1 Buổi sáng thức dậy, đón ánh mặt trời biển Aegea cùng làn gió nhẹ, tôi khoan khoái nhìn vào tấm gương trong phòng vệ sinh đánh răng. Nghĩ thầm không hổ là Hy Lạp, ngay cả mở cửa sổ phòng vệ sinh cũng có thể nhìn thấy biển cả.
2 Thuận tay ném hoa hồng vào thùng rác bên cạnh, tôi sửa sang một chút quần áo. Theo thói quen muốn đi đổi một bộ đồ đắt tiền, bởi vì trước giờ Zeus đều thích thứ tốt nhất, bất kể đồ ăn, rượu, quần áo, hay đàn ông, đàn bà.
3 Không hề nghi ngờ chút nào, chồng tôi là một con người đáng ghét tự cho mình siêu phàm tùy hứng làm bậy. Nói tới chiến tích huy hoàng của hắn. . . Tóm lại, trừ việc không ngừng tìm đàn bà và sinh con, hắn có chiến tích huy hoàng nào sao?
Được rồi, ban đầu hắn đánh đổ sự thống trị của cha chúng tôi, hơn nữa dưới sự ủng hộ của mẫu thân chúng tôi và những chư thần khác khai sáng một thời đại thần thánh mới.
4 Hermes vô cùng hứng thú với việc ngụy trang thành một thiếu niên ngây thơ trong sáng. Sau khi hào hứng tràn trề lên kế hoạch giả mạo thành em họ tôi, đôi giầy có cánh đưa hắn bay đi trong chớp nhoáng, từ đầu đến cuối đối với kháng nghị cùng tức giận của tôi hắn đều làm bộ không biết.
5 "Mình cảm thấy có gì đó không đúng lắm".
Lúc ăn cơm tối Vương Lệ bỗng nhiên nói, tôi chột dạ buông nĩa trong tay xuống, cười ha hả mưu tính lẫn lộn che đậy ký ức.
6 Sau hơn hai tiếng dắt tay con trai đi lang thang trên đường, người đi đường ngày càng thưa thớt, chúng tôi đi chậm lại, cuối cùng dừng hẳn trước một cửa tiệm bán đồ lưu niệm nhỏ.
7 Điều đau đớn nhất trên thế giới là cái gì?
Không phải trước lúc kết hôn mới phát hiện chồng mình là một con ngựa giống, cũng không phải rõ ràng chưa cùng hôn phu làm cái gì cả mà lại đột nhiên xuất hiện bốn đứa con, càng không phải là bi thương vì nhớ tới trước kia mình là một người đàn bà hay nóng nảy lòng dạ độc ác.
8 Cơ hồ ngủ một mạch đến tối, tôi tóc tai bù xù mới bò dậy, ngáp ngắn ngáp dài bộ dáng mơ mơ màng màng. Đông Tử không chịu được cầm lược giúp tôi chải tóc, vừa chải tóc vừa quở trách tôi: "Đã hai mươi mấy tuổi rồi nhưng sao vẫn giống con nít vậy".
9 Không biết làm thế nào để đến bệnh viện, trong đầu chỉ là một mảng trống rỗng. Lần trước sợ hãi như vậy là trong cuộc chiến tranh thành Troia, khi đó tôi nghĩ rằng Ares bị giết chết.
10 Sau khi nói tạm biệt với thân thể của Đông Tử, tôi không do dự rời khỏi phòng bệnh.
Không có linh hồn, thân thể chỉ là một thứ trống rỗng, trừ việc càng lúc càng mục ruỗng ra, không có bất kỳ sự sống nào tồn tại cả.
11 Không sai, bây giờ tôi đang cùng một tên thần linh đang lải nhải nói kháy tiến hành cái gọi là "Minh Phủ Chi Quốc Thám Hiểm Ký" - xin thứ lỗi cho tôi về việc mở đầu bộ phim fantasy bằng năm dòng tệ hại như vậy, bởi vì ngoại trừ cái tiêu đề này quả thực không thể tìm được từ ngữ nào thích hợp nào để diễn tả tâm trạng của tôi lúc này.
12 Sau khi bị đánh một trận đau vô cùng, Charon mò mẫm lấy cái cái choàng phủ kín vết thương đang sưng to tướng, ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Còn những con ma sôi nổi nóng lòng muốn thử xông lên tìm tôi ký tên lưu niệm cũng rất thức thời tản ra xa.
13 Nhanh chóng thoát khỏi bờ sông mà tiếng than thở như quỷ khóc sói tru. Chợt nhớ tới lúc còn là người phàm đơn thuần, đã từng có đoạn thời gian mê mệt với các loại tiểu thuyết manga.
14 Nóng lòng muốn tiếp tục đi về phía trước, linh hồn của Đông Tử vẫn còn đang chịu khổ. Trước đây khi nói chuyện phiếm đã từng nói nếu một trong hai người chúng tôi chết trước, nhất định phải ở cầu Nại Hà 1 chờ đợi người kia, không được phép đi đầu thai trước.
15 Suốt chặng đường còn lại tôi không hề nói bất cứ chuyện gì, một màn các chuyện cũ quay trở lại khiến cho tôi hoảng hốt. Nhân cách của Hera và nhân cách của Hàn Tiểu Nhạc thay nhau xuất hiện, làm cho mạch suy nghĩ chỉ là một mảnh hỗn loạn.
16 Không có kẻ nào có thể phản kháng lại cơn thịnh nộ của Zeus, kể cả tôi. Rất khó khăn gượng gạo duy trì không ngã xuống. Trong nháy mắt thật sự tôi rất sợ, chỉ cần hắn mong muốn, hắn có thể làm bất cứ chuyện gì đối với tôi, sẽ không có vị thần nào cầu xin sự tha thứ, mà cũng không có có vị thần nào kháng nghị nói như vậy là không công bằng.
17 "Hera, Hera, mau dậy đi, đừng ngủ nữa".
Trong lúc mơ màng dường như có người đang gọi tên tôi, hơn nữa giọng nói còn vô cùng quen thuộc. Cả người cứng đờ đau nhức, mở mắt ra nhưng lại không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, khắp nơi tối đen như mực.
18 Được rồi. Bây giờ là lúc phải nghiêm túc suy nghĩ tiếp theo phải làm sao.
Không biết rõ chính xác Hades đã dùng cách gì mà có thể nói ra lời không có trách nhiệm như vậy.
19 Bất tri bất giác đã bị vây hãm trong cái khốn cảnh kỳ quái này bốn ngày. Còn tưởng rằng trong cái mộng cảnh sẽ không có nhận thức về thời gian. Có thể thấy Hades chơi vô cùng đẹp, tất cả mọi thứ đều rất chân thật, giống hệt đoạn hồi ức của tôi.
20 Lại một lần nữa dâng trào cảm giác phẫn nộ. Nhưng cuối cùng cũng từ từ bình tĩnh lại. Cho dù sự không cam lòng và ghen tuông có lớn hơn nữa thì sau cùng chúng cũng không giúp ích được gì cho tôi, khiến tôi không thể không ép buộc mình bình tĩnh lại.