1 Cô làm ơn nhắc lại lần nữa cái lý do làm sao mà chị phải lê lết tấm thân bầm dập sau chuyến bay dài dằng dặc để cùng cô di dự đám cưới trong khi nhẽ ra chị có thể thoải mái lăn lóc ngủ nghê trên giường nào?Mariel Davenport liếc nhìn cô em Phoebe qua cái ly uống sâm-panh – dù ly của Mariel sóng sánh nước khoáng.
2 Ồ? ĐƯỢC RỒI. . . Nhưng. . . Cặp mắt Phoebe đánh qua đánh lại giữa hai người. Anh sẽ báo cho Brad, anh bảo cô. Tốt rồi. Cảm ơn anh, Dane. Chị em mình gặp nhau sau nhé, chị yêu quý.
3 Anh nhìn kỹ cô thêm lần nữa. Cô đan tay đặt trên đùi, một lon bia đã mở nằm gọn giữa hai bàn tay cô. Dáng người cô rũ xuống, xới tung trí nhớ anh cũng khó lòng tìm được mẫu ký ức nào mà Mariel tự cho phép mình biểu lộ xúc cảm như thế ngay từ những năm đầu phổ thông.
4 Dane tìm ra cà phê, máy pha cà phê và mấy cái tách, anh cắm nước nóng và ngồi đọc qua trang kinh doanh trên báo trong lúc đợi Mariel tắm xong. Anh có thể nghe tiếng nước chảy và phải cố kìm để tâm trí khỏi nghĩ đến làn da nhẵn mịn của cô cùng những làn bọt xà bông ấm nóng.
5 Ánh mặt trời buổi chiều tà phả ánh vàng lên bầu trời. Những con đường thành phố vẫn lưu giữ hơi nóng của ngày. Khách du lịch và dân địa phương tản bộ dọc con phố North Terrace, ngang qua trụ sở đường sắt ngày trước, giờ là bản doanh của một sòng bài và khách sạn Hyatt, nơi những tia nắng cuối ngày nhảy múa trên vòm cây.
6 Mariel nhìn con số chỉ tầng nhấp nháy khi thang máy đi xuống. Anh và cô đứng cách xa nhau, nhưng mùi hương của mỗi người quyện vào nhau, tiếng thở của hai người là âm thanh duy nhất giữa bầu không khí giả tạo này, cho đến khi cửa thang máy mở ra, Dane bao bọc bàn tay cô trong tay anh lần nữa.
7 Dane lơ mơ nghe tiếng gõ cửa. Ngay lập tức tỉnh giấc, anh khoác vội chiếc áo choàng khách sạn sắp sẵn, bước qua mấy món quần áo vương vãi đêm qua về phía cửa phòng.
8 Em muốn nghe suy nghĩ thực lòng của anh. Mariel chọn chiếc áo len cổ chữ V khoét sâu màu than chì trong đống trang phục trải khắp phòng khách nhà Dane và giữ thẳng để Dane ngắm.
9 Mariel vùi mặt xuống giường. Cô đáng được nhận Giải thưởng hàn lâm àm diễn tuyệt hảo đó, nhưng cô gần như chắc chắn anh không hề biết. Ngoại trừ một chút hé lộ khi cô mím môi.
10 Chỉ ngồi yên trong bóng tối, Dane tắt động cơ. Anh phải thừa nhận rằng tình trạng sức khỏe của bố mình tệ hơn mức anh nghĩ ban đầu. Ông bước ra khỏi xe nhưng phải ngừng lại nghỉ giữa chừng ở cửa gara.
11 Có thai. Mariel lặn xuống từ mép hồ bơi nhà Dane, sải tay mạnh liên tục trong làn nước trong xanh. Có thai. Cô tăng tốc như thể làm thế là dứt bỏ được vấn đề rắc rối của mình.
12 Mariel thức dậy trước. Trời đã tối hẳn, ánh đèn nhấp nháy của thành phố hắt những vệt sáng lờ mờ dọc tường. Tự giận mình ngủ thiếp đi mất, cô quay sang ngắm Dane.
13 Ngày tiếp theo mở màn chẳng khác gì ngày tù ngục, mỗi giờ trôi qua lại càng tồi tệ hơn. Mariel nghe tiếng gió sớm cuộn thổi ngay từ lúc rạng đông, làm xáo động cả hàng phi lao dọc đường.
14 Dane sải bước qua phòng chờ bệnh viện, tiếng đế giày anh lẹp kẹp vọng trên sàn nhà, mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào lỗ mũi anh. Anh gần như không tải nổi cơn giận giữ của mình.
15 Hai năm sauNào, Danny, lại chỗ ông đi nào. Mariel mỉm cười khi cu cậu Daniel Huntington mười bốn tháng tuổi mới mọc chiếc răng thứ tư nở nụ cười toe toét.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50