1 LỜI MỞ ĐẦU
Cho anh cơ hội được quen biết em lại từ đầu
TÀO CHÍNH NGẠN
Khi nhận được điện thoại của cô ấy, tôi chỉ thấy ngạc nhiên và khó hiểu, đến tận khi cúp máy vẫn vậy.
2 Tôi thất nghiệp gần một tháng rồi, nguyên nhân là vì cắt giảm phòng ban, thực ra tôi không hề bất ngờ trước kết cục này, bởi ngành âm nhạc đã lâm vào cảnh khó khăn từ lâu, lâu lắm rồi, nhạc pop là trào lưu mà còn không được huy hoàng như xưa, huống hồ cái phòng chuyên nhập khẩu nhạc rock không thịnh hành như chúng tôi?
Tôi không gặp được thời kì hoàng kim của ngành âm nhạc, thời kì tươi đẹp ca sĩ nổi tiếng động một cái là bán được cả triệu bản, thời kì giản đơn việc ca sĩ cần làm chỉ là hát cho tốt mà thôi, về điểm này thật ra tôi cũng chẳng có gì để kêu ca, dù sao tôi cũng đâu đóng góp được mấy tờ tiền cho âm nhạc thịnh hành, tôi chỉ mua đĩa than với cả CD xịn của mấy ban nhạc rock.
3 "Hi! Chào cô, tôi là Tào Chính Ngạn. "
Tiến về phía cô ấy, tôi nói, sau đó cô ấy ngẩng đầu lên, nhìn tôi vẻ hơi nghi hoặc, tựa hồ người cô ấy mong gặp hoàn toàn không phải là cái người đang đứng trước mặt cô ấy là tôi đây.
4 Xem ra cô ấy không hề có ý định lên tiếng, chẳng còn cách nào tôi đành phá vỡ sự im lặng, vì thế tôi lựa chọn cách nói thẳng:
"Nếu như cô muốn tìm nhạc phim thì tôi đã rời công ty băng đĩa nhạc rồi.
5 Tôi cảm nhận được sự sốt ruột của anh ấy, tôi biết đã đến lú rồi, vì thế dập tắt điếu thuốc, tôi hỏi thẳng:
"Anh con nhớ Tiêu Vũ Huyên không?"
Tôi hỏi còn anh ấy ngây ra.
6 Nếu nhìn từ góc độ đạo diễn đánh giá diễn viên thì anh ấy là một diễn viên thiên phú, bởi khuôn mặt ăn hình rất thích hợp quay cận cảnh, bởi đôi mắt có hồn, thậm chí là dáng người cao lớn, tỷ lệ cân đối không chê vào đâu được.
7 "Đã từng rất nổi tiếng. " Tôi đính chính. "Tôi những muốn cố hết sức để giải thích cuộc gặp mặt ngày hôm nay một cách chính xác nhất, nhưng tôi phát hiện làm vậy rất, khó bởi vì anh khác xa tưởng tượng của tôi.
8 TÀO CHÍNH NGẠN
Anh có tin vào tiếng sét ái tình không?
Em thì có
Bảo vệ bản thân.
Từ nhỏ tôi đã là đứa trẻ có ý thức bảo vệ bản thân rất mãnh liệt, trước khi tôi mười tuổi.
9 Thế nhưng, ông nội không ở với bốn bà này ( nói chính xác thì chỉ còn ba bà thôi), phần lớn thời gian ông nội ở với đám tay chân thân tín của mình, phần lớn thời gian.
10 TIÊU VŨ HUYÊN
Giới thiệu bản thân.
Từ nhỏ chuyện mà tôi ghét nhất chính là tự giới thiệu bản thân, bởi vì trước tiên, tôi rất không thích đứng trên bục giảng, việc trở thành tiêu điểm cho một đám người lúc nào cũng khiến tôi vô cùng sợ hãi, tôi nghĩ có lẽ mình bị hội chứng sợ lên bục, thậm chí cả lúc tan học tôi cũng không muốn đặt chân lên bục giảng một bước nào.
11 Tôn Yến Tư
"Trời tối đen"
Khởi điểm ta quen nhau.
TÀO CHÍNH NGẠN
"Tiểu Ngạn, câu này cô chỉ nói một lần thôi, vì thế cháu phải nghe, phải nhớ cho kỹ, rồi lúc nào cũng phải nhắc nhở bản thân mình.
12 TIÊU VŨ HUYÊN
Tôi không hiểu tại sao Tiêu Khải Hiên bắt đầu ngày nào cũng đặt đồ ăn sáng lên bàn tôi, mặc dù điều này thật sự khiến người ta bối rối, vì ngày nào trước khi đi học tôi và em gái cũng ăn sáng dưới sự dám sát của mẹ xong mới ra khỏi nhà, nhưng hiềm một nỗi trông Tiêu Khải Hiên có vẻ không hiền lành gì (mà thực tế đúng là vậy), vì thế tôi hoàn toàn biết thân biết phận miễn cưỡng ăn hết suất ăn sáng dư này.
13 "Có thể là vì nụ cười của cậu, rất có sức lan tỏa, tôi thực sự rất thích ngắm cậu cười. "
Bắt đầu từ nay, tôi thay đổi thái độ với bản thân mình. Có thể cậu quên rồi, nhưng tôi sẽ nhớ mãi.
14 Chúng tôi hồi đó đền rất ổn.
Chúng tôi hồi đó đều rất ổn.
Chúng tôi hồi đó đều rất ổn, thường thì là ba người, có lúc bốn người, thỉnh thoảng có thể lànăm người, tụ tập đông đủ phải lên đến tám người, còn một lần, chỉ có hai người với nhau.