1 "Tô Tử, hiện tại anh đã là người thừa kế của Hạ gia. Thật sự phải cảm ơn em, nếu như không phải là em, thì anh cũng không dễ dàng ngồi lên vị trí này như vậy.
2 Tình yêu tám năm tất cả đều là âm mưu, cô giống như một trò cười vậy, không phát hiện ra sự bạc tình bạc nghĩa của anh. Làm một người bạn gái bí mật của anh tám năm, hi sinh tất cả mọi thứ của mình, kết quả đổi lấy cái kết cục này.
3 "Tôi đã nói với ông rồi, đừng ép Bảo Bảo, bây giờ thì hay rồi, ông ép Bảo Bảo đến mức nó phải nhảy xuống biển, bây giờ vẫn còn phải nằm trên giường! Bảo Bảo nếu xảy ra mệnh hệ gì, tôi liều mạng với ông!" Lâm Tuyết Kiều gào lên giận dữ.
4 Bước đầu tiên để báo thù, chính là đừng để cho mình bị đuổi ra ngoài, nếu không thì ngay đến bảo thân còn khó có thể an toàn, chứ nói gì đến báo thù. Cô cần cái thân phận thiên kim nhà Tô gia, cần cái thân phận là con dâu của Bùi gia, càng cần đồ hồi môn của cuộc hôn nhân này.
5 "Bảo Bảo sao con lại khóc? Đừng khóc, có oan ức gì cứ nói với mẹ, đừng khóc, đừng khóc, chúng ta không cưới nữa, không cưới nữa!" Lâm Tuyết Kiều đau lòng nói.
6 "Ha, tôi cứ cảm thấy kỳ lạ là không biết ai lại dám gõ cửa nhà chúng tôi, hóa ra là cô dâu nhảy xuống biển của nhà chúng ta, Tô đại tiểu thư!" Người công tử ăn mặc anh tuấn lạnh lẽo cười, "Tô đại tiểu thư có phải là đến nhầm chỗ rồi không.
7 Tống Anh Kiệt đợi mọi người đi hết rồi, bên trong vẫn còn lưu lại mùi thuốc lá cộng với hương rượu phảng phất. Bùi Dực vẫn tùy ý nửa nằm nửa ngồi ở trên ghế sô pha, ngón tay thon dài vuốt vuốt cái ly thủy tinh ở trong tay, ánh mắt rơi xuống trên người Tô Tử Bảo.
8 Đồng tử của Bùi Dực co rút lại, sau đó khôi phục lại trạng thái tự giễu mà nói, "Tô Tử Bảo, như vậy thì lỗ lớn rồi. Chỉ vì bây giờ muốn giữ thể diện cho Tô gia, chỉ vì 3 năm ổn định, mà cô lại hi sinh nhiều như thế? Đến lúc tôi đổi cô ra khỏi cửa, thì cô sẽ không còn gì hết.
9 Thứ hai, Bên A không được sự đồng ý của bên B, thì không được phát sinh quan hệ.
Thứ ba, hai bên đều phải cùng gánh vách trách nhiệm và nghĩa vụ vợ chồng.
10 Bùi Dực ngang nhiên ôm Tô Tử Bảo ra ngoài trước con mắt kinh ngạc của mọi người.
Tống Anh Kiệt không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, hỏi dò: "Tam thiếu, đi đâu vậy?"
Bùi Dực thấp giọng nói, "Cục dân chính.
11 Trong chiếc xe Cayenne màu đen, Tô Tử Bảo và Bùi Dực ngồi cạnh nhau, sau khi họ lấy được giấy đăng ký kết hôn xong liền đi thay lễ phục, Tô Tử Bảo buổi sáng mặc một chiếc áo cưới được đặt làm thủ công của Italya, chiếc váy đã bị nước biển thấm ướt, không thể mặc lại nữa.
12 Tô Tử Bảo nghiến răng kêu ken két, nặng tình, bạn đại học. Ha ha ha, thì ra người đời xem bọn họ là mối quan hệ như vậy.
Hạ Thừa Diệp, không ngờ cái chết của tôi, còn để cho anh lên diễn một màn tình sâu nghĩa nặng.
13 "Trước tiên tôi sẽ đính chính một chút, Tô Tử Bảo là vợ hợp pháp của tôi, không phải là vị hôn phu, chúng tôi đã đăng ký kết hôn ở cục dân chính rồi. Thứ hai, vợ của tôi không nhảy xuống biển, mà là trong lúc ngắm cảnh không may bị trượt chân rơi xuống biển, ở bệnh viện kiểm tra một chút bây giờ đã không sao rồi, vì vậy hôn lễ hôm nay vẫn được tổ chức bình thường.
14 Không biết bao nhiêu cô gái nhìn trúng, nhưng mà người ta bao nhiêu tiền cũng không bán, không nghĩ tới bây giờ nó lại được cô mặc trên người, làm cho người ta không khỏi than thầm đây mới chính là sự quyết đoán của tứ đại hào môn Hải Thành.
15 Bùi Nghiêm ngày thường là một người ông có phần uy nghiêm, nói năng thận trọng, hôm nay đối với Tô Tử Bảo như vậy cũng coi như là cực kỳ ôn hòa rồi. Bùi Hữu Thiên bố của Bùi Dực thái độ không quá lạnh nhạt, Bạch Lan Chi vừa nhìn qua liền cảm thấy bà là một quý phu nhân còn khó đối phó hơn cả mẹ mình, bà tương đối lạnh nhạt với Tô Tử Bảo, nhưng mà cũng không cố ý gây khó dễ.
16 "Bùi Dưc, em có chút chuyện cần xử lý. " Tô Tử Bảo yên lặng thu hồi ánh mắt, nói.
Bùi Dực nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ trên cổ tay, nhẹ giọng nhắc nhở Tô Tử Bảo, "Còn nửa tiếng nữa là đến nghi thức kết hôn, chú ý thời gian.
17 Tô Tử Bảo thừa dịp xung quanh không có ai chú ý, liền nhấc đuôi váy lên nhẹ nhàng đi xuống lầu.
Tô Gia Hân và Hàn Ly đã chờ sẵn ở đó, vừa nhìn thấy Tô Tử Bảo, Hàn Ly liền lập tức thân mật mà nắm lấy tay của Tô Tử Bảo nói, "A Bảo, anh rất nhớ em! Có phải là bọn họ ép em phải lấy người khác không? Em đừng sợ, bây giờ anh sẽ đưa em đi ngay lập tức.
18 Hàn Ly trước kia vẫn xem thường cô thiên kim này, nhưng mà bây giờ, anh ta cảm thấy cô cao ngạo chói mắt như vậy, khiến cho anh ta không cách nào chạm vào được.
19 Trước kia Tô Lệ Nhã đã nói với Hàn Ly, của hồi môn của Tô Tử Bảo là một nửa gia sản của Tô gia, cụ thể có bao nhiêu bọn họ cũng không rõ, nhưng mà nhất định là phải trên ngàn vạn.
20 Đến lúc này rồi mà người em này vẫn còn nghĩ cho mình, trong lòng Tô Tử Bảo liền cảm thấy ấm áp. Kiếp trước cô là con một, nhưng mà bây giờ, cô có em gái rồi!
Kiếp này, cô nhất định sẽ bảo vệ thật tốt cho em gái của mình, bảo vệ cho người thân của mình.