1 Chương 1 - Chết không nổi, thì đành sống lại Rất nhiều thứ có thể lặp lại, lá cây khô héo vẫn có thể xanh lại, những thứ quên rồi có thể nhớ lại, nhưng người chết rồi không thể sống lại, tuổi thanh xuân qua rồi thì không thể trở lại lần nữa.
2 Chương 2 - Hai mặt của tấm gương. Cô muốn gặp Trần Khiết Khiết một lần. Vì nhiều khi, cô bất chợt cảm giác, Trần Khiết Khiết chính là cô, cô chính là Trần Khiết Khiết, hai người là hai mặt của tấm gương, trái ngược mà lại tương thông.
3 Chương 3 - Sự chia ly vô thời hạn Trước đây rất lâu, tôi từng nói với Vu Vũ, nếu như anh ấy không hứa với tôi, vậy việc tôi đợi chờ là chuyện tôi cam lòng.
4 Chương 4 - Hảo sát phi minh Thế giới của Cát Niên luôn chỉ có mình cô, Vu Vũ là người thường qua lại gần gũi nhất, nhưng trước sau chưa từng gõ cửa bước vào.
5 Chương 5 - Trời sinh tương phùng khó tránh Cô tự vấn lương tâm, bất kể từng làm chuyện gì, chung quy cô chưa từng làm hại tới bất kỳ người nào trong gia đình, chưa từng làm hại Vọng Niên, thậm chí là bố mẹ, vì sao lần nào đối diện với họ cô đều cảm thấy tủi hổ, xấu xa, không chốn dung thân như thế này? Có lẽ lông nhím yếu ớt đang xù lên trong tim cô tuy có thể chống được muôn nghìn thủ đoạn xấu xa của người ngoài, nhưng lại không bảo vệ nổi cô trước sự lạnh lẽo buốt tim của những người thân.
6 Chương 6 - Sự lương thiện bỉ ổi Một giây, hai giây, ba giây. . . người đàn ông cuối cùng cũng đứng lên, Cát Niên tự ép mình đối diện với sự phẫn nộ và khinh thường của anh, cô là người phụ nữ độc ác, bỉ ổi biết bao, vậy thì cứ để anh ta nhìn cho rõ.
7 Chương 7 - Cách bù đắp tốt nhất Mười một năm trước anh hèn yếu, bất trị là vậy, nhưng ai nói làm sai rồi thì không thể sửa chữa, sai lầm anh mắc phải chỉ mình anh mới có thể chịu trách nhiệm, anh sẵn sàng làm bất kỳ điều gì vì cô.
8 Chương 8 - Ai nợ ai trả Cát Niên là một đứa trẻ cô độc, cô dồn hết tình yêu cha mẹ, tình yêu anh em, bạn bè, tình yêu nam nữ vào chàng trai Vu Vũ duy nhất trong đời cô, cô cũng chỉ biết yêu Vu Vũ mà thôi, vậy nên mới dốc hết tâm sức như vậy.
9 Chương 9 - Vọng Hà đình Đại Thử đối phong miên (1) Không biết đã bao lần khi quay lưng lại những người lăng nhục mình, Cát Niên tự hỏi, mình có thể làm gì? Cái mình có thể làm là không giống bọn họ.
10 Chương 10 - Có thể trả là điều may mắn Cát Niên biết ơn Đường Nghiệp đã cho cô một cơ hội trả nợ, giả như không có cơ hội này, bất kể thiếu hụt bao nhiêu, cái gọi là bồi thường chỉ có thể là gánh nặng của đối phương.
11 Chương 11 - Tối mai, tầng hai Tả Ngạn Cát Niên vặn vặn tay do dự không quyết, trước một người đàn ông như Đường Nghiệp cô lại cảm thấy yếu lòng. Anh đứng giữa ranh giới mong manh, nhưng cũng là người lương thiện, luôn quá quan tâm tới cảm nhận của người khác, về điểm này anh giống Tiểu hòa thượng biết bao.
12 Chương 12 - Khi thiên sứ bay qua Cát Niên xuất hiện theo cách này sao có thể không thể khiến Viện trưởng Thái sợ hãi, bà không nhìn thấu động cơ của Cát Niên, nhưng từ bộ dạng Hàn Thuật, bà có thể đoán ra động cơ này sẽ dẫn đến hậu quả đáng sợ gì, hơn nữa còn liên lụy đến cả Đường Nghiệp.
13 Chương 13 - Họ đều là Thượng đế Giọng điệu của bọn họ sao giống nhau đến vậy, cô nói đi, tôi phải bồi thường cho cô thế nào? Như thể bọn họ là Thượng đế, bất cứ điều gì cũng có thể ban phát.
14 Chương 14 - Tha cho anh, cũng là tha cho tôi Các người đều không quan trọng đến vậy, trên thực tế là chúng tôi, là tôi và Vu Vũ đã tự đi đến bước đường ngày hôm nay, cứ coi như không có các người, lẽ nào tôi và anh ấy sẽ có thể hạnh phúc mãi mãi hay sao? Hàn Thuật gạt tay Đường Nghiệp, lúc này không ít khách khứa đang dùng bữa trong không khí lãng mạn của nhà hàng đã nhìn về phía họ, hai nhân viên phục vụ đi qua chỗ ba người cũng dừng bước, mắt nhìn nhau cúi đầu thầm thì.
15 Chương 15 - Có gặp lại cũng coi như không quen Cô ta vẫn luôn may mắn, khi trẻ có một tình yêu rung động dại khờ, trưởng thành rồi lại có một cuộc sống yên lành ổn định, cùng một quãng trải nghiệm, cô ta trải qua mà không hối tiếc, còn người khác lại ôm về một kết quả khó nói thành lời, dù cho kết quả này vẫn luôn mang theo dấu ấn không thể xóa mờ của cô ta.
16 Chương 16 - Dứt khoát không quên Nếu như là chị, mười một năm vẫn không quên nổi, vậy còn tiếp tục đấu với bản thân làm gì, chị dứt khoát cả đời sẽ không quên, thế thì sao nào? Tết Nguyên Đán sắp đến gần, ngày cuối cùng của năm cũ, Hàn Thuật theo lệ thường về nhà bố mẹ ăn cơm, cùng mọi người tiễn năm cũ đón năm mới.
17 Chương 17 - Ai buồn ai hay Anh nhìn người trong gương, lặp đi lặp lại: “Tôi rất ổn, tôi rất ổn… cậu thấy chưa?” Hàn Thuật từ nhà bố mẹ về, đang đợi đèn đỏ thì nhận được một cú điện thoại từ Phương Chí Hòa, nói mai là Nguyên Đán rồi, ngoài đường rất là náo nhiệt, hỏi Hàn Thuật có muốn ra ngoài tụ tập chút không.
18 Chương 18 - Chuyện cũ không nên nhắc lại Nếu thật sự có thể, anh nguyện quay lại từng ngày trong quá khứ, tốt, xấu, hạnh phúc, bất hạnh, tất cả lặp lại hết một lượt.
19 Chương 19 – Giả như tha thứ cho anh Dù Cát Niên không muốn còn có bất kỳ quan hệ gì với Hàn Thuật nhưng cô vẫn phải thừa nhận, anh là một phần của quá khứ cô đã từng trải qua.
20 Chương 20 - Táo độc Cô nhận ra mình lại mắc sai lầm một lần nữa, cũng như trước kia rất nhiều lần đối diện với sự sợ hãi, cô đều cho rằng mình đã chuẩn bị đầy đủ, thực ra đều không phải.