41 Lưu Hoà và Kính Thiên đang đợi ta trong phòng trọ giữa thị trấn. Thấy ta bị thương, Kính Thiên liền chuẩn bị băng bó nhưng ta gạt hắn ra. Thân thiết như vậy thật không quen.
42 - Tướng quân, Hoàng thượng tới rồi.
Ta gật đầu, bỏ chén rượu xuống, nhìn ra cổng vòm.
Phượng Âm xuất hiện. Nàng mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, gương mặt trang điểm nhẹ, trang sức chỉ nhiều hơn ban ngày một cây trâm bạc.
43 Ta lên thuyền, ra lệnh căng buồm, nhổ neo. Bây giờ trên thuyền chưa tới ba mươi người, nếu bất hạnh gặp bão thì phải làm sao?
Thuyền lênh đênh trên biển hơn mười ngày, sức khoẻ của Phượng Âm đã ổn định, không thấy nàng nôn mửa nữa.
44 Khi ta vào phòng, Kính Thiên đang đọc sách. Thấy ta về, hắn đứng dậy đón áo choàng trên vai. Ta đến bên giường, nằm xuống.
- Mấy đêm rồi nàng không ngủ, không sao chứ?
Ta lắc đầu.
45 Thêm nửa tháng đi đường, sóng yên biển lặng. Chúng ta an toàn cập bến ở Hoả Hương. Linh Lung ra đón, đứng cạnh nàng còn có Phượng Ngoã.
Ta bước xuống thuyền, Phượng Ngoã đến nói với ta:
- Phượng Dương, phía Nam xảy ra biến cố, Diệp tộc làm phản.
46 Phượng Âm sinh con trong Thiên Viên các, thời gian ở cữ nàng không được phép di chuyển nên ta với nàng cùng ở trong Thiên Viên Các. Phòng của ta nhường hẳn cho nàng.
47 - Dương nhi, có thể nhờ con một việc không?
Quốc sư ngồi xuống, để ta có thể nhìn thẳng, nàng nói tiếp:
- Con có thể ra ngoài cung, phía nam kinh thành, giúp ta chăm sóc một đứa bé được không? Đổi lại, ta cho con quyển sách này, là cổ thư về những loài thuỷ quái.
48 Dù đã về đến Hoả Hương, ánh mắt của Kính Thiên vẫn khiến ta bận tâm. Giống như hắn có gì muốn nói lại không nói. Lại giống như vĩnh biệt không bao giờ gặp lại, có cảm giác đáng thương như bị bỏ rơi hay phản bội.
49 Sáng hôm sau, ta mang hai trăm người đi tuần hành mười ba đảo, trong có Trọng Đình.
Chúng ta rong ruổi trên biển mười ngày, chia thành hai đội. Một đội do Khả Vinh dẫn đầu, đi tuần hành mười ba đảo lớn nhỏ.
50 Khi cầm tay nải đi ra ngoài cửa động, một miếng ngọc nằm hờ hững trên phiến đá, chông chênh sắp rơi làm ta chú ý.
Miếng ngọc trong suốt hình sò biển, ở giữa có những đường vân màu đỏ thẫm giống tán cây chạy dọc thân.
51 Núi Thất Nghịch giăng vải đỏ từ chân núi, phủ Quốc sư cũng rất rộn ràng, kẻ đến người đi tấp nập, tiếng nói cười, tiếng kèn trống nhộn nhịp, trái hẳn với ngày thường.
52 - Tướng quân.
Lão Ông gặp ta trong quân doanh, ta hỏi lão:
- Lão già kia thế nào rồi?
- Vẫn ngày ngày uống rượu, nói chuyện phiếm.
Ta xoa đầu.
53 - Tướng quân!
Ban đêm, thuyền cập bến Hoả Hương, Lão Ông và Điệp Nhã đón ta, trên tay còn cầm một bình rượu. Phía sau nàng là một chiếc xe ngựa, Kính Thiên đang đứng bên cạnh.
54 Vài ngày sau đó ta ở trong thư phòng, lục lọi đống thư tín tìm thấy trên mười ba đảo nhưng thông tin về Biển Cấm hoàn toàn là khác nhau, thuỷ quái thường gặp cũng không cái nào giống cái nào, thậm chí so với Hoả Hương còn rối loạn hơn nhiều.
55 Vài ngày nữa trôi qua, Sa Hà đột nhiên đến tìm ta. Tiếp nàng ở chính viện, nhìn giỏ đồ ăn nàng cầm trên tay, ta chau mày:
- Ngươi tìm ta làm gì? Việc của Hoả Hương thì trực tiếp tìm Kính Thiên.
56 - Tướng quân.
Lục Nga khom mình đứng phía sau. Ta hơi nghiêng đầu, nhìn ra sau, hỏi nàng:
- Có tin tức gì của Lãnh Tiếu không?
- Thưa không.
57 - A Dương?
Kính Thiên từ giường đi xuống, đón lấy áo choàng của ta mang vào sau bình phong cất. Đi về giường, ta nhìn quyển sách đang đọc dở, hỏi:
- Ngươi đang đọc gì?
- Là cách thức điều hành Hoả Hương của Ngô Thanh.
58 Lại vài ngày ta giam mình trong thư phòng. Cố gắng đọc thư tín, cổ thư có liên quan đến Biển Cấm nhưng cũng không biết thêm gì nhiều. Chẳng lẽ trong cổ thư của Hoàng thất? Nếu vậy phải hỏi Quốc sư.
59 - Tướng quân, dùng thuốc.
Lưu Hoà bưng thuốc mang vào. Mỗi lần thấy nàng, ta lại bắt đầu thấy miệng đắng nghét.
Bưng thuốc uống, ta chau mày hỏi Lưu Hoà:
- Thuốc thiếu vị gì?
- Là Đông Hồi, dược liệu chỉ được mọc ở Trường Hạp quốc, được thương nhân mang tới Tử Hương tộc đổi lại hương liệu, trở thành cống phẩm dâng vua của Tử Hương tộc.
60 Lật cuốn sách Quốc sư đưa, ta chau mày. Là sách viết tay của những công chúa ở vị trí Định quốc tướng quân các triều trước. Không chỉ có giấy mà còn có vải, mực đen xen với máu, những trang giấy úa vàng lấm tấm máu khô.
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 33