81 Editor: Thoa Xù
"Không ngồi một lát sao?" Đưa ánh mắt áy náy nhìn Phượng Như Ảnh, A Đại vừa nói, vừa đưa người đàn ông đi ra ngoài. Lúc này ông không nghĩ tới, bạn chài cá A Xương sẽ đến.
82 Editor: Thoa Xù
"Không ngồi một lát sao?" Đưa ánh mắt áy náy nhìn Phượng Như Ảnh, A Đại vừa nói, vừa đưa người đàn ông đi ra ngoài. Lúc này ông không nghĩ tới, bạn chài cá A Xương sẽ đến.
83 Vừa thấy dáng vẻ cung kính của người đàn ông trung niên kia đối với Phượng Như Ảnh, cũng biết là ông ta không thể nào giúp mình cởi quần áo. Như vậy trừ người đàn ông kia cũng chỉ còn lại Phượng Như Ảnh.
84 Vừa thấy dáng vẻ cung kính của người đàn ông trung niên kia đối với Phượng Như Ảnh, cũng biết là ông ta không thể nào giúp mình cởi quần áo. Như vậy trừ người đàn ông kia cũng chỉ còn lại Phượng Như Ảnh.
85
86 “Kỹ thuật bóng của cậu gần đây tiến bộ không ít. ” Người đàn ông phía sân đối diện, cười khẽ một tiếng, ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang đánh golf.
87
88 Editor: Thoa Xù
Đại sảnh trầm mặc trong phút chốc. Sự trầm lặng này càng giống như một khối đá lớn đè ở trong lòng A Xương, làm cho anh ta không thở nổi, mồ hôi tuôn rơi như mưa, ướt đẫm quần áo của anh ta.
89
90 Không phải là Phượng Như Ảnh kiêu ngạo, mà quả thật là anh có năng lực như thế.
Đúng là Phượng Như Ảnh có loại năng lực này, nhưng Mộc Vân Phong lại không biết, cho nên vừa nghe Phượng Như Ảnh nói xong, thì cười ha hả lên.
91 Mộc Vân Phong thấy Phượng Như Ảnh vậy mà không đáp trả lời của mình, điều này có chút không giống với tác phong của anh ta, mặc dù cô và Phượng Như Ảnh nói chuyện không nhiều lắm, nhưng cô biết cái tên đàn ông chết tiệt này tuyệt đối không phải như tin đồn, trầm mặc ít nói.
92
93 Bốn mắt nhìn nhau, khi cô thấy rõ người nọ là Lan thì yên lòng nói: "Lan, cậu dọa mình giật cả mình. "
"Mình cũng sợ hết hồn. " Lan vừa nói, vừa vỗ vỗ vào ngực của mình, bộ dạng hoảng sợ chưa tỉnh hồn lại.
94
95 Bởi vì…. ở chỗ chếch về phía trước của bọn họ mặc dù không có nhân viên cảnh vụ, cũng không có xe cảnh sát, nhìn qua chỉ là một vài người đang tùy ý xem náo nhiệt, nhưng Phượng Như Ảnh chỉ liếc mắt một cái đã xác định ra những người đó không đơn giản, căn bản không phải người xem náo nhiệt đơn giản như vậy.
96 Editor: Thoa Xù
Lúc này, trên chiếc du thuyền xa hoa của Hồng thị, Hồng Bưu đang cầm ống nhòm nhìn một màn thủ hạ của mình truy đuổi chiếc thuyền nhỏ kia, càng nhìn anh ta lại càng kinh ngạc, cũng càng tức giận.
97 Lúc này, trên chiếc du thuyền xa hoa của Hồng thị, Hồng Bưu đang cầm ống nhòm nhìn một màn thủ hạ của mình truy đuổi chiếc thuyền nhỏ kia, càng nhìn anh ta lại càng kinh ngạc, cũng càng tức giận.
98
99 Lời của Mộc Vân Phong vừa dứt, Phượng Như Ảnh đã chuyển mũi thuyền gần về hướng chếch về phía trước bên bờ. Anh cũng biết đây là cơ hội của bọn họ, nếu như có thể nhân cơ hội này rời đi, như vậy tuyệt đối là một chuyện tốt.
100 Editor: Thoa Xù
Thấy sắp cập bến, Phượng Như Ảnh giảm tốc độ của chiếc thuyền nhỏ lại, từ từ hướng tới gần bờ. Lúc này, đa số nhân viên cảnh vụ trên bờ vẫn bị sự cố mới phát sinh cản trở, chỉ có một số ít vẫn chú ý tình hình trên sông.