1 "Nhiễm Nhiễm chút nữa nhớ giúp tôi hoàn thành xong bản thảo ấy nhé. Tôi về trước"
"Đúng rồi,cũng nhớ giúp tôi làm xong bảng sắp xếp đấy"
"Nhớ. . .
2 "Hạng mục năm nay đây thưa giám đốc"
"Để đó,cậu đi làm tiếp công việc của mình đi"
"Vâng"
Nghiêm nghị,đoan chính lẫn lạnh lùng. Đó là tất cả những gì có thể tả người đàn ông trước mắt này,mẫu người lí tưởng của toàn bộ phụ nữ.
3 Đã 1 tuần sau khi xuyên đến đây,vẫn cứ như thế bác sĩ y tá đến khám thường xuyên,người nhà của nguyên chủ thì ai cũng đã định cư bên Mỹ,không một ai biết chuyện cô bị tai nạn vì Trịnh Khương Nghị đã cấm không cho một ai biết lộ việc của cô vào tai một ai ở bên đó.
4 Buổi chiều:
"Chuẩn bị xong cả chưa?"
"Rồi ạ"
"Đi thôi"Trịnh Khương Nghị cầm lấy túi đồ của cô trên giường xách đi ra ngoài,Tạ Yên Ninh thấy vậy cũng lẽo đẻo theo sau.
5 "Um"
Sáng tinh mơ,theo đồng hồ sinh học của bản thân mà Tạ Yên Ninh đã thức dậy. Cô mơ màng nhìn xung quanh,nhìn căn phòng màu xanh ấm áp trứơc mắt mà ngẫn ngơ suy nghĩ.
6 Sau khi dùng xong bữa sáng thì Tạ Yên Ninh ngồi ngay ngắn trên ghế sofa ngẫn người,nhìn xung quanh căn nhà một vòng rồi lại hai vòng. Tạ Yên Ninh đích thị là đang ở không không có việc gì làm,rảnh rỗi đến chán.
7 Tạ Yên Ninh vui vẻ dọn lại căn nhà,trang trí lại xung quanh. Loay hoay một hồi mới hài lòng nhìn lại thành quả của mình,ùm ùm vầy cũng đỡ đỡ hơn lúc trước,giờ chỉ cần đi mua chút đồ nữa thôi là xong.
8 Sáng vẫn như ngày hôm qua,Tạ Yên Ninh vẫn không thể tập được thối ngủ nướng của nhà giàu cho nên đã quyết định đi làm bữa sáng,hôm nay cô biết điều nên làm luôn một phần cho Trịnh Khương Nghị.
9 Một vị phu nhân trang nhã quý phái,dù đã gần 40 nhưng bà vẫn đẹp như còn 30,mặt điểm một ít phấn cùng son nhạt thôi cũng đã khiến cho bà đẹp hơn bội phần.
10 "Tiểu Ninh con xem,đây là quà mà mẹ đi Pháp mua về cho con này. Con xem có đẹp không?"Bà Trịnh vui vẻ sách hai túi đồ to từ trong tủ ra đưa cho cô xem.
11 Lúc đến đây Tạ Yên Ninh cứ ngỡ sẽ rất khó khăn vì sợ họ phát hiện cô không phải Tạ Yên Ninh thật,nhưng xem ra không có chuyện gì bất thường cả. Ba Trịnh không hỏi han gì chỉ cười nói bình thường,còn mẹ Trịnh thì nghĩ cô bệnh hay gì gì đó nên chỉ lo cho cô thôi không nghĩ đến chuyện gì khác.
12 "um. . . vâng ạ"Đồng ý chắc không sao đâu nhỉ,dù gì thì Trịnh Khương Nghị anh ta đã đồng ý rồi kia mà. Hôm nay ở hay mai ở cũng vậy thôi,vậy thì hôm nay ở luôn cho rồi.
13 "Hai đứa hôm nay sao vậy,cãi nhau hay sao mà im lặng thế?"Mẹ Trịnh cảm thấy từ sáng đến giờ hai người cứ im lặng chẳng nói gì,người thì làm mặt lạnh người thì mặt ủ rủ không có sức sống.
14 "Con và anh ấy. . . hai chúng con. . . "
"Như thế nào?"
Làm sao đây,nói hay không nói?Nếu nói chắc chắn mẹ sẽ mắng anh ấy,còn nếu không nói thì mình.
15 Đã hết một tuần,tới giờ vợ chồng Trịnh khương Nghị phải trở về chung cư. Sáng hôm đó ra tiễn,mẹ Trịnh dặn dò cô đủ điều nào là phải giữ gìn sức khoẻ,ăn đủ bữa,sống thật tốt,nếu Trịnh Khương Nghị có ăn hiếp cô thì gọi cho bà.
16 Hôm nay là một ngày cũng rất đỗi bình thường,vẫn lập đi lập lại công việc sáng hai người cùng ăn một bữa cơm sáng bình thường do cô nấu,vẫn tiễn anh đi làm và vẫn làm công việc nhà vào buổi sáng.
17 Xe chạy chưa đầy 15" thì đã đến tiệm thú y có tên rất dễ thương là "Nắng Hạ". Tạ Yên Ninh nhanh trả tiền rồi chạy vào tiệm. Tiệm thú y này nói nhỏ thì cũng không nhỏ lớn thì cũng không lớn lắm,rộng rãi thoáng mát đủ để các chú chó mèo chạy nhảy vòng vòng,cách trang trí cũng đơn giản không quá gồ ghề rất yên tĩnh.
18 Đấm đấm đấm,ta đấm ta bóp chết ngươi. . . . tên trứng thối. Xấu xa,quá đáng. Tạ Yên Ninh vừa đấm bóp vai cho Trịnh Khương Nghị vừa rủa thầm đủ kiểu. Phải,là đấm bóp vai cho anh ta,mới sáng bảnh mắt ra anh ta đã độc ác lôi đầu cô dậy bảo cô đấm bóp vai cho anh ta.
19 "Ùm tôi có thể ôm chúng một chút được không?"Tạ Yên Ninh ngước nhìn anh hỏi,anh ta cao hơn cô một cái đầu cộng thêm bờ vai,đã vậy cô còn đang ngồi ngước lên nhìn cũng thật mõi cổ.
20 Buổi chiều đó tỉnh dậy trong giất ngủ trưa mệt mõi,Tạ Yên Ninh nhìn lại chiếc đồng hồ nhỏ trên đầu giường. 15h45! Cô hơi bất ngờ bản thân không phác giác được chính mình lại ngủ lâu như vậy,lật đật ngồi dậy xếp lại chăn gói rồi đi vào nhà vệ sinh rữa mặt cho tỉnh người lại xong đi ra làm vài món để ăn chiều.