21 Buổi học cuối cùng cũng kết thúc, chờ đợi mọi người về hết chỉ còn lại Triệu Phong và Tử Kỳ thì Triệu Phong liền chạy tới chỗ Tử Kỳ bắt đầu “hỏi cung”.
22 -“ Tập đoàn Lý thị? Cũng không tồi, vậy thì mình chúc cậu hạnh phúc”. Hàn Dương cảm nhận được ưu thương trong lời nói của Hoàng Thiên, nhưng nàng không có cách an ủi hắn, chỉ biết lặng im uống nước cho đến lúc về.
23 Đang chìm ngập trong khoảnh khắc hạnh phúc, đột nhiên Tử Kỳ nhớ ra mấy hôm trước Hàn Dương có chuyện không vui, liền hỏi lại. Lúc này Hàn Dương cũng không có tức giận nữa, mà chỉ kể lại chuyện xảy ra giữa mình và Hoàng Thiên.
24 Ra tới sân trường, Hàn Dương quay lại nhìn Tử Kỳ một cách kì lạ -“ Anh thay đổi thật nhiều”. Nghe thấy Hàn Dương nói vậy, Tử Kỳ cũng không khó chịu thậm chí còn cười –“Tại sao không thay đổi được khi đã yêu em chứ, vì em anh cũng có thể thay đổi để em yêu anh”.
25 Ngày hôm đó, Thu Mai đến nhà của Tử Kỳ, vì ba mẹ Thu Mai và ba mẹ của Tử Kỳ là bạn lâu năm, nên trước kia khi còn là người yêu của Tử Kỳ, Thu Mai cũng thường xuyên đến nhà Tử Kỳ.
26 Vừa vào đến lớp, Tử Kỳ liền quăng chiếc cặp sách lên bàn, ngồi xuống ghế, hai chân gác lên bàn nhắm mắt vẻ mệt mỏi. Triệu Phong thấy Tử Kỳ hôm nay là lạ, liền đến gần thăm hỏi.
27 Ông Hàn Phong suy nghĩ một lát rồi lên tiếng –“ Có phải chàng thanh niên con gặp lúc đi bữa tiệc chiêu đãi đối tác của tập đoàn Lý thị không? Hừm, chàng thanh niên này cũng được, diện mạo tuấn tú, khí phách hơn người.
28 Hàn Dương đứng đó một lúc rồi lặng lẽ tiến vào. Tình yêu thật là kì lạ, tại sao mới gặp nhau mấy lần mà cũng có thể nảy sinh tình cảm được với nhau? Thật là khó lý giải.
29 Lúc Hàn Dương vào lớp tâm trạng rất không tốt, mọi thứ đều biểu hiện ra ngoài, vì thế Thu Mai cảm thấy rất đắc ý, bước đầu trong kế hoạch chia rẽ hai người của cô ta đã thành công, chỉ cần một đòn quyết định tối nay, hai người sẽ chia cắt thật sự.
30 Nghe thấy con gái muốn đi du học, ông Hàn Phong cũng giật mình, cô con gái của ông từ nhỏ đến giờ chưa từng rời xa gia đình một thời gian dài, mỗi khi dời đi đâu lâu là lại chạy về trước thời gian, vậy mà hôm nay lại lên tiếng đòi đi du học, chuyện xảy ra này thật sự đả kích cô bé quá lớn –“ Tiểu Dương à, con có biết đi du học thì bao lâu sẽ không gặp được ba không? Từ nhỏ đến giờ con có bao giờ chịu xa nhà lâu đâu” -“ Con biết ba à, nhưng bây giờ con lớn rồi, con cũng dần tập thói quen sống tự lập, con cũng không thể mãi dựa vào ba được, một ngày nào đó ba già rồi thì con sẽ phải là một chỗ dựa vững chắc cho ba” – Hàn Dương nêu lên suy nghĩ của mình.
31 Vừa ra tới phi trường, từ đằng xa Hàn Dương đã nhìn thấy ông Hàn Phong, nàng cảm động và vui mừng sau nhiều ngày xa cách. Bởi vì từ trước tới nay chỉ có hai cha con nàng sống nương tựa vào nhau, nên nàng chưa bao giờ đi xa cha mình một thời gian dài như vậy.
32 -“ Thật vậy sao? Ba thì rất muốn biết bên kia con ăn như thế nào mà về tới nhà là đòi ăn đầu tiên”- Ông Hàn Phong hỏi. -“ Đồ ăn bên kia rất không thú vị, buổi sáng thường là sandwich, con thích đồ ăn chín, nhưng bên đó người ta thường làm đồ ăn tái,nói chung đồ ăn phương tây không hợp khẩu vị của con.
33 Hai người ngồi ăn cơm, thường là Mạnh Tân tìm đề tài nói chuyện, Hàn Dương trả lời, nhưng bầu không khí có vẻ rất thân thiện. Những nữ viên công trong công ty có nhiều người thích Mạnh Tân, nên có vẻ ghen tị khi Mạnh Tân luôn đi theo Hàn Dương, nhưng mọi người biết, Hàn Dương không chỉ là một trợ lý, mà sau này còn là người kế thừa công ty, nên không một ai dám lên tiếng nói xấu.
34 Có lẽ nàng quan sát quá mức chăm chú, bỗng nhiên nghe thấy hắn mở miệng liền cảm thấy có chút ngại ngùng, khuôn mặt thoáng chút đỏ bừng –“Cho tôi một ly Hồng Nương là được rồi.
35 Mặc dù nàng vẫn đang cầm tài liệu, mắt vẫn đang nhìn vào những chi tiết trên mặt giấy, nhưng tâm hồn của nàng vẫn đang nghĩ về chuyện hôm qua. Tại sao hắn lại hôn nàng? Nàng quả thật không thể hiểu được lý do, không thể tìm ra một lý do nào để biện hộ cho hành vi đó của hắn.
36 Lý Tử Kỳ lúc này đã nóng nảy, tính nhẫn nại đã đến cực hạn, khi nghe bạn tốt nói như vậy lại càng khó chịu –“Không cần hỏi nhiều, giúp mình điều tra là được, còn nữa, điều tra trong thời gian càng nhanh càng tốt” nói xong, cúp máy không để cho đối phương trả lời.
37 -“Hàn Dương, em đang ở đâu? Anh có chuyện muốn nói với em!” – Tử Kỳ vội vàng nói, nôn nóng muốn biết Hàn Dương đang ở đâu. Hàn Dương nhàn nhạt trả lời –“Hiện giờ tôi đang bận, không thể tiếp anh được” -“Em đang làm gì?” -“Thân cận!” - ái gì?” – đầu giây bên kia hét lên một tiếng, Lý Tử Kỳ thật không thể ngờ được rằng nàng cũng sẽ đi thân cận –“Hàn Dương, em không thể thân cận, em đang ở đâu, nói cho anh, anh có chuyện rất quan trọng cần nói cho em!” – Hắn nhẫn nại nhỏ giọng cầu xin.
38 Hàn Dương cảm thấy chấn động, chẳng lẽ tất cả thật là một hồi hiểu lầm, đây chỉ là màn kịch do Thu Mai tạo ra để ly gián hai người? Nếu như vậy thì cô ta quả nhiên đã thành công mỹ mãn khi làm cho nàng rời đi hắn gẩn 6 năm.
39 Tử Kỳ mỉm cười –“Em yên tâm, chỉ là hù dọa cô ta một chút sau đó thả cô ta đi thôi, anh đảm bảo cô ta sẽ không mất một iếng thịt nào hết” Nghe được lời của hắn Hàn Dương yên tâm, nàng không muốn vì chuyện của mình mà có người gặp chuyện không hay.
40 Ba tháng sau, một hôn lễ long trọng đã được cử hành, cô dâu chú rể nhận được lời chúc phúc của mọi người, cuối cùng sau nhiều năm xa cách họ đã đến được với nhau.