61 Phượng Như Ảnh mới vừa bơi hai cái thì đột nhiên phát giác Mộc Vân Phong ở phía sau không có đuổi theo mình, hơn nữa có một lực hút kéo mình trở về, không khỏi xoay người nhìn về phía sau.
62 Đáng chết, sao bọn họ lại tới nhanh như vậy chứ.
Trên thuyền lớn sang trọng, Hồng Bưu ngồi ở bên trong cabin thuộc về hắn ta, thiết bị bên trong hạng nhất, ghế sa lon nhập khẩu từ Italia, bàn trà thủy tinh, thảm Ba Tư.
63 "Vào đi" Hồng Bưu sửa sang lại tâm tình thật tốt, rồi nhàn nhạt mở miệng. Hắn mới vừa nói xong, thì ngay sau đó truyền đến tiếng mở cửa, một người con trai mặc Tây phục đi vào.
64 Hồng Thanh ra khỏi phòng của Hồng Bưu, đi lên trên boong thuyền, hướng về phía đám anh em nói: "Mọi người phóng mắt sáng lên một chút, nhất định phải tìm được hai người này.
65 Trên tay và trên thân thể truyền tới nhiệt độ khiến hoảng loạn trong lòng Mộc Vân Phong từ từ ổn định. Ngẩng đầu đối mặt với cặp mắt sâu thẳm của Phượng Như Ảnh, cả hai đưa mắt nhìn nhau.
66 Phượng Như Ảnh gõ nhẹ lên cánh cửa khoang của chiếc thuyền chài, tránh việckhông hay xảy ra, gõ tổng cộng ba lượt, sau đó đứng yên một bên chờngười bên trong ra mở cửa.
67
68 Người đàn ông trung niên nhất thời không hiểu được lời của Phượng Như Ảnh, cứ ngơ ngác nhìn anh.
“Tôi hỏi là có phụ nữ ở trên thuyền này hay không?” Phượng Như Ảnh hỏi lại lần nữa.
69 Sau đó, Phượng Như Ảnh hít sâu một hơi, loại bỏ ý nghĩ đen tối trong lòng, từ từ tiêu trừ dục vọng trên người xuống. Nhìn thấy “tiểu đệ” của mình đã hoàn toàn rũ xuống, lúc này mới đưa tay vào trong thùng một lần nữa, chuẩn bị bắt đầu cởi áo lót của Mộc Vân Phong ra.
70 Ôm Mộc Vân Phong trên tay, nhìn cô nhắm chặt hai mắt và khuôn mặt tái nhợt, làm cho trong long Phượng Như Ảnh hơi hoảng hốt, vội vàng đưa tay thử hơi thở của cô, đến khi cảm thấy hô hấp của Mộc Vân Phong ổn định, Phượng Như Ảnh mới yên tâm.
71 Ôm Mộc Vân Phong trên tay, nhìn cô nhắm chặt hai mắt và khuôn mặt tái nhợt, làm cho trong lòng Phượng Như Ảnh hơi hoảng hốt, vội vàng đưa tay thử hơi thở của cô, đến khi cảm thấy hô hấp của Mộc Vân Phong ổn định, Phượng Như Ảnh mới yên tâm.
72
73 Hơn nữa đút cho người hôn mê uống thuốc, chính xác là chuyện không dễ dàng. Làm cho môi Phượng Như Ảnh dừng lại trên môi Mộc Vân Phong lần nữa, cảm giác kia giống như là hôn môi vậy.
74 Chỉ thấy một người cảnh sát dáng người cao lớn đứng ở trước xe của các cô, ra hiệu bảo Lan hạ kiếng xe xuống để tiến hành kiểm tra theo thông lệ. Mà cách đó không xa một xe cảnh sát đang đậu lại, đèn báo hiệu trên mui xe đang phát ra thứ ánh sáng màu đỏ hồng, thật là chói mắt.
75
76 Editor: Thoa Xù
Khách sạn lúc sáng sớm, một mảnh yên lặng, những người khách đều đang nghỉ ngơi. Chỉ có tiếng cộp cộp của giày cao gót vọng lại từ đại sảnh rộng lớn, đó là tiếng di chuyển đi qua đại sảnh của Hỏa và mấy người các cô.
77
78 Editor: Thoa Xù
Khi mấy chữ to mạ vàng Nhà trưng bày triển lãm Hồng Vũ đập vào trong mắt cô, làm cho đồng tử cô rụt lại một chút. Trong lòng lập tức sáng tỏ.
79 Editor: Thoa Xù
Cầm điện thoại gọi điện cho Lan, sau khi giao phó mọi chuyện xong. Hỏa nhìn Ngữ và Mai hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì đây?"
"Chờ đợi, nhân tiện nghỉ ngơi thôi.
80 Editor: Thoa Xù
Cầm điện thoại gọi điện cho Lan, sau khi giao phó mọi chuyện xong. Hỏa nhìn Ngữ và Mai hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì đây?"
"Chờ đợi, nhân tiện nghỉ ngơi thôi.
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50