41 Để hạ hoả, Thải Thải kêu người hầm mộtchén canh đậu xanh, nàng vừa mới bưng lên, Như Ý liền tiến vào, sốt ruột nói: “Nương nương, vừa rồi Hoàng thượng triệu kiến quốc trượng đạinhân, ban cho ông ấy một bức tranh, hình như nội dung bức tranh lại làmcho ông ấy phải nhảy dựng lên đấy.
42 Sáng sớm ánh mặt trời tươi sáng, ThảiThải ngẩng đầu nhìn tẩm biển sơn đen to đùng treo trên cửa cung kia, híp mắt, đôi môi thì thầm từng chữ ‘ Phì —- áp —– cung’, còn chưa đợithưởng thức ba chữ này, thịnh nộ lập tức dâng lên trong lòng, ây da, Phì áp cung này là có ý gì chứ? Thải Thải trợn tròn mắt, đôi mắt phượng cóvẻ to lên không ít, khuôn mặt nàng nóng đỏ, hai tay ở sau lưng lại bẹomột cái, “Tấm biển này, là do ai bảo đổi?!”Tất cả mọi người đều không dám hé răng,dưới cơn thịnh nộ của Nương nương liền không dám nói đây là phân phó của Hoàng thượng, đến lúc đó, Đế Hậu phu thê bọn họ cãi nhau không nói, chỉ lo đám nô tài bọn họ phỏng chừng sẽ bị rơi đầu mất thôi, tức thì, cảđám ‘rầm rầm’ quỳ phủ phục, dập đầu trên mặt đất, không khí xung quanhyên lặng giống như sương đọng lại.
43 Sở Cuồng thong thả sửa sang lại y phục,đội kim quan vào, mấy người chờ bên ngoài thấy cả nô tài lẫn Hoàngthượng đều chậm chạp không ra, trong lòng muốn hối thúc nhanh nhanh mộtchút, nếu không không biết Thái hậu náo thành cái dạng gì nữa.
44 Sở Cuồng vừa nghe, đây là nàng trước mặtkhen ngợi nhưng sau lưng mắng người đây mà, mắng chửi người mà còn không phun ra một chữ thô tục nào cả, châm chọc hắn là tên hôn quân ư? Còn cả cái gì mà hại mình hại người nữa….
45 Tấm biển bị đánh đến da tróc thịt bong,bị Thải Thải treo trên tường ngay trong chính tẩm cung mình, Như Ý, NhưTâm, Như Nguyệt ba người một bên treo một bên nghi hoặc, tại sao Nươngnương phải đem vật này treo trong đây để mỗi ngày đều phải nhìn thấy,cuối cùng lại từ trong miệng Thải Thải lấy được đáp án là, nàng chuẩn bị —’nằm gai nếm mật’, thật ra là nàng chỉ muốn nếm thử dư vị từ chiến lợi phẩm của việc đảo khách thành chủ của hành động kích thích Sở Cuồng màthôi.
46 Sở Cuồng cười, hừ, lần này nha đầu béokia biết lợi hại của hắn đi? Nàng biết chơi xấu, chẳng lẽ hắn lại khôngbiết sao? Đánh tấm biển, kỳ thật là muốn đánh tan nhuệ khí của hắn, hômnay hắn ban ngự thiện, là minh thưởng ám phạt, để cho nàng chịu khổ màkhông thể nói thành lời.
47 “Nếu như hắn cảm thấy kế sách đơn giảnnày có thể gây khó dễ bản cung, hắn đã sai rồi, nếu như hắn cảm thấy bản cung bề ngoài là nha đầu béo ú cho nên không hề có trí tuệ vậy thì hắnlại sai rồi, nếu như hắn cho rằng ra oai phủ đầu bản cung thì bản cungsẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, còn đưa mặt tới cho hắn tát thì càngthêm mười phần sai! Nếu như nam nhân này tự mình hiểu được thì tốt nhấtcùng bản cung yên ổn nhận mệnh, đường ai nấy đi!”Thải Thải đối mặt với mẹ ruột vào cungthăm mình, lại liên tiếp nói ra như thế làm Chu phu nhân trong lòng runsợ, mồ hôi lạnh tuôn như mưa.
48 Được Hoàng hậu ban thưởng, hậu phi phảiđến Phượng Tảo cung tạ ơn, Thải Thải rất mong chờ điều này, vì ấn tượngcủa nàng đối với Lý Châu Nhi rất tốt, cho nên gọi người lấy cả tràthượng hạng ra, điểm tâm cũng đã bày ra sẵn.
49 Người tài giỏi ở chỗ nào thì tự mìnhbiết, tựa như Thải Thải hiểu rõ chính mình trong xương cũng không phảilà dạng mềm mại yếu đuối, nàng càng thêm hiểu rõ thật ra nàng rất béo,cho nên dù vừa ra đời liền khổ luyện vũ đạo bù khuyết điểm, cũng giốngnhư trời hạ hồng vũ, hiệu quả nhất định rất buồn cười, cho nên nói người béo khiêu vũ nhất định xuất phát từ mục đích tìm niềm vui.
50 Sau khi các phi tử thỉnh an, Thải Thải và Sở Cuồng ngồi xuống, chỗ ngồi không được rộng lắm, Thải Thải vừa ngồixuống liền chiếm hơn phân nửa, nội tâm Sở Cuồng lại càng bất mãn, tronglòng muốn ngồi cách xa ra một chút, hắn thấp giọng hỏi: “Ngươi nên cẩnthận một chút, nếu không ngay cả chỗ ngồi cũng bị đè sập đấy, ngươi xem, ngươi chen vào làm ngay cả trẫm cũng không có chỗ mà ngồi kìa.
51 Tiếng đàn du dương trầm bổng, tiết tấu thanh bình vui tươi, tiếng hát ca cơ thập phần uyển chuyển réo rắt , hát:Thiếp vốn là hoa sen tiên nữ, tâm sự chưa giải lệ đã như mưa.
52 Mới nãy bị Thải Thải đè, Sở Vinh sắp bịnghẹn thở, may mắn là Thải Thải đã được mọi người nâng dậy, nghỉ ngơimột lát mới khoẻ lại, Sở Cuồng ngồi bên cạnh Sở Vinh, tức giận hỏi: “Đệchạy đến làm chi chứ.
53 Một con thuyền thật lớn của sứ giả ngoạiquốc neo ở cảng Đại Sở, thu hút rất nhiều người dân Đại Sở vây xem, cònnhớ rõ ba năm trước đến đây là người Pháp có cặp mắt xanh thật đặt biệt, mặc đồ lại cổ quái, lông trên da còn nhìn thấy rõ, cho nên người SởQuốc thầm cho là người Pháp đến từ Dạ Xoa Quốc, mấy năm mới gặp được một con Dạ Xoa, vì vậy vị trí đứng nhìn cũng bị lên giá, cách đội thuyềngần nhất, vị trí xem rõ ràng nhất, đã bị đại công tử phủ Lý Thị Langchiếm mất.
54 Trong kinh thành cũng không có dịch quánriêng biệt để nghênh đón đặc sứ, vì vậy Sở Cuồng có ý đặc biệt mời đặcsứ cùng đặc sứ phu nhân tạm thời nghỉ tại nội cung Bắc uyển, kim khẩuhắn vừa mở, Thải Thải đã cho người đến quét dọn, sau giờ ngọ mặt trờilên cao Thải Thải tự mình qua, nhìn trong phòng thật sạch sẽ, chỉ thiếukhuyết bài trí, vì vậy gọi người đến khố phòng đem thảm lông dê Ba Tưcống hiến, bình hoa các màu cũng được đem đến.
55 Xấu phụ, nha đầu béo, người đàn bà đanhđá, miệng gà thối, không biết tự lượng sức mình, mỗi lần nhìn thấy ThảiThải trong đầu Sở Cuồng sẽ tự động toát ra những từ ngữ này, sau khi từtẩm cung thái hậu đi ra Sở Cuồng thay đổi, ban đầu quyết định hủy bỏ chuyện cùng nàng tiếp kiến đặc sứ Pháp, Sở Cuồng định chỉ một mình mìnhlà đủ rồi, đến lúc mời vợ chồng đặc sứ vào cung du ngoạn, thì lại gọinàng đi cùng.
56 Thị nữ bắt đầu dâng trà điểm tâm, ThảiThải tự mình làm hoa hồng cao, bởi vì nghe nói các nàng yêu thích hoahồng. Hoa hồng cao này đem cánh hoa hồng ép ra nước để làm điểm tâm, bêntrong là nhân đậu.
57 Lần đầu tiên hắn nắm tay của nàng. Lầnđầu tiên cười với nàng. Lần đầu tiên cùng nàng nói chuyện ăn ý với nhau. Đáng tiếc hai người đều có mục đích riêng phải đạt được, cũng khôngthật tình, hai người bọn họ cũng cảm giác hôm nay mình phải chịu thiệtrất nhiều.
58 Dù sao cũng chỉ là miếng ăn, quân tửkhông nên cùng nữ nhân tranh giành, Sở Cuồng vẫn là rút tay về, mở quạtra phe phẩy, nhường cho nha đầu béo thôi! Nhìn Thải Thải cầm viênchocolate đặt vào miệng, hương vị cực kỳ nhẵn nhụi ngọt ngào tan ratrong miệng Thải Thải.
59 Thải Thải cố ý thiết yến tại Phượng TảoCung chính là không muốn ngồi một bàn dùng cơm với Sở Cuồng, ngày hômqua là lần đầu tiên nàng cùng Sở Cuồng mặt đối mặt ngây ngốc hơn mộtcanh giờ, đã cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, trước mặt ngườikhác làm bộ ân ái lại càng buồn cười, cho nên mới quyết lợi dụng chuyệnSở Cuồng từng nói qua câu ‘Đời nay cũng sẽ không bước vào Phượng TảoCung’, những lời này từng truyền đi giữa các phi tần cung nữ trong hậucung với nhau, vậy nên có người lại xem nơi thế ngoại đào nguyên nàngđang ở là ‘Lãnh cung’!“Nương nương, làm sao người biết Hoàngthượng sẽ không tới đây?” Như Nguyệt nhỏ giọng nói: “Ngộ nhỡ Hoàngthượng lại tới, lúc đó Nương nương đã mở tiệc, hoàng thượng sẽ lại làmkhó nương nương.
60 Nàng gắp lấy một miếng măng tây, đặt trên đĩa của phu nhân: “Cái này là măng tây, trước khi nấu được phơi khô,sau đó ngâm nước, đặt trong bát sứ với gà đem hấp chín, đến khi canh gà bị măng hấp thu toàn bộ, mới có hương vị như vậy.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 161