61 Trang chủ giả thấy võ sĩ bốn phía làm như không nghe thấy mệnh lệnh của mình thì mặt cắt không còn giọt máu. “Mã thúc à, thời gian cách biệt cũng đã lâu, vậy mà ông vẫn lạnh nhạt bình tĩnh như xưa.
62
63 "Có cần ngạc nhiên tới vậy không?" Long Liễm Thần cảm thấy phản ứng của người nào đó hơi cường điệu quá. Phượng Triêu Hoa giật mình nhìn về phía y, há miệng muốn nói nhưng lại không biết nên nói gì.
64
65 Long Liễm Thần nghe vậy, nghiêng đầu dò xét người nào đó từ trên xuống dưới một phen rồi nói "Mặc dù ta rất không muốn nói, nhưng đây là sự thật. Vương Bảo Khánh đối xử phân biệt với ta và huynh đó cũng là điều hiển nhiên.
66
67 Phượng Triêu Hoa cười thần bí nói: "Vậy thì chưa chắc. ""Huynh có cách để thoát ra rồi sao?" Long Liễm Thần tựa lưng vào vách đá ngước đầu hỏi với vẻ lười biếng.
68
69
70
71 Sau bữa ăn, hai người tạm biệt chia ra hai hướng, Phượng Triêu Hoa đi gặp Nam Lăng vương, còn Long Liễm Thần thì đến khách điếm Bách gia gặp Trần Minh Hiên.
72 "Đừng nói nữa. " Phượng Triêu Hoa gần như lạc giọng cầu khẩn. "Trốn tránh không phải là cách. " Long Liễm Thần lại nói, "Ta sẽ hồi kinh, nhưng ta nhất định sẽ làm xong những chuyện ta cần làm rồi mới đi.
73 Hôm sau là một ngày nắng ấm chan hòa, trời xanh mây trắng. Vào giờ thìn một giọng nữ trong trẻo văng vẳng phá tan sự yên tĩnh của Phượng các, "Thất công tử, ta đến đây!"Phượng Triêu Hoa đang chuẩn bị xuất phát chợt nhướng mày, nàng ta chưa đi sao?Tiểu Phong Tranh chu môi nói, "Nàng ta tới làm gì! Tiểu thư cô chờ chút, để em đuổi nàng ta đi.
74 Long Hiểu Vân đi lên phía trước mở tủ quần áo Phượng Triêu Hoa ra, chỉ thấy một đống y phục được đặt ngay ngắn chỉnh tề ở bên trong, thoạt nhìn không có gì đặc biệt.
75 Lại nói tới Phượng Triêu Hoa, sau khi nàng rời khỏi thư phòng của Nam Lăng Vương thì không có quay lại Phượng Các ngay mà đi tới Thư Hiên của Cát Đại.
76 Nam Lăng và Bình Tây cách nhau cũng không xa, nhưng Phượng Triêu Hoa và Long Liễm Thần lại đi rất lâu, như thể mỗi bước đi rất gian nan trầy trật!Trên đường đi, chuyện lớn thì không có nhưng chuyện nhỏ lại rất nhiều.
77 Mặt Phượng Triêu Hoa thoáng chốc đỏ đến tận mang tai. Long Liễm Thần cũng vừa mặc y phục xong, thấy vậy ngạc nhiên hỏi, “Nóng lắm hả?” Sao mặt huynh ta đỏ dữ vậy?Phượng Triêu Hoa quýnh lên dùng tay quạt quạt mặt mình tượng trưng vài cái, gật gù nói, “Phải ha, hình như hơi nóng.
78 Long Liễm Thần gật đầu nhưng lòng cảm thấy rất nặng nề, “Nếu còn sống, vậy tại sao huynh ấy không hồi cung?”Lão yêu tóc bạc lại nói, “Đều do năm đó ta thề thốt lung tung, chứ không thì ta đã sớm rời khỏi nơi này để chuyển đến một nơi có phong cảnh non nước hữu tình khác rồi, đâu cần phải ở lại cánh rừng sâu hẻo lánh này chứ.
79 Cả hai đều kinh sợ chỉ biết trợn mắt há miệng. Với một tòa cung điện nguy nga đồ sộ như thế, phải cần đến bao nhiêu nhân lực và tài lực đây?“Đừng nói với ta nơi này là tòa nhà của lão yêu quái tóc bạc để lại nhá.
80 “Không lâu sau khi ta gia nhập Diệt Thiên Minh. ” Vân Tiêu Dao đáp. "Diệt Thiên Minh?" Long liễm thần còn tưởng mình nghe lầm. Vân Tiêu Dao cười lạnh nói, "Nghĩa của nó tức là tiêu diệt thiên triều.