1 Tất cả tựa như mây trôi gió thoảng dần qua, đau đớn cũng theo thời gian mà mài mòn đi góc cạnh. Đôi khi có người vô ý nói lại chuyện quá khứ, Hạ Cúc Hoa vẫn cười đáp lại, tuy rằng nụ cười ấy thực nhạt, cơ hồ như không cho người ta phát hiện cô đang cười, nhưng trong đó đã chẳng còn sự chua sót.
2 Ở nội thành phía tây, ngắm căn biệt thự cao nhất. Ở sườn núi, hoàn cảnh ưu việt, hưởng thụ giao thông thông thuận, lại gần gủi với thiên nhiên, hấp dẫn không ít những kẻ có tiền muốn xây biệt thự ở nơi này.
3 “Cậu chủ, sao cậu sớm như vậy đã về ?” Má Ngũ tò mò hỏi. Cổ Tiêu không trả lời, trực tiếp bước ngang qua phòng khách lớn đi lên lầu. “Tiêu ?” Như thế cả một tiếng chào cũng không có vậy?“Mẹ” Cổ Tiêu quay đầu lại, giờ anh mới nhìn thấy mẹ mình đang ngồi ở so-fa“Làm sao vậy ?” Bà Cổ thân thiết hỏi.
4 Bạch Thủy Tiên nhìn Cổ Tiêu đang không kiên nhẫn mà nhíu mày, hiện tại là trong cuộc họp, quản lí các phòng đang trình bày các dự án của mình. Trước đây Cổ Tiêu còn cô gắng lắng nghe , hơn nữa có thể nhanh chóng mà nói ra ưu khuyết điểm của nó, nhưng hôm nay anh chưa từng mở miệng, lại làm ọi người bất an nhiều hơn.
5 (dù sao đi ra bên ngoài, ko thể cứ tôi tôi cô cô, tôi tôi anh anh, vợ chồng mà. Tôi – em, em –anh cho quen về nhà còn ẹ coi, với lại gọi cô TT là em mà kêu vợ là cô à, chướng nhỉ? Nên mọi người đừng thấy bị chuyển đột ngột nhé)Tại sân bay, người người nhanh chóng kéo vali lướt qua nhau, trong loa không ngừng vang lên thông báo các thông tin hành trình các chuyến bay sắp tới.
6 Tang lễ của bà Hạ qua đi, hết thảy khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có. Sau đêm hôm đó, hai thân mình bắt quen thuộc độ ấm của đối phương, nên trong lúc ngủ say bất tri bất giác lại tiến sát vào nhau, mà cũng có lẽ là do hai người tiềm thức đang tìm kiếm đối phương.
7 Căn cứ vào kinh nghiệm trước kia mà Hạ Cúc Hoa có được khi làm ở bộ phận tài vụ, mà có lẽ là do dụng tâm riêng, Bạch Thủy Tiên đem cô an bài bộ phận tài vụ ở lầu 25 đảm nhiệm các nghiệp vụ nhập xuất.
8 Tuy có chút tiều tụy, nhưng Bạch Thủy Tiên vẫn giữ vững tinh thần xuất hiện ở trước mặt Hạ Cúc Hoa, sự đột ngột này khiến ọi người chú ý. Vào giờ cơm trưa, lúc này mọi người đều đã đến căn tin cho nhân viên cong ty để vỗ về cái dạ dày.
9 Quay người lại, Hạ Cúc Hoa liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đứng ở nơi đó lạnh lùng nhìn cô. Hạ Cúc Hoa cảm thấy bước chân có chút gian nan, tuy rằng không có cảm thấy chưa làm gì không thích hợp, nhưng mà trong lòng lại dâng lên nổi bất an.