61 Dạ hội xong thì khoảng 2 hay 3 ngày sau là đúng Trung thu. Tối hôm đó, tôi ăn cơm sớm rồi chạy sang nhà con An rủ nó đi rước đèn, không quên cầm theo cái đèn lồng vĩ đại mà tôi làm cho nó.
62 Ngồi ôm con An ngủ mà tôi nóng hết cả người, nó nằm co tròn người lại, ôm chặt lấy cánh tay tôi. Khổ thân, có mỗi con chuột mà khóc sưng húp cả mắt, tý nữa ngủ dậy soi gương nó lại bù lu bù loa nữa à coi.
63 Từ lúc nghe điện thoại của nó, suốt cả đêm tôi cứ nằm xoay ngang xoay dọc, không tài nào ngủ nổi. Quái thật, mọi khi có thế này đâu, hễ đặt lưng xuống là kéo gỗ ngay, vậy mà hôm nay cứ thao thức mãi.
64 Con An ngồi ôm tôi khóc thút thít mãi, tôi phải gỡ nó ra, đưa tay lên má nó vuốt nhẹ vệt nước mắt, dỗ:- Khóc với chả lóc, sụt sịt như phim Hàn. Bị giời leo mà mày làm như chết đến nơi không bằng.
65 Con An cuộn tròn người ngủ ngon lành trong lòng tôi, lúc này nhìn nó mỏng manh, yếu ớt lắm, cứ chốc chốc lại ho. Tôi nắm nhẹ lấy bàn tay nó, bàn tay bé xíu, trắng muốt mà tôi nẵm mãi không biết chán.
66 Trên lớp dạo này có không khí Noel ra phết, đứa thì bàn mua cây thông trang trí lớp, đứa thì bảo hay lớp tổ chức chuyến dã ngoại cho vui, đứa thì ngán ngẩm kêu không đi đâu được vì bố mẹ không cho đi chơi về muộn,… Ngẫm mà sợ thật, còn năm nữa là thi ĐH rồi mà chúng nó cứ phởn phơ thế này, khéo tốt nghiệp cũng tạch chứ chẳng nó ĐH.
67 Tôi ôm chặt nó, cố vòng tay ôm trọn lấy thân hình bé nhỏ kia. Nó bất giác ngẩng đầu nhìn tôi, đưa bàn tay nhỏ nhỏ lên vuốt nhẹ khóe mắt tôi, mếu máo dỗ:- Sao mày lại khóc? Con trai không được không đâu!Tôi ghì nó sát vào người mình, thì thầm:- Mày suốt ngày bảo tao ngố, nhưng mà mày ngốc lắm, ngốc lắm! Người bé như cái kẹo mà suốt ngày lang thang theo tao, có ngày mẹ mìn nó bắt đi cho xem.