1381 Giờ này, hoàng đế đã ngủ. Tô Mạt nhướng mi: “ Đúng! Chúng ta càng làm ồn càng tốt!”Lưu Hỏa vội la lên:“Tiểu thư, lỡ bệ hạ nổi điên đánh vương gia thì sao?”Tô Mạt trừng hắn: “ Vậy ngươi đi theo! Có gì chịu đòn thay chàng.
1382 “Lúc đầu, bệ hạ có giận nhưng cũng chưa nói gì nhưng sau khi từ Tô phủ về, dung tần ngủ lại Càn Thanh cung thì Lưu công công lại can là không hợp quy chế, ngoài hoàng hậu ra, không phi tần nào được phép ngủ lại Càn Thanh cung.
1383 “ Chúng ta nghi ngờ hai vợ chồng họ có ân oán với Tống tướng, muốn tìm cách vu oan giá họa bèn rat ay bắt chúng giao bệ hạ xử lý đồng thời xin bệ hạ làm chủ, nói giúp chúng ta một lời, kẻo không , Tống tướng lại nghi ngờ chúng ta đang đêm xông vào phủ ngài ấy làm chuyện mờ ám, gây ra tranh chấp không cần thiết.
1384 Nhất thời, Tô Mạt nhức hết cả đầu, kéo kéo Hoàng Phủ Cẩn: “ Theo muội biết, hoàng hậu có hai con, người thứ nhất được phong thái tử, ngoài ý muốn chết non, người thứ hai cũng được phong thái tử, ít lâu sau thì chết, vậy hắn…”Nàng nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn khẽ gật.
1385 Nếu Lưu công công làm vậy, khác nào tát vào mặt hoàng đế. Người mà hắn tin dùng bao năm lại…Ai!!!!!!!!Nàng nhăn mặt: “ A!!!!!!! Nhức đầu quá đi!”Hoàng Phủ Cẩn đau lòng xoa hai bên thái dương nàng: Đừng nghĩ nhiều, nhức đầu!”Ngòn tay thon dài của hắn xoa đều khiến tâm nàng ấm hẳn.
1386 Hoàng Phủ Cẩn cúi người, nhẹ nhàng ôm nàng: “ Nếu ta là con của bà, muội sẽ không gặp ta. Muội chỉ biết ta là một đứa nhỏ đáng thương thôi. ”Tô Mạt nức nở gật đầu, ôm chặt hắn lẩm bẩm:“May mà chàng không phải, may mà….
1387 Hoàng Phủ Cẩn ôm nàng, tự trách:“Xin lỗi, ta ngủ quên, hại nàng gặp ác mộng. ”Hắn vỗ lưng nàng, rất nhẹ, rất nhẹ, động tác hết sức tự nhiên, không chút lúng túng.
1388 Tô Mạt kinh ngạc nhìn hai người: “Các ngươi đến đây lúc nào?”Kim Kết cười nói: “Đêm qua tiểu thư đi rồi, đợi cho đám người trong phủ ồn ào rời đi, Lan tỷ cũng để người đưa chúng ta tới đây.
1389 Mọi người đưa lễ vật, An Bình công chúa cũng tặng cho nhóm tiểu thư đôi giầy, còn công tử là vớ giày. Những thứ này vốn không cần, nhưng nàng thích tỷ muội Tô gia, cảm thấy thoát ly được hoàng cung lạnh như băng là chuyện may mắn nhất trong đời, nên nàng thực lòng muốn tới Tô gia làm vợ, vì vậy đã học rất nhiều từ các ma ma.
1390 Một khi có nhân vật khả nghi, lập tức truy bắt. Vì vậy trừ bỏ cửa thành canh gác sâm nghiêm, bên trong thành thật ra trị an vô cùng tốt. Người an phận thủ thường không ra ngoài chỉ đi lại trong thành cực kỳ tiện nghi.
1391 Trà lâu được mở trên phố là một tòa lầu hai tầng bảy gian, mái nhà vểnh cong, rường cột chạm trổ. Tầng thứ nhất tầng thứ hai được bài trí xa hoa, bên trong bày những bàn vuông sơn màu đen chỉnh tề ngăn nắp, một bàn bốn ghế, giữa các bàn co những bình phong được đề những bài thơ để ngăn cách.
1392 Tô Mạt vì bảo trì sự hưởng thụ cao quý của khách nhân để họ vừa cảm thấy hư vinh vừa nhận được sự thỏa mãn tốt nhất nên nàng không mở thêm chi nhánh ở kinh thành cùng những nơi khác.
1393 Nàng lấy tốc độ kinh người lớn lên, nguyên bản vẻ cơ trí cùng trầm ổn không phù hợp với tuổi nay ngày càng trong ngoài hợp nhất, giống như mỹ ngọc được tỉ mỉ mài giũa từ trong ra ngoài, rực rỡ ánh sáng, đẹp không gì sánh được.
1394 Tô Mạt nghiêng đầu thấy Thủy Muội chạy đến, cái trán nàng ướt sũng, kinh ngạc nói: “Có quỷ đuổi ngươi sao?”Hai má Thủy Muội đỏ bừng, đôi mắt sáng ngời: “Tiểu thư, tiểu thư, là Tần công tử….
1395 Tần Nguyên Quân tuy rằng mở mắt nhưng lại thuần khiết giống như con cừu, bộ dạng vô tội lại đơn thuần nhìn mọi người, một câu cũng không nói. Hồ tiên sinh cùng vài người Tô Mạt lại bắt đầu tìm phương thức trị liệu.
1396 Mọi người đi rồi, đại tiểu thư ngồi xuống trước mặt Tần Nguyên Quân, ôn nhu nói: “Chàng là ai cũng không biết, hay đã quên cả cách nói chuyện rồi?”Tần Nguyên Quân nhìn nàng, thấy nàng xinh đẹp giống như hoa ngọc lan ngoài cửa sổ không khỏi cười cười.
1397 Tô Mạt lắc đầu, một chút cũng không nắm chắc. Sắc mặt Hồ tiên sinh trầm trọng, nói: “Mời vương gia đến thương lượng. ”Tô Mạt tự mình đi gọi Hoàng Phủ Cẩn đến, hắn nghe hai người nói xong, nói: “Ta có thể dùng nội lực thử xem.
1398 Chiếc nhẫn kim liên cũng là bí bảo trong cung, lúc trước tiên hoàng đưa cho Thục phi, sau đó Thục phi lại đưa cho Hoàng Phủ Cẩn. Còn huyền băng châu thì bọn họ chưa từng nghe qua.
1399 Mỗi ngày không khóc không nháo, một đôi mắt đen như hai quả nho lấp lánh ánh nước, cực kỳ khả ái. Chỉ là không thích nói chuyện. Từ lúc kêu cha, tổ mẫu, tỷ tỷ, ca ca, sau đó sẽ không chịu nói tiếng nào, chỉ thích mở to hai mắt nhìn mọi người nói chuyện, hơn nữa còn thích gió thổi.
1400 Diệp Tri Vân thấy nàng nhận sai, tựa hồ cũng không còn giận như vừa rồi: “Biết sai là tốt rồi. ”Tô Mạt lại hỏi: “Cha nuôi, vậy cha có thể nói cho chúng con biết vì sao không thể mượn huyền băng châu được không? Cũng không phải chúng con không trả.
Thể loại: Xuyên Không, Khoa Huyễn, Nữ Phụ, Ngôn Tình
Số chương: 50