1 Nàng giống như một cái bánh bao, một cáibánh bao nhỏ tròn trịa mềm mại đáng yêu, một cái bánh bao nhỏ ngây thơkhả ái hoạt bát, một cái bánh bao nhỏ thế nhưng lại tinh thông mọi thứcầm kỳ thư hoạ, năm đó lúc nàng được sinh ra, cha nàng lần đầu tiên nhìn thấy liền bị gương mặt tròn phúng phính ấy chọc cho cười vang, thậtđúng là bảo bối nữ nhi ngoan của ông, thật đúng là, cái bánh bao.
2 Chu Thải Thải nhìn thấy con thỏ bột nhỏtrắng nõn đáng yêu, thừa dịp còn nóng liền hai ngụm cho vào bụng mình. Gần đây nàng thật không hài lòng về cha mình, không cho nàng ăn no cònkhông nói, lại còn không để nàng vào thư phòng, cha chỉ sợ nàng ở trongthư phòng hết nằm đến ngồi, nhưng mà sách của nàng……Ngay khi nàng định đem chiếc bánh bao thứ hai cho vào miệng cắn một miếng…… Lại bị bà nhũ mẫu hấp tấp bắt gặp phải.
3 Thời vận của Chu gia không phải là tốtbình thường, có người nói, Chu Thải Thải chính là phúc tinh của Chu gia, cha nàng ban đầu chỉ là một tiểu thư lại trong kinh thành, không caiquản người, chỉ nhúng tay cai quản ba mươi tám toà thư khố trong nộithành mà thôi.
4 “Tiểu thư, Linh Nhi nghe nói năm sauHoàng thượng muốn tuyển tú nữ đấy! Tiểu thư của văn võ bá quan ngoài tứphẩm, phàm là đủ mười sáu tuổi trở lên đều phải tham tuyển, hiện tại mới nghe phong phanh, các quan lại trong kinh đã thu xếp chuẩn bị cho congái của mình, chỉ vì muốn Hoàng thượng lão gia nhìn đến sẽ thích cho nên ra sức tìm người vẽ đẹp một chút, bây giờ phòng của các hoạ sĩ trongkinh thành đến nứt ra vì số bạc này đấy.
5 Một đêm tuyết lớn, hoa mai trong đìnhviện Chu gia gặp lạnh tranh nhau nở, sắc nâu xanh của vọng lâu mang đặctrưng Giang Nam càng được tôn lên vẻ khác biệt của Chu phủ.
6 Rừng trúc xanh trên núi Thanh Loan phủđầy tuyết, thanh âm tuyết trắng bị thổi xào xạc vang vọng khắp cả khurừng, tạo nên một khúc nhạc vui tươi mỹ lệ.
7 Bỗng nhiên Linh Nhi bước vào, trong taylà bát canh sườn lợn. “Tiểu thư, tiểu thư, em lén trộm được một chén,bọn họ không biết đâu. . . . . . ”Ha ha ha, canh sườn lợn, Chu Thải Thải mừng như mở cờ trong bụng.
8 “Cái kia, ngươi, công tử, ngươi làm saovậy?” Chu Thải Thải hỏi, nàng dùng bàn tay mượt mà, nhỏ bé đặt dưới mũihắn thử xem, chắc không phải là trợn tròn mắt mà hôn mê đi?Chợt ánh mắt hắn khẽ động, nhìn bàn taynàng, Thải Thải có chút ngượng ngùng thu tay lại, tiếp tục hỏi: “Khôngchết, ngươi bị sao vậy?”“Đói.
9 Theo mùa thay đổi, tuyết trắng phủ trênnúi dần dần tan chảy, gió mưa lạnh lẽo lại về nhiều hơn, mọi người đãbắt đầu ngửi được hơi thở mùa xuân, lúc này thần kinh mọi người ở Chugia hoàn toàn bị căng thẳng đến mức giống như chỉ mành treo chuông, cốgắng của Chu Thải Thải tất cả mọi người đều nhìn thấy, mà ngay cả chagià tâm địa sắt đá của Chu Thải Thải kia cũng vì cá tính cứng cỏi của nữ nhi mà rơi nước mắt.
10 Tại cửa cung, tháng ba trăm hoa đua nở,thật là ngày tốt để giúp Hoàng thượng tuyển phi tử, tân đế mới đăng cơ,năm nay là năm đầu mở cửa hậu cung, tạo cho nhiều tiểu thư thêm một cơhội được bay lên đầu làm phượng hoàng, quan viên kinh thành đều bị kíchthích, vắt hết óc để nghĩ cách nhét con gái mình vào hậu cung cho bằngđược, cho nên, có không ít nam tử trẻ tuổi nghỉ chân chờ trên con đườngnày để được nhìn thấy mỹ nhân.
11 Vốn cho là ngay cả đại môn cũng khôngđược vào, không ngờ một bước tiến thân lại trở thành một trong ba mươisáu tú nữ, tâm tình Thải Thải cực kì không tốt, tất cả những chuyện tính toán lừa mình dối người sớm muộn gì cũng có thời điểm bị lộ.
12 Rõ ràng nàng đây là đang tránh nặng tìm nhẹ đáp phi sở vấn (hỏi một đằng trả lời một nẻo), vị công công kia chỉ sau một câu nói đầu tiên đã bắt đầu trừng mắt nhìn nàng từ đầu đến chân, sau đó lại tự mình sửa miệng: “Một nha đầu béonhư vậy, ha ha, ngươi là thô sử cung nữ (cung nữ làm việc tay chân nặng nhọc) mới tiến cung phải không?”Mà cũng không đúng, cho dù là tuyển cungnữ, cũng muốn cho cảnh đẹp ý vui, một nha đầu béo như vậy đứng giữa đống cung nữ cũng không khỏi rất là chói mắt, hay là —– ha ha, hắn nở nụcười, suy đoán: “Nha đầu, ngươi có phải là trù nương tại phòng bếp củaThái hậu không?” Tất cả mọi người đều biết, Hoàng thượng là một ngườicon có hiếu, mấy ngày này Thái hậu ăn uống không được tốt, cho nên Hoàng thượng đặc biệt tìm một trù nương trong kinh thành đến, nghe nói tuổicũng không lớn, dáng người cường tráng thắt lưng lại đầy, giống hệt nhưnha đầu béo tốt đáng yêu trước mắt này.
13 Trịnh công công nói Thái hậu gần đây hayphát giận, khi nổi giận toàn thân đều đổ mồ hôi, thèm ăn nhưng lại kiêng ăn, ban đêm thường xuyên khó ngủ. Thải Thải trong lòng hiểu rõ tìnhhuống này, đại khái nàng cũng đã từng trải qua.
14 Điện Thái hậu. Một phụ nhân dáng người hơi mập mạp nhưng đẹp đẽ phú quý cẩn thận ngắm nhìn món điểm tâm đang ở trên tay mình. “Trịnh công công, ông nói trù nương mớiđến này tên là gì?” Thái hậu vươn tay cầm thìa bạc, nhẹ nhàng múc mộtmuỗng cho vào miệng, quả thật rất thanh mát, hương cúc ngòn ngọt, vị mật đậm đà, tan ngay trên đầu lưỡi, hoà nhập vào cuống họng.
15 Hoàng thượng chọn tú nữ thật đúng là laosư động chúng, Chu Thải Thải thực sự chịu không được giáo phường (*) sưphó mặt căng nghiêm khắc, miệng dong dài, còn có roi nhỏ trên tay tùythời vung xuống mông nàng.
16 Giúp một tay cũng tốt, thứ nhất Thải Thải đối với việc làm bếp rất có hứng thú, thêm nữa nếu như ở phòng bếp củaThái hậu làm việc lặt vặt cho dù ở bên ngoài không trở về nhà cũng không cần phải tìm nhà chồng, cha mẹ cũng không thể nói gì hơn, tính toán tốt thấy tâm tình cũng vui vẻ cho nên tuy là cùng giáo phường ma ma có chút hiềm khích, liền nhanh chóng vứt ra sau đầu quên sạch sẽ, trở về tắmrửa làn da trắng ửng hồng kiều nộn, thổi nhẹ cũng có thể bị xước, khiếncho người ta nhìn lại có xúc động muốn nhéo thử.
17 Xuất môn cùng mọi người chào hỏi, hai túnữ nhìn qua nàng một thân xanh biếc buồn cười, đi qua giữ chặt tay nàng: “Thải Thải cô nương, ta lần đầu tiên gặp ngươi cũng gặp ngươi một thânmàu xanh, thoạt nhìn như một lá sen cực lớn!” Nàng nói xong hai chữ cựclớn biết mình nói lỡ miệng còn sợ Thải Thải để ý nàng nói Thải Thải mập.
18 Muốn múa bút vẩy mực viết chữ viết chữthảo cũng không phải là dễ dàng gì, bởi vì đây cũng không phải giấytuyên thành hoàn toàn, thẩm thấu không tốt lắm, mực không bóng sẽ viếtra chữ không đẹp, cho nên, chỉ có thể lựa chọn, ‘loại chữ nét kim “phong sơn” cực nhỏ’ kia, Thải Thải thầm nghĩ rằng, phải viết một đống chữ cực nhỏ này, không phải là muốn chặt đứt cổ tay con người ta sao?!Nàng cầm bút lên, vừa nhìn thấy, thật sựlà loại lông đuôi tốt nhất, vừa vặn có thể viết chữ ‘sấu kim’.
19 Y phục này, làm sao mà mặc? Ra là đều dựa theo cùng một số đo làm trang phục vũ nương, Thải Thải hai tay cầm yphục ướm lên thân đo đo, váy này quá lắm thì chỉ bằng một nửa nàng, túnữ bên cạnh đã mặc quần áo bới tóc, cách ăn mặc giống như từng cánh bướm trắng, thấy bên cạnh có một bộ y phục không ai mặc, Thải Thải hạ quyếttâm, dứt khoát lấy hai bộ y phục mặc vào cả, lại còn để hai bên tay áođể rũ xuống trên vai, vừa vặn hai bộ y phục, một bộ vàng nhạt, một bộxanh nhạt nàng trong gương nhìn lên tựa như một cây bắp cải tròn căng.
20 Đêm đến, hoàng cung lên đèn, tất cả hỗnloạn cũng đến hồi kết thúc, tẩm cung Thái hậu cũng đã náo nhiệt suốt một ngày, người kiệt sức, ngựa hết hơi, Thái hậu bèn phân phó cho các tú nữ trở về nghỉ ngơi, ba ngày sau mới thông báo danh sách trúng tuyển.