm, không cách nào sau khi ăn xong cùng nhau tản tản bộ, không cách nào ở dưới ánh mặt trời phía cho nàng xem dung nhan của hắn.


Chương 157: Long Chủng Đổi Thành Dã Chủng?

157 "Sao?"Mạc Kỳ Hàn nâng cao giọng, ánh mắt lóe lóe, chậm rãi hỏi: "Lòng nàng, không ở trên người Nhị Vương gia?""…"Lăng Tuyết Mạn không nói gì. "Trả lời ta.


Chương 158: Chớ Để Tương Tư Phí Thì Giờ

158 "Mạn Mạn, Mạn Mạn -"Lời nỉ non từ trong miệng tràn ra, Mạc Kỳ Hàn ôm thật chặt cô gái nhỏ trong lòng. Lăng Tuyết Mạn cảm thấy có chút quái dị, nhẹ nhàng hỏi: "Tình nhân, ngươi làm sao vậy?""Không có việc gì.


Chương 159: Trên Giáo Trường Tư Thế Hiên Ngang Oai Hùng

159 Tứ Vương phủ, trên giáo trường. Một bóng dáng áo đỏ như lửa bé bỏng khoan khoái xuyên qua một đám nha hoàn gia đinh, như một ngọn lửa nhảy lên, thiêu đốt tâm mọi người.


Chương 160: Yêu Tinh Nam Từ Trên Trời Rơi Xuống

160 Trên sân bóng, Lăng Tuyết Mạn đi vòng quanh Mạc Nhã Phi hai vòng, lắc đầu nói "Nhã Phi, ngươi muốn cùng chúng ta đá cầu , mặc quần áo này ko thể đá được nha! Phải thay một bộ gọn nhẹ, giống như ta này""Mạn Mạn , y phục của ngươi sao là lạ vậy?" Mạc Nhã Phi càng thêm kì quái nhìn chằm chằm y phục màu hồng của Lăng Tuyết Mạn, y phục màu hồng vạt áo cơ hồ không có, ngay cả hoa văn cũng ko "Ha ha, đây là thiết kế của ta! Ta chọn một bộ không thường mặc , cắt bỏ dây nhợ dư thừa, để tránh bị ngã khi chạy, đá cầu cũng dễ dàng hơn !" Lăng Tuyết Mạn dương dương tự đắc nói"Vậy ta có cần phải xén bớt y phục hay không?" Mạc Nhã Phi mở to mắt "Trước tối ta còn phải hồi cung đây, nếu để ẫu hậu thấy thì ta tiêu rồi!"Lăng Tuyết Mạn suy nghĩ một chút nói "Như vậy đi, vóc người hai chúng ta không hơn nhau là mấy, ta xén một bộ đồ của ta cho ngươi trước, thời điểm hồi cung ngươi có thể thay đồ trở lại.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Anh sẽ đợi em trong hồi ức

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 46


Không Lấy Hoàng Thượng Hắc Ám

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 187


Nô Lệ Của Vợ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Lộ Hành Phân Vân

Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình

Số chương: 56



Độc Sủng Phế Hậu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 39


Đánh cắp tình yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 42


Tận Thế Đàn Thú

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 100


Có Phải Là...

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 15


Chỉ Yêu Mình Sesshoumaru

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 42