1 Bệnh viện phụ sản H Oeoeoeoe… - “Chúc mừng anh, anh chị đã có một tiểu công chúa rất dễ thương” – tiếng cô y tá vang lên trên tay bế một bé gái sơ sinh ra khỏi phòng sinh đi tới chỗ người đàn ông đang chờ đợi.
2 -“ Không! Con chỉ xem Thiên là bạn thanh mai trúc mã thôi, không phải người yêu” – Hàn Dương vội vàng giải thích. -“ Được rồi, con ăn cơm rồi còn đi học, lát ba chở đi” -“ Ba à, con sẽ tự đi xe buýt, con đang giả dạng con nhà nghèo mà lại đi xe hơi đến trường thì coi sao được” -“ Ừ, con nói phải, ba đã đồng ý để con làm chuyện con muốn thì con cũng phải cố gắng học hành, không được lơ là việc học vì bất cứ chuyện gì nghe không?”- ông Phong nghiêm giọng nhắc nhở.
3 Cánh cửa lớp 11A chịu một cú đá bật mở ra một cách không thương tiếc, cả lớp đang ồn ào bàn tán sau một kì nghỉ hè không gặp nhau bỗng nhiên im lặng. Tất cả mọi người không ai bảo ai đều nhìn về phía cửa lớp và gặp con người mặt đầy sát khí đi về chỗ ngồi cuối lớp.
4 -“ Hù, tên đó có vẻ thật dã man, mình chưa từng thấy ai dữ dằn như hắn cả, tốt nhất nên tránh để không gặp mặt hắn” – Hàn Dương ngồi trong xe vừa nghĩ vừa đưa tay lên vuốt ngực vì đã thoát nạn.
5 -“ Nơi nào?” -“Đi rồi sẽ biết, nhanh lên nhé, 30 phút sau xuống cổng nhà nhé. Tớ chờ”- Hoàng Thiên nói xong cúp máy ngay, không cho Hàn Dương cơ hội từ chối.
6 -“ Tiểu Thiên, có người đang nhìn chúng ta, chúng ta đi đâu đó đi”- Hàn Dương đề nghị. -“ Ai vậy?” – Hoàng Thiên cũng đảo mắt tìm kiếm nhưng Tử Kỳ đã quay mặt lại nên không thấy ai có ánh mắt khả nghi.
7 Ngày học mệt nhọc chậm rãi qua đi. Hàn Dương uể oải mang cặp sách ra về, tới cổng trường thì thấy một tên con trai đứng ở cổng trường nhìn mình một cách chăm chú, bất giác làm Hàn Dương thấy không được tự nhiên.
8 -“ Tin gì? Mình vừa tới trường nên không biết, mà hôm nay mọi người sao thế? ai cũng nhìn mình chằm chằm, thật là khó chịu, làm như mình là sinh vật ngoài hành tinh vậy”- Hàn Dương khó chịu.
9 -“ Bỏ cái tay của anh ra trước khi bị ăn đấm”- Hàn Dương tức giận. -“ Đừng thế mà em yêu, cả trường ai cũng biết chúng ta là một cặp rồi, khoác vai nhau có gì quá đáng đâu”- Tử Kỳ lì lợm trả lời.
10 Câu nói vừa dứt Triệu Phong liền nhận được cái nhìn đe dọa của Thái Y-“ anh là bạn của hắn, biết đâu anh sẽ thiên vị, vì thế tôi cũng làm trọng tài”. -“ Hihi, em gái xinh đẹp, anh không phải là hạng người đó đâu, đừng vu oan cho người tốt như anh”.
11 -“ Ai vậy?” -“ Là ba đây, ba vào được không?”- ông Hàn Phong lên tiếng. Hàn Dương đứng dậy mở cửa và ôm lấy ba của mình-“ Ba à, một ngày không gặp ba mà con đã thấy nhớ ba rồi, làm sao đây hả ba?”.
12 Ba người ngồi vào một cái bàn trống làm ọi người đều tập trung nhìn về phía họ. Hàn Dương cảm thấy rất không thích không khí kiểu này –“ Tử Kỳ, tôi đã mua đồ ăn cho anh vậy bây giờ tôi có thể đi được không?” -“ Sao lại đi? Tử Kỳ đã chờ cả một buổi học để được gặp em mà?- Triệu Phong xen vào.
13 Chiếc xe thể thao của Hoàng Thiên dừng lại trước Bách Kỷ, nhà hàng này thật lớn và sang trọng. Chỉ cần nhìn qua cũng có thể biết chỉ có những người nhiều tiền mới có khả năng vào đây ăn uống và tổ chức tiệc tùng.
14 Minh Minh từ nãy giờ chờ đợi thì nói rất nhiều, nhưng khi đối tượng xuất hiện thì chỉ biết ngồi nhìn. -“ Chào, rất vui được biết bạn”- Hoàng Thiên lịch sự đứng lên giơ tay ra.
15 Ngày thi cuối cùng cũng đến. Môn thi đầu tiên của khối 10 là quốc văn, do Hàn Dương có chuẩn bị tốt nên làm bài tốt. Ra khỏi phòng thi tâm trạng nàng rất phấn khởi, ngược lại với tâm trạng của Hàn Dương, Thái Y rất ủ rũ.
16 Quả thật so với trước kia Hàn Dương thấy Tử Kỳ có điểm đáng yêu hơn, nhưng suy cho cùng tính tình của hắn vẫn bá đạo khó chịu. Vì thế Hàn Dương vẫn không có nhiều hảo cảm với Tử Kỳ.
17 -“ Bây giờ cô nói về chuyện của mình đi”- Tử Kỳ lạnh lùng. Quan sát thái độ của Tử Kỳ và Triệu Phong, thấy không có gì đáng sợ nên Hàn Dương bắt đầu kể về chuyện của mình.
18 -“ Phải, bạn là ai?”- Hàn Dương suy nghĩ. Giọng nói này nghe quen quen nhưng nàng không thể đoán ra đây là ai. -“ Mình là Hạo Trung, hôm ở sinh nhật của Mỹ An chúng ta đã làm quen”- Hạo Trung lịch sự trả lời.
19 Cái gì? Bạn trai? Lại còn ra ngoại ô chơi. Hừ. –“ Cho cô một tiếng để xuất hiện trước mặt tôi, không thì đừng trách tôi không khách khí” ( Kỳ ca ăn phải giấm chua rùi, khặc khặc).
20 Tử Kỳ vẫn ôm lấy Hàn Dương, cúi đầu xuống gần chiếc cổ trắng ngần của nàng và cảm nhận hương thơm trên người Hàn Dương một lúc sau mới lên tiếng -“ Bây giờ thì em đã hiểu anh nói gì chưa?” Hàn Dương vẫn còn đang thổn thức vì nụ hôn bất ngờ lúc nãy thì lại nghe được câu hỏi của Tử Kỳ làm ặt nàng càng thêm đỏ, tim cũng đập nhanh hơn.