61 Sở Cuồng cảm thấy giống như đang nằm trên vải bông, cho nên hắn có cảm giác như tan ra trên thân người chưa từngôm này, trên môi còn vươn men say, đôi mắt đau nhức không mở ra được,trong đầu hắn một mảnh trống không, nghiêng người, cả người nằm trênthân hình mềm nhũn bên dưới, đem mặt chôn ở trước mảnh áo ngực hồng tươi của Thải Thải.
62 “Ngài tức giận thật là vô cớ, không đầukhông đuôi nói thiếp kê đơn trong rượu, ngài không thấy thiếp cũng uốngnhiều quá ngủ mất hay sao? Nếu như thiếp biết rõ trong rượu có thuốc, vì cái gì còn muốn uống? Lại nói thêm…, Hoàng thượng là nam nhân nha, đạinam nhân, chất vấn một nữ tử như vậy có hợp tình hợp lý không chứ?!”Thải Thải sau khi đứng lên, ngẩng cao đầu, ngạo nghễ nhìn nam tử phíatrên còn cao hơn mình cả hai cái đầu.
63 Làm nội thị thái giám đủ tư cách, tráchnhiệm lớn nhất hẳn là phải thành công trở thành con giun trong bụnghoàng đế, chẳng lẽ không biết đem hắn cùng nha đầu béo ** nằm chung tạitrên một cái giường là bao nhiêu tội?Vừa rồi trốn tránh thật sự không dám rađây, nội thị thái giám ló cái đầu, sau đó từ từ lê hai cái chân mềm nhũn của mình đi ra, ủ rũ quỳ ở trước mặt Sở Cuồng, dập đầu hô.
64 “Phản! Phản rồi!” Sở Cuồng cả đời cũngchưa từng bị người khác chống đối như vậy, Thải Thải cũng chưa từngchống đối ác liệt với người nào như thế, nhưng là, hôm nay Thải Thải đã nổi nóng, lời nói ít nhiều có chút khó nghe.
65 Nguyệt hắc phong cao, Như Nguyệt thân thủ mạnh mẽ, theo song cửa sổ trên tháp nhảy xuống dưới, sau nửa canh giờlưng mang theo cái bao gì đó, lại leo lên lần nữa trở lại vào trongtháp, nàng đem bao đặt trên mặt bàn, phê bình thủ vệ hoàng cung: “Đámthị vệ kia quá coi thường người ta, chỉ biết trông coi cửa chính, cũngkhông thèm đi tuần tra.
66 “Ngươi nghe đây cho trẫm, dùng hết khả năng của ngươi đi trấn an công sứ phu nhân, cho đến khi trẫm tìm được hung phạm. ” ”Đêm đó, Đức Phi tại sao tay lại cầm lưỡi dao sắc bén? Công sứ tại sao lại ở trong phòng của nàng?” ”Trẫm nói, ngươi chỉ cần nghe trẫm nói, sao lại nhiều chuyện như vậy?” ”Sở Cuồng, ngươi đã biết hung phạm là ai sao?” ”Đang điều tra.
67 Đây chỉ là thí nghiệm đơn giản, trên mặtđất của gian phòng đặt một thanh chủy thủ, Như Nguyệt mặc trang phục nam nhân đứng ở phía trước sa trướng. Thải Thải tránh một bên, mà chuyệnnày, Như Ý trước đó không hay biết chút nào, sau đó, Như Ý từ từ bướctới, đột nhiên, nhìn thấy Như Nguyệt mặc nam trang phía trước thì kinhhô lên: “A, nơi này tại sao có thể có nam nhân?!” Như Nguyệt nghe đượctiếng kêu của Như Ý mới xoay đầu lại.
68 Sở Cuồng xuất kỳ bất ý (hành động bất ngờ) nhìn Thải Thải, trợn mắt há hốc mồm: “Sao ngươi lại tới đây? Ngươi đứng đâylàm gì?” Sau đó sắc mặt co quắp như một tờ giấy phất tay: “Người đâu,đưa Hoàng hậu về cung đi.
69 Mọi người thất kinh, đều vây quanh bên người Sở Cuồng. Thải Thải nói: “Vừa rồi, sau khi ta đem đầu người nam nhân đó cắt đi, rồi đem thân thể của hắn bày thành tư thế đứng yên, đầu, lại lần nữa đặt lên.
70 Giải thích xong điều này, Thải Thải nói: “Người đâu, dìu Đức phi nương nương đứng lên, trở về phòng nghỉ ngơi đi. ”“Vâng. ”Thải Thải cười với Sở Cuồng: “Bây giờ, Đức phi đã nói rõ mọi việc cho Hoàng thượng, chuyện vừa rồi Hoàng thượng hỏi thần thiếp, Hoàng thượngđã sáng tỏ chưa?” Sở Cuồng mặt xám như tro, tuy rằng đã biết rõ chântướng, nhưng chân tướng này lại làm cho hắn rất không thoải mái.
71 Mùa nóng lại đến, tiếng ve kêu rả rích ngoài cửa sổ, hậu cung sau giờ ngọ cung như phố phường bình thường trở nên yên tĩnh thanh thản dễchịu, bọn nô tài đều đứng ở dưới mái hiên nghỉ mát, hoặc là tránh ở nơinào đó nhìn không rõ để đánh bạc, Sở Cuồng cách song sa (vải thưa checửa sổ) nhìn thoáng qua bên ngoài, thái giám tại cửa ra vào cúi đầu ngủgục, Sở Cuồng đi qua, dùng cây quạt gõ lên đầu bọn hắn, làm cho bọn hắntỉnh lại.
72 “Cha! Mẹ! Mọi người có thể nói ít lại, để con ăn bữa cơm cho lành cóđược không, đừng gọi cái gì mà Hoàng hậu, Hoàng hậu chó má đó nữa mà!”“Thải Thải, con trước nay luôn nho nhã, sao giờ lại thô tục vậy?” Chu đại nhân rốt cục thái độ trở lại bình thường, vừa quạt cho con gái vừanói: “Lần trước mẹ con đi gặp con, những lời của con cha đều hiểu, conhẳn nên tự kiểm điểm lại mình một chút, nếu không phải do thái độ củacon đối với Hoàng thượng quá ác liệt, Hoàng thượng cũng sẽ không lãnhđạm với con đến vậy!”“Cha, người có gì làm chứng chứ?” Thải Thải thả lại cái chân gà vàođĩa: “Hắn ghét bỏ là do con béo, hiểu không? Hắn không thích người béo,cha có hiểu không chứ? Cho dù con có uỷ khuất cầu toàn ở trước mặt hắnmà khúm núm, hắn cũng sẽ không thích con.
73 Màn đêm buông xuống, Thải Thải không phát giác, chung quanh hết thảy mọi người đã thắp đèn, thoạt nhìn mỹ lệ vôcùng, Thải Thải ngẩng đầu, nhìn lại dọc theo con đường nhỏ uốn lượn đầyđèn sáng, khẽ hé môi, yên lặng như có như không, thở dài, nàng đứng lên, nói với Sở Vinh: “Ngươi nên đi.
74 Buổi chiều hai người trở về, không đợi Thải Thải hỏi, hai người bắt đầu nói: “Nương nương, trong cung hiện tại rất náo nhiệt. ”“Có người mừng thọ? Có người thành thân? Sao lại náo nhiệt?”“Bởi vì Thái hậu nương nương sinh bệnh,cho nên tạm thời giao hậu cung cho Hoàng thượng, muốn Hoàng thượng tuyển một người tài đức vẹn toàn tạm thời thống lĩnh hậu cung, các nàng ấynha, tựa như bồ câu uống máu, một đám so tay, người nói xem, có náonhiệt hay không đây?”“Thái hậu sinh bệnh ư?!”Thái hậu là giả vờ sinh bệnh, nương nương yên tâm đi, hai người bọn em đặc biệt đến thỉnh an, Thái hậu nươngnương đang dùng dưa hấu ướp lạnh, nương nương rất khoẻ, nói đúng hơn làbà đã mất hứng thú quản lý cái đám hỗn loạn này, vậy nên, tuỳ tiện đểcác nàng ta lộng hành, để bà kiếm chút thanh nhàn mà thôi.
75 “Nghe đây !Mọi người tới nghe đây!” Phố xá phồn hoa kẻ quyền thế có vị trí cao, hai tên gia đinh khua chiên gõ trống, hét lớn. “Chiêu mộ, chưởng quầy —-”Tuổi: trong độ tuổi từ hai mươi đến hai mươi chín.
76 Buổi trưa ngày kế tiếp. Xung quanh Tụ hiền hội quán có rất nhiều dân chúng vây xem. Nắng gắt nóng bức, thuỳ dương buồn chánngủ gật, cam nữ lão ấu vươn cổ thật cao, quan sát xung quanh, tiếng cười đùa truyền đến, quan cảnh náo nhiệt như chùa miếu ngày tết.
77 Âm thanh này là từ miệng Thải Thải ở sautấm bình phong phát ra, nàng chỉ biết lần này Sở Cuồng đến căn bản làkhông có ý tốt gì, nàng không phải người hồ đồ, cũng không phải là tựnhiên đi kiếm chuyện, chỉ là căn bản vô tâm dây dưa cùng người này, chơi đùa với hắn, Thải Thải nàng không có thời gian cũng không có hứng thú.
78 Hai người bọn họ càng cãi càng hăng, kếtquả vị thanh sam công tử kia chỉ có thể vô cùng bất đắc dĩ, ngồi trênghế uống trà, quần chúng đang vây quanh để xem đột nhiên bạo động, lahét: “Rốt cục có bắt đầu không vậy? Chúng tôi đã tốn công đợi dưới nắngcả một buổi trưa, là chuyện gì đang xảy ra? Hai chín tuổi chẵn mà thôi,còn nữa,… ba mươi tuổi thì sao chứ?!” Sở Cuồng vừa nghe thấy, liền ha ha cười to đi về phía Thải Thải, chóp mũi cơ hồ đụng phải chóp mũi củanàng: “Đúng vậy nha, Ba mươi thì thế nào?” Nói xong, thế nhưng theo bảnnăng dùng ngón tay xẹt qua cằm của nàng.
79 Lại thấy người gọi Nhiếp Lăng Phong kia ngay cả ho khan một tiếng cũng không ho!Tiểu tử, xem như ngươi lợi hại!Đám người Thải Thải toàn bộ đều lui ra, đốt một que hương.
80 Sở Cuồng dọc theo cầu thang bước lên lầu, mới phát giác thì ra bên trong hội quán này là dựa vào kiến trúc củaTàng thư lâu trong hoàng cung mà xây dựng thành, tâm niệm vừa động, cảmtạ ông trời giúp hắn, trí nhớ Sở Cuồng dù vô cùng tốt, nhưng gặp qua sẽkhông quên đúng là có chút khó khăn, nếu cho hắn nhìn qua vài lần, đạikhái cũng sẽ không có lỗi, hắn cẩn thận dọc theo số đánh mà đi qua, âmthầm nghĩ, nhất định là nha đầu béo kia giao chuyên tình cải tạo hộiquán cho Chu lão gia tử, Chu lão gia tử lại giao chuyện này cho nội tạophủ, người nội tạo phủ nhàn hạ, cho nên y theo sơ đồ đã có sẵn, dựa theo khuôn mẫu Tàng thư lâu, kết hợp với một số chủng loại sách, sắp xếplại, cũng là rập khuôn mà thôi.