1 Edit: Tiểu Khiết Beta: Đầm♥Cơ Vào mùa đông khách, mỗi ngày đều tăng ca đến khuya. Tuy rằng Chu Lâm xưa nay luôn lấy tinh lực hơn người mà tự hào, nhưng thức liên tục suốt ba đêm liền, dưới chân cũng đã không còn cảm giác.
2 Edit: Tiểu Khiết Beta: Đầm♥Cơ Hôm nay là tuần thứ ba, theo lập trường nghề nghiệp mà nói, là thời gian Chu Lâm bận tối mắt tối mũi. Nhưng mà lúc này y lại mặc quần áo thường ngày, ưu nhàn đứng tựa vào lan can cầu vượt, uống lon nước lạnh một nguyên tiền vừa mua được ven đường, nhìn dòng xe tấp nập như nước, hừ nhỏ một đoạn nhạc.
3 Edit: Tiểu Khiết Beta: Đầm♥Cơ Ngày 20 tháng 7 năm 1994, giữa giờ chiều, nhà sách phía nam. Cùng ông chủ cò kè mặc cả nửa ngày, cuối cùng mới ngã giá mười tám nguyên đạt thành hiệp nghị.
4 Edit: Tiểu Khiết Beta: Đầm♥Cơ Liên tục xuyên không hơn mười lần, ban đầu thì rất hứng thú, nhưng càng về sau thì tập thành thói quen, cũng dần dần hết hứng.
5 Edit: Tiểu Khiết Beta: Đầm♥Cơ “Lỗi Lỗi, xem ai tới!”Người đàn bà – hay nói đúng hơn là mẹ của Đoan Mộc Thanh Lỗi – nhiệt tình không người nào ngăn nổi, cùng Đoan Mộc Thanh Lỗi đang xem TV quay đầu qua ánh mắt lạnh lùng tạo thành hai vùng đối lập.
6 Tuy là nói giúp làm bài tập, nhưng phảng phất giống như đối phương đã tức khắc xem mình là thầy giáo___ chuyện đùa như vậy, không cần quá chân thật đi?Nhưng cho dù nói “Không”, Đoan Mộc Thanh Lỗi ở một bên cũng tỏ vẻ phản đối, nhưng mẹ Đoan Mộc Thanh Lỗi vẫn thuỷ chung bảo trì nhiệt tình với đề nghị này.
7 Edit: Tiểu Khiết Beta: Đầm♥Cơ ____ An, toàn, về, rồi!Nhìn không gian nhỏ hẹp nháy mắt biến thành phòng khách nhà mình, Chu Lâm tựa vào tường xả giận:May mắn vừa rồi chú ý tới thời gian, kéo thêm một chút nữa e đã xảy ra chuyện.
8 Edit: Tiểu Khiết Beta: Đầm♥Cơ Từ nơi Tề Chỉnh đón xe trở về, đồng hồ trên di động đã qua 6 giờ rưỡi. Đêm nay vốn tính về nhà ăn cơm, nhưng mà buổi chiều mẹ có gọi điện đến, nói sẽ cùng bạn bè chơi bài, cho nên huỷ luôn bữa cơm này.
9 Edit: Tiểu Khiết Beta: Đầm♥Cơ Thuở thiếu thời, Chu Lâm cũng không phải thuộc dạng học sinh ưu tú. Không phải do năng lực, mà do quá sức ham chơi. Ham chơi, cho nên không bao giờ tĩnh tâm đọc sách, mỗi ngày đều suy nghĩ xem tan học sẽ bày trò gì, hoặc cuối tuần cùng bạn bè đi đâu giương oai giễu võ… Khi đi học cũng thường thường còn chưa ngồi nóng mông, tâm đã bay đến ngàn dặm bên ngoài, thầy cô giảng cái gì cũng theo tai trái ra tai phải, khá lắm là vào đầu được một nửa.
10 Edit: Tiểu Khiết Beta: Đầm♥Cơ Ăn xong cơm tối, Chu Lâm chủ động yêu cầu rửa chén, rốt cuộc cũng vì bồi lại bữa cơm. Đoan Mộc Thanh Lỗi liếc y một cái, thế mà lại thở dài, rất có ý “Anh cũng chỉ có thể làm chút chuyện ấy”, để lại đôi bao tay cao su dùng để rửa chén rồi đi ra phòng bếp.
11 Edit: Đầm♥Cơ Nói chuyện phiếm hàn huyên tới tám giờ hơn, nghe viết lại dùng chỉ cần khoảng 14 phút. Nghe xong từ đơn cuối cùng, Chu Lâm tiến tới liếc mắt nhìn đáp án Đoan Mộc Thanh Lỗi viết trên giấy, xác nhận hoàn toàn đúng rồi, nghiêng đầu nhân lúc hắn không hề phòng bị liền “Chụt” hôn một cái lên mặt hắn.
12 Edit: Đầm♥Cơ Từ lúc bắt đầu trở nên quen thuộc với Đoan Mộc Thanh Lỗi, Chu Lâm đã hoàn toàn thấy rõ bản chất của thằng nhóc Đoan Mộc Thanh Lỗi này, dễ đối phó, cũng dễ bị đùa giỡn.
13 Edit: Đầm♥Cơ Thứ sáu ngày 6 tháng 10 năm 1995. Khí trời bắt đầu chuyển lạnh, cũng là ngày họp phụ huynh của trường trung học S. Lần đầu lấy thân phận phụ huynh tham gia họp phụ huynh, cảm giác “lần đầu là phụ huynh” khiến Chu Lâm có vẻ thật hưng phấn.
14 Edit: Đầm♥Cơ “Ô ô ô. . . . . . ”Là ai, người nào đang khóc?Chu Lâm đứng trên mảnh đất trống ở công viên, tìm kiếm khắp nơi. “Ô ô ô. . . . . . ”A, thấy được.
15 Edit: Đầm♥Cơ Sau vì thăm bệnh, ngày 7 tháng 10 năm 1995 Chu Lâm xuyên không về một lần, dĩ nhiên thời gian là 2h chiều, khi đó Đoan Mộc Thanh Lỗi cũng đã tỉnh lại rồi.
16 Edit: Đầm♥Cơ Lên năm ba, bọn học sinh bắt đầu bị yêu cầu đến trường tham gia học bổ túc. Bởi vì còn một năm sẽ phải thi lên cấp ba nên lịch học càng ngày càng nhiều, bài tập như núi áp xuống, lượng bài luyện tập mỗi ngày cũng đạt tới trình độ kinh người.
17 Edit: Đầm♥Cơ Sau đó lúc về lại bị cố ý dặn dò một lần “Thứ bảy không được quên. ” lần nữa —— khó được thằng nhóc sẽ dài dòng như thế, Chu Lâm thật cảm thấy mới mẻ.
18 Edit: Đầm♥Cơ “Đừng chạy. . . . . . ”Giọng nói của thằng nhóc như thôi miên lặp đi lặp lại bên tai, thân thể Chu Lâm dần dần yên tĩnh lại, nhịp tim đập nhanh vì chạy trốn cũng bình phục, đầu óc bắt đầu khôi phục suy nghĩ bình thường.
19 Edit: Đầm♥Cơ Cuộc thi đấu kết thúc vào 50 phút sau, khi tiếng còi kết thúc vang lên thì Đoan Mộc Thanh Lỗi đá trái banh dưới chân sang bên cạnh, vỗ vai ăn mừng thắng lợi với đồng đội xong rồi cùng trở lại lớp học nghỉ ngơi.
20 Edit: Đầm♥Cơ “Thiểm Tây. ”“Hửm?”“Thiểm Tây, Cam Túc, Tân Cương còn có thảo nguyên Mông Cổ ── không phải cậu hỏi tôi đi đâu sao?” Chu Lâm gãi gãi tóc thằng nhóc, ý bảo tóc hắn còn chưa khô đừng áp sát vào.